Giai Tuệ nhẹ nhàng lắc đầu nói :
"Đã quá muộn rồi,thời gian qua ta đã suy nghĩ rất nhiều,ta và chàng đi đến ngày hôm nay một phần do chàng không tin tưởng ta,chàng có quá nhiều thứ phải lo và cái chính là chàng quá nhu nhược không có chứng kiến của riêng mình cho nên người ngoài lới nhân cơ hội để chen vào chia rẽ chúng ta và nhất là đã làm hại được hài tử,chúng ta hòa ly là lựa chọn tốt nhất rồi ".
Giai Tuệ quay mặt đi rồi nói :
"Mẫu thân,muội muội chúng ta đi thôi ".
Lúc này Hiên Viên Kiệt mới thấy được quyết tâm trong lòng nàng,Y cảm thấy lo sợ vội vàng muốn kéo nàng lại nhưng Giai Kỳ đã nhanh chân tiến lên chắn đường nàng nói :
"Hoàng thượng người hãy giải quyết việc nhà trước lúc đó mới nghĩ đến tỷ tỷ,lúc tỷ tỷ bên cạnh người,người không biết quý trọng bây giờ khi tỷ ấy đã bị quá nhiều tổn thương thì người mới nghĩ đến tỷ ấy đã quá muộn rồi ".
Giai Tuệ cất bước đi thẳng nàng không quay đầu nhìn lại phía sau,bóng lưng nàng thật cô đơn và lạnh lùng.
Dù biết con đường phía trước có nhiều trông gai nhưng nàng vẫn sẽ cố gắng bước đi.
Nếu chưa xảy ra việc hài nhi chắc nàng cũng sẽ tha thứ cho Y nhưng mọi chuyện làm gì có giá như.
Trong chuyện nàng bị xảy thai rõ ràng có quá nhiều nghi ngờ và kẽ hở nhưng Y lại không muốn điều tra rõ để trả thù cho hài tử của mình chỉ làm qua loa cho có lệ.
Vì có lẽ Y hiểu người hại nàng và con là ai nên Y không muốn tìm hiểu sâu hơn để cho nàng một đáp án hợp lý.
Đấy mới là lý do nàng quyết định hòa ly với Y.
Lúc này Tuyên Triệt ,Thiên Kỳ và Dương Kỳ đã ở ngoài hoàng cung chờ đợi các nàng.
Hiên Viên Kiệt cứ lầm lũi đi theo phía sau Giai Tuệ,lúc này Y đã ân hận lắm rồi,chỉ nghĩ sau này không có nàng bên cạnh Y đã thật sợ hãi.
Thời gian ở bên nàng thời gian qua đã khiến cho Y cảm thấy mở rộng lòng mình hơn,sự hiểu biết cùng sự ôn nhu của nàng khiến Y đắm trìm trong đó mà quên mất rằng nàng cũng cần phải quan tâm săn sóc.
Bây giờ ngôi vị đối với Y không còn chấp nhất và quan trọng như trước nữa.
Nếu có thể quay lại Y sẽ không đi lại vết xe đổ,sẽ yêu thương bảo vệ nàng không cho một ai có thể bắt nạt được nàng dù cho có là mẫu hậu của mình đi chăng nữa.
Ra ngoài hoàng cung,Nhược Khê quay lại nói :
"Hoàng thượng ngươi đừng đi theo nữa ,ta tuyệt đối sẽ không để cho Tuệ nhi lập lại những đau thương đó một lần nữa đâu,một lần là quá đủ rồi,ngươi về đi.
"
Lúc này Hiên Viên Kiệt mới nói :
"Người cho con nói với nàng ấy một câu cuối cùng được không ?".
Nhìn vẻ mặt và ánh mắt của Y Nhược Khê không nỡ từ chối bà quay