"Phu nhân cũng thật là, đem đến một Ngọc Nhu tiểu thư cũng thôi đi, phế vật Phượng Tầm này ở nông thôn sinh sống đã mấy năm, sao có thể so sánh với Ngọc Nhu tiểu thư? Thế nhưng lại đem nàng ta đón về đây.""Ba năm trước, ở trong yến hội Phượng Tầm đã làm ra chuyện mất mặt. Lão phu nhân quá giận dữ đã đuổi nàng ra khỏi Tần gia. Kết quả mới được ba năm, phu nhân lại đón nàng trở về. Phu nhân không sợ biến Tần gia trở thành trò cười một lần nữa sao?""Vì sao cùng là tỷ muội ruột thịt với Ngọc Nhu tiểu thư, nhưng Phượng Tầm này chẳng những bộ dáng cực kém, đến cả tính tình cùng thiên phú đều khác xa. Phượng Tầm mới trở về nửa tháng đã đem tiểu thiếu gia nhà bên ra đánh..."..................Một thiếu nữ lười biếng nằm trên thảm cỏ xanh sau hậu viện Tần gia, hai mảnh lá xanh chặn trên mắt che đi ánh sáng chói lóa, trên môi nàng treo một nụ cười tà ác lưu manh cùng lười biếng.Những âm thanh ồn ào xung quanh cũng không quấy nhiễu được nỗi lòng của nàng. Trên gương mặt xinh đẹp mang theo vẻ an tĩnh bình yên."Thời tiết ở Vọng Kinh này không tốt bằng Vân Sơn."Nàng lấy tay che lại hai mảnh lá xanh trên mắt, từ trên thảm cỏ chậm rãi ngồi thẳng dậy.Hai người thị nữ vừa rồi đang trò chuyện vẫn chưa nhìn thấy Phượng Tầm đang nằm phơi nắng. Bây giờ thấy nàng ngồi thẳng dậy, rõ ràng hai thị nữ bị hoảng sợ. Các nàng ngước mắt lên đối diện với một đôi môi đang mỉm cười và hai tròng mắt đen nhánh, sâu không thấy đáy.Trong lòng thị nữ hoảng hốt, vội vàng cúi đầu xuống, chân có chút đứng không vững."Nãi Bao."Phượng Tầm cũng không giận, lười biếng duỗi duỗi eo, tay nàng nâng quai hàm mà mỉm cười."A Tầm, ta ở đây."Ở phía sau thiếu nữ, một chú mèo con trắng nhỏ nhắn bò ra. Thanh âm nó thanh thúy và dễ thương, thân mình bé nhỏ bò vào trong ngực của Phượng Tầm: "Những người đó nói A Tầm như thế, người không có tức giận hay sao? Thật ra A Tầm siêu cấp lợi hại."Khóe môi Phượng Tầm treo một nụ cười lười biếng, ngón tay xoa xoa thân thể mềm mại như bông của mèo nhỏ."Bởi vì bọn họ nói là một Phượng Tầm khác, không phải ta."Tần gia, đời đời làm tướng, lại là hào môn vọng tộc bậc nhất