Nếu sai thì có lẽ là nàng đã yêu một người không nên yêu, quý trọng cái gia đình mà không đáng quý trọng.
Ngốc đến nỗi mất mạng mà vẫn không oán trách gia đình một câu nào, vẫn ngoan ngoãn chấp nhận số phận?!
Nguyệt Ninh cảm thấy, Nhạc Linh Nhi mới thực sự thiện lương! À, không phải, là thiện lương đến mức ngu ngốc mới đúng!
Thế nhưng nàng cũng không có tư cách để mắng Nhạc Linh Nhi, bởi vì mỗi người một tính cách, một ý nghĩ riêng.
Đối với nàng có lẽ chuyện của Nhạc Linh Nhi là ngốc, nhưng trong mắt người khác có khi lại khác.
Ân, có thể tất cả chuyện này đều không phải Nhạc Linh Nhi muốn, mà là tác giả kia muốn.
Bà ta đem Nhạc Linh Nhi trở thành vật dẫn, sau đó bởi vì lười nghĩ cái kết, vì thế liền cho nàng ta mất mạng.
Nhạc Linh Nhi đơn giản chỉ làm theo mà thôi, tựa như một con rối có không linh hồn.
Ân, thật thảm.
Nguyệt Ninh thở dài, nàng chỉ hi vọng mọi chuyện nhanh chóng kết thúc mà thôi.
Mỗi khi nghĩ đến những chuyện này chỉ khiến cho nàng nhức hết cả đầu mà thôi, hoàn toàn không có cái trứng dùng!
Nguyệt Ninh ngựa quen đường, nàng cười nhạt mà nói với hệ thống: "Tiểu Bạch, em tiếp tục tạo một cái công ty, chúng ta tiếp tục chơi cùng bọn họ"
"Tạo một cái công ty đen đi, công ty này sẽ mua bán ảnh nude.
Nhớ rõ, phải làm thật chi tiết, thật rõ ràng"
Hệ thống lắc lắc đuôi: [Được a, ngài đợi một lát]
Hệ thống mù quáng ngu ngốc tỏ vẻ: Nó đã quá quen với việc ký chủ làm chuyện xấu, Tiểu Bạch cảm thấy ký chủ thật sự rất tốt bụng, rất thông minh.
Ngoài ra thì, những ai bị ký chủ hố cho vài ván thì đó là lỗi của họ!!!
Sau hôm đó, Nguyệt Ninh thường xuyên xem xét tình hình của Nhạc Dao Dao, không rời một khắc.
Sau cái hôm Nhạc Dao Dao đi làm thêm ấy, nàng ta lập tức trở về ký túc xá, tiếp đó liền gào khóc thật lâu.
Nàng không lấy được một đồng nào từ bữa tiệc kia, ngược lại còn đắc tội với đám lão già ghê tỡm kia, đồng thời mất luôn tình bạn hữu nghị với cô gái đã xin cho nàng vào bữa tiệc kia.
Nhạc Dao Dao không hề quan tâm đến những việc vô nghĩa