Thân thể của hắc y nhân còn bị trường thương của Tất Quyền Ngọc đâm, hai mắt ác độc nhìn chằm chằm Quyền Ngọc, không nhắm lại, nhưng đồng tử đã dãn ra, hô hấp cũng ngừng lại, đầu lệch qua một bên, máu đen trong miệng còn đang chảy ra ngoài, độc dược này đủ mảnh đủ liệt, đủ quyết tuyệt, làm cho người ta ngay cả cơ hội điểm huyệt chặn động mạch của hắn lại để hỏi cũng không được...
Tất Quyền Ngọc thầm than một tiếng, hành vi này là tác phong của sát thủ - sát thủ chuyên nghiệp!
Tất Quyền Ngọc một tay rút trường thương ra khỏi người hắn, thân thể hắn liền gục xuống. Kích khởi một ít bụi đất.
Tuy rằng là sát thủ chuyên nghiệp sẽ không lưu lại nhược điểm gì cho người khác, nhưng Tất Quyền Ngọc vẫn như cũ thu thương, ngồi xuống, tháo khăn che mặt hắn ra- một khuôn mặt trẻ tuổi, máu đen đã tràn ra khắp mặt hắn. Nhưng Tất Quyền Ngọc vẫn xác định, nàng chưa từng gặp qua người này. Hắn rốt cuộc là được ai phái tới giết nàng...
Trong đêm quang hôn ám, Tất Quyền Ngọc cởi y phục của người này ra, chỉ thấy da thịt nhợt nhạt, Tất Quyền Ngọc xoay thi thể hắn lại, đột nhiên phát hiện, phía sau lưng người này có một hình xăm rất sống động...
Dấu hiệu hỏa diễm!
Tất Quyền Ngọc cả kinh - dấu hiệu này là dấu hiệu của Viêm Sa đế quốc, cũng như Phượng Linh cũng có dấu hiệu riêng đó là phượng hoàng giương cánh, có trên các cổ kiệu của hoàng tộc, trên cờ của Hoàng Thượng Thái hậu, cùng với hoa văn trên y phục của Hoàng Thượng, tất cả đều giống nhau, Viêm Sa lấy một đám hỏa diễm dùng làm dấu hiệu của hoàng tộc Viêm Sa!
Người Viêm Sa muốn giết nàng? Vì cái gì chứ? Chẳng lẽ muốn khơi mào chiến tranh? Nàng đã trở thành mục tiêu trọng yếu mà đối phương muốn ám sát?
Viêm Sa nếu muốn chiên tranh cũng không cần lý do gì để khơi mào, bởi vì chiến tranh giữa Phượng Linh cùng Viêm Sa lúc nào cũng có thể nổ ra, nguyên nhân gì cũng đều có thể, thầm chí không cần nguyên nhân cũng có thẻ xảy ra, tỷ như việc một binh lính của Dũng Sĩ quân đoàn tiểu trên sông Bá Duyên hà, Viêm Sa cũng có thể nói Dũng Sĩ quân đoàn làm ô nhiễm nguồn nước của họ, tùy tiện bắt lấy một thương nhân không hiểu chuyện cũng có thể nói là gian tế của Phượng Linh...
Muốn khai chiến quả thật là không cần tìm lý do.
Chẳng lẽ nàng đã làm cho đối phương kiêng kị? Như thế nào có khả năng? Nàng chưa từng giao thủ với quân đội Viêm Sa, có lẽ trong lòng người ở Viêm Sa, điều duy nhất để họ nhớ tới nàng là Tất gia của Phượng Linh, mỗi thế hệ điều xuất hiện lớp lớp nhân tài giống như Dương gia của Viêm Sa của bọn họ...
Chẳng lẽ vì nguyên nhân này?
Suy nghĩ trong đầu Tất Quyền Ngọc thay đổi thật nhanh, đem thi thể để trên lưng ngựa sau đó đi về hoàng thành!
"Tướng quân! Đây là..." Nhìn thi thể trong tay Quyền Ngọc, lại thấy trên ngươi Tất Quyền Ngọc nhiễm máu, làm cho quản gia hắn kinh hách.
"Đừng khẩn trương cũng đừng nói cho người khác biết, ngươi lập tức đi đến hậu phủ gọi Trường Sinh huynh đến cho ta, không cần kinh động đến mọi người khác, chỉ cần nói ta có chuyện võ công muốn thỉnh giáo hắn" Tất Quyền Ngọc phân phó.
