Thanh Hoa môn, theo lệ là phải cởi bỏ binh khí, chẳng qua Tất Quyền Ngọc tuy là đế quốc đại tướng quân nhưng ngoài ra còn có một thân phận khác đó là Ngự Tiền Thị Vệ, Ngự Tiền Thị Về thì không cần phải cởi bỏ binh khí, vì vậy, Tất Quyền Ngọc liền trực tiếp đi vào Thanh Hoa môn đến Vĩnh An cung...
Tuy Tất Quyền Ngọc đang một mình đi tới Vĩnh An cung nhưng nàng biết đang có người đang âm thầm theo dõi nàng...
Theo trực giác của cao thủ, thì hai bên trái phải và phía sau đều có một người, công lực hẳn không dưới người mặt ưng, xem ra là Ảnh Diện của hoàng đế. Nếu nàng có dị động gì, ba người này lập lức sẽ đem nàng bắt giữ lại.
Chính là Tất Quyền Ngọc tin tưởng, Mộ Trường Sinh cũng đang ở gần đây, chẳng qua Mộ Trường Sinh một khi ẩn nắp là hoàn toàn không tìm thấy tung tích, căn bản nàng không thể phát hiện được.
Tất Quyền Ngọc làm bộ như một đường bôn ba, bộ dáng có chút suy yếu mệt mỏi, cho nên bước chân cũng không nhanh. Mà tốc độ của đám Ảnh Diện cũng theo sát nàng, Tất Quyền Ngọc vì tránh cho ba người cảm nhận được khí thế của nàng nên đã thu liễn rất nhiều, trong lòng nàng chờ một phen đại hỏa đến từ hậu cung.
Mà Liên Khê cùng Liên Đồng sau khi đến tiểu viện của Tất Quyền Ngọc liền lập tức thay y phục cung nữ - trước kia Liên Khê Liên Đồng cũng thường xuyên đi lại trong cung nên đối với tiểu viện của Tất Quyền Ngọc cũng rất là tinh tường...
Hai người thay xong y phục, liền vội vàng ra khỏi tiểu viện, đi đến Hiếu Thanh cung - trong hoàng cung này hai người rất là quen thuộc, có thể tránh được tra hỏi trên đường đi, mà phần đông các cung nữ trong cung đều không quen biết cũng nữ trong các cung khác cũng bình thường. Hai người vội vàng chạy đến Hiếu Thanh cung...
"Cung nữ ở đâu? Chạy đến Hiếu Thanh cung làm gì?" Ở cửa Hiếu Thanh cung, Liên Khê Liên Đồng bị hai cung nữ ngăn cản lại.
"Chúng ta là cung nữ của Cơ Mỹ Nhân đến để mời thái hậu..." Liên Khê tùy tiền nói một câu, Cơ Mỹ Nhân có vẻ là phi tử được hoàng đế đương triều sủng ái. Nhưng trước giờ không có giao tình gì cùng với thái hậu.
"Cơ Mỹ Nhân?" Hai cung nữ ở Hiếu Thanh cung có chút kinh ngạc nhìn nhau, một người trong đó nói: "Có gì thì cứ nói, nói với ta cũng giống như vậy. Ta sẽ giúp hai vị truyền lời"
"Này...." Liên Khê làm bộ dáng khó có chút trả lời, càng làm cho hai người họ thêm nghi kị.
Liên Khê thở dài một tiếng, ngoắc hai cung nữ đến, sau đó nói vào tai các nàng: "Cũng không có gì, chính là thỉnh..."
Thanh âm Liên Khê càng lúc càng thấp, hai cũng nữ không khỏi đưa tai lại gần, Liên Đồng ở bên cạnh Liên Khê nhanh như gió ra tay điểm huyệt nói hai người kia, hai người kia chưa kịp phát ra nửa điểm âm thanh liền yếu xìu.
Liên Khê Liên Đồng biết trong cung lui tới nhiều người phức tạp, thời gian không nhiều lắm, kéo hai cung nữ kia ra sau cửa liền đi vào Hiếu Thanh cung.
Mới vào Hiếu Thanh cung, chưa kịp thấy mặt Cẩm Hà, Liên Đồng Liên Khê chỉ nghe khinh xích một tiếng, đã có mấy người xông tới. Xem ra những người này đều có võ công.
Liên Khê cho Liên Đồng một ánh mắt, cũng không nói gì, trực tiếp xông tới nữ tử gần nhất.
