Khi Lâm Phù Dung biết tin Phụng Thiên Bá trở về bà ta vui mừng lắm, từ năm năm trước vì sự việc trách phạt Lâm Như Ngọc dẫn đến tướng quân không thèm đoái hoài đến bà ta.
Khiến cho toàn bộ các phu nhân trong Tây Thành này đều khinh thường,xì xào bán tán nàng ta.
Ngay cả phụ mẫu cũng trách nàng ta không biết kiểm soát được trượng phu của mình làm cho bà ta không còn chỗ đứng trong gia tộc.
Bà ta cảm thấy bản thân mình vô cùng ngu ngốc ,dù sao đi chăng nữa cũng chỉ là một nữ nhi, bà cứ nhẫn nhịn một vài năm rồi cũng phải xuất giá.
Lúc đấy bà vừa được mang tiếng hiền thê và kế mẫu tốt,đại tướng quân sẽ không hắt hủi bà ta nữa.
Cho nên trước ngày đại tướng quân đưa Như Ngọc về phủ bà đã dặn dò hai tỷ đệ kia phải hết sức nhường nhịn nàng, dù sao nàng cũng chỉ ở phủ có mấy hôm thôi.
Hai Tỷ muội kia đành ậm ừ cho qua chuyện,dù gì tiếng tăm của phụ thân ở Tây Thành rất cao , hai tỷ đệ cố gắng chịu nhịn mấy ngày sau này xuất giá phụ thân sẽ cho tỷ đệ chúng mặt mũi.
Đoàn quân của Đại tướng quân về đến cửa thành dân chúng đã tràn ra hai bên đường để đón tiếp,lúc này Dương Kỳ mới hiểu được thế nào là thu phục nhân tâm.
Người dân ở đây coi trọng Tướng quân giống như người dân ở Thành Tuyên An coi trọng phụ thân của chàng vậy.
Về đến cửa phủ Lâm Phù Dung cùng hai tỷ muội và tất cả người làm đã đứng ở bên ngoài tiếp đón, giọng bà ta ngọt ngào nói :
"Chào mừng lão gia và nữ nhi trở về thiếp thân đã dọn sẵn phòng ốc cho Ngọc nhi rồi đấy ạ !".
Hai đôi tỷ muội kia cũng vội hành lễ phụ thân và đại tỷ khiến cho Như Ngọc cũng phải giật mình, từ khi nào đôi tỷ muội kia lại tử tế coi nàng là đại tỷ thế kia.
Phụng Thiên Bá chỉ gật đầu rồi cùng Như Ngọc bước vào nhà, Phụng Hiểu Lan nhìn Như Ngọc đằng sau bằng ánh mắt căm ghét tuy nhiên cô ta không ngờ mọi hành động của cô ta đều lọt vào mắt của Dương Kỳ.
Khi ả quay lại nhìn thấy Dương Kỳ một tia ngưỡng mộ lóe lên, không biết công tử này là ai lại có thể đẹp xuất thần đến thế, cô ta thu lại khuôn mặt đáng ghét của mình và nở một nụ cười ngọt ngào.
Tuy nhiên Dương Kỳ chẳng thèm nhìn ngó tới, liền lướt qua đi thẳng,khiến ả ta tức giận không thôi.
Phụng Lâm Thanh cũng bất bình liền nói :
"Mẫu thân,nhị tỷ người coi phụ thân và ả ta kìa hất mặt lên mới ai chứ, trong nhà này chủ nhân thật sự chưa biết là ai đâu ".
Lâm Phù Dung quay lại lườm nhi tử rồi nói :
"Con nói nhỏ miệng thôi, dù sao phụ thân con cũng chỉ ở đây mấy hôm con chịu khó nhẫn nhịn đi,sau này ông ấy đi rồi con