"Vậy còn thương thế của tướng quân? " Quản gia bị kinh hách không nhẹ.
"Vết thương nhỏ, không cần quan tâm, ta tự mình xử lí được, ngươi mau đi đi!" Tất Quyền Ngọc phân phó mộ tiếng, liền đi đến thư phòng.
Quản gia xem thần sắc của Tất Quyền Ngọc, hẳn là không sao, liền đi tới hậu phủ của Xương Bình hầu.
Tất Quyền Ngọc đem thi thể vào trong thư phòng, đóng cửa, thoa chút kim sang dược, xử lí miệng vết thương ở bụng, mộ lát sau Mộ Trường Sinh liền đến.
"Công tử gia bị thương? " Mộ Trường Sinh hướng Tất Quyền Ngọc ôm quyền, nhìn nhìn Tất Quyền Ngọc, thấy khí sắc Tất Quyền Ngọc hoàn hảo, ánh mắt liền rơi vào trên người thi thể.
"Lúc từ quân đoàn trở về liền gặp chuyện. Bị một chút tiểu thương, không có vấn đề gì, ngươi xem ở trên giang hồ có môn phái nào sử dụng kí hiệu này không?" Tất Quyền Ngọc dùng ánh mắt ý bảo một chút.
Mộ Trường Sinh nhìn hình xăm trên lưng thi thể: "Nếu nói về tổ chức sát thủ, không có ai dùng dấu hiệu này, ta cũng chưa từng gặp qua người này" Mộ Trường Sinh lắt lắt đầu, đem thi thể người này nhìn từ trên xuống dưới một lượt, lại cầm chủy thủ lên nhìn nhìn, sau đó đổ một ít thuốc trị thương ra ngửi: "Đây là một thanh chủy thủ tốt, nhưng không có điểm nào đặc biệt, đây cũng là kim sang dược bình thường... ở ngoài chợ cũng có thể mua được!"
Tất Quyền Ngọc gật gật đầu: "Không phải là người trên giang hồ, chẳng lẽ là tử sĩ do địch quốc phái tới? Có chút không thông! Có thể miễn cưỡng nói, Viêm Sa nghĩ thông suốt muốn thông qua việc ám sát ta mà chọc giận Phượng Linh, hơn nữa bởi vì người Tất gia chết nên gây hoang mang trong quân..."
"Công tử gia nói có lý, Tất gia chính là võ tướng trụ cột của đế quốc, công tử gia lại là đại tướng quân nổi bật nhất Phượng Linh, nếu ám sát công tử gia thành công, vậy sẽ gây ra một đả kích trầm trọng đối với đế quốc. Này không chỉ đơn giản là thiếu đi một tướng quân mà là dao động quân tâm!"
Ánh mắt Tất Quyền Ngọc dừng trên đám hỏa diễm, cẩn thận quan sát, hình xăm này không phải mới được xăm lên gần đây, nói cách khác không phải người khác ám sát nàng giá họa cho Viêm Sa...
Nay tình thế không rõ ràng, Tất Quyền Ngọc cũng sẽ không phỏng đoán thêm, kêu quản gia đến thu thập thi thể, sau đó rót ly trà, ngồi đối diện Mộ Trường Sinh: "Võ công của Trường Sinh huynh luyện như thế nào rồi?"
"Sư phụ đến tầng chín, cũng là cảnh giới dành cho thiên nhân, nửa đời người của ta đều dành để luyện võ, lúc ta còn hành tẩu giang hồ, tuy rằng có được danh hiệu Đao Thần nhưng tới bây giờ cũng chỉ tới tầng thứ sáu, muốn đột phá đến tầng thứ bảy là hết sức khó khăn. Này cũng không phải vấn đề chính là luyện tập, mà còn cần có ngộ tính, một cái duyên... Cho nên nay cũng không cưỡng cầu. Công tử gia thì sao? Tiến đến tầng thứ năm đã hai năm, khi nào mới có thể lên tầng thứ sáu?" Mộ Trường Sinh cười nói. Trong chốn võ lâm, hắn cũng có ít đối thủ, nhưng đại đạo xa xôi, cho nên dù bên người không có ai có thể địch nổi hắn, con đường của hắn vẫn như cũ thật dài lâu.
"Tầng thứ sáu đối với ta