Liên Đồng Liên Khê tâm ý tương thông, đương nhiên hiểu được ý của Liên Khê, nhắm một người liền tấn công, một kích mất mạng, lát sau liền giống như đại điểu phóng vào phòng Cẩm Hà.
Cẩm Hà không còn là Cẩm Hà không biết với công của trước kia. Thời điểm Liên Khê Liên Đồng nói chuyện với hai cung nữ ở cửa, Cẩm Hà đã nhận ra giọng nói của hai người. Không suy nghĩ nhiều liền vội chạy ra khỏi phòng, vừa lúc nhìn thấy Liên Khê Liên Đồng đang đánh đám cung nữ giam lỏng nàng.
Liên Đồng thấy Cẩm Hà liền trụ chân kéo tay nàng vội vàng nói: "Quyền ca ca bảo hai chúng ta đến cứu ngươi ra ngoài!"
Cẩm Hà vừa nghe, lập tức hiểu được, vội vàng nói: "Đây không phải là cung nữ của ta, là người mà hoàng đế phái đến giam lỏng ta..."
Liên Khê đang ở xa xa vừa nghe thấy lời này, nguyên bản còn đang hạ thủ lưu tình chỉ đánh bất tỉnh liền chuyển qua một chiêu lấy mạng. Mà đám cung nữ quay quanh bên người Liên Khê chiếm không được nửa phân tốt, có người thấy Liên Đồng nắm tay thái hậu dắt đi liền chuyển hướng tấn công tới Liên Đồng, nhưng mà nàng ta lại xem nhẹ võ công Liên Đồng, mới vừa chạy đến liền bị Liên Đồng đánh ngất xỉu, Liên Đồng nhìn y phục trên người Cẩm Hà, liền nhanh chóng lấy y phục của cung nữ mới ngất xỉu kia đưa cho Cẩm Hà, Cẩm Hà đương nhiên hiểu được ý của Liên Đồng, không nhiều lời, vội lui vào trong phòng thay quần áo.
"Đốt lửa, phóng hỏa Hiếu Thanh cung!" Liên Đồng một bên nói với Cẩm Hà, một bên đi châm lửa khắp nơi - vừa mới cầm tay Cẩm Hà, Liên Đồng liền cảm nhận được một cổ nội lực thuần hậu trong gân mạch của Cẩm Hà, tuy rằng không quá lớn, nhưng cũng không kém, nay đúng là thời gian dùng người, làm sao quản nhiều như vậy, giúp thêm một chút đương nhiên tốt.
Liên Đồng cầm hỏa chiết nhoáng lên một cái, đốt giường, y phục bằng gắm, mở tủ ra đốt thêm vài cái - y phục gắm vóc đều là vật dễ cháy, một chút liền lan ra, mà trong phòng bài trí toàn là mộc chế, tủ y phục, giường cũng nhanh chống bắt lửa hừng hực chát lên. Trong tay Cẩm Hà không có hỏa chiết, đẩy một cái cửa nhỏ bên cạnh, vào phòng ôm ra hai vò rượu, ném vào trong ngọn lửa, nhất thời ánh lửa tận trời.
Phóng hỏa không thể thiếu rượu, Liên Đồng liền đi vào bưng vài hủ rượu ra, đập nát một hàng dài từ trong phòng ra đến bên ngoài, sau đó châm lửa. Nhất thời hỏa diễm từ phòng chứa rượu cháy ngược ra.
Hai người thấy hỏa diễm bắt đầu hung mãnh, nhìn nhau phá cửa sổ bay ra, trong viện, mấy chục cung nữ đã bị Liên Khê nhanh chóng bắt giữ.
Cách đó không xa có cung nữ thét chói tai: "Đi lấy nước... Đi lấy nước... Hiếu Thanh cung cháy rồi..."
Nhất thời hậu cung loạn thành một đoàn, có người kêu lấy nước, có người kêu báo với hoàng thượng, có người kêu chạy nhanh đi cứu người...
Trong lúc vội vàng, tất cả phi tần trong hậu cung nghe thấy tiếng la hét của cung nữ đều chạy đến Hiếu Thanh cung. Cách đó không xa, Thần Sách quân đang đi tuần tra cũng chạy lại.
Liên Khê Liên Đồng cùng Cẩm Hà nhìn nhau, không nói gì vội đem đám cung nữ bị đánh chết đặt trong đại sảnh, sau đó Liên Khê ở chỗ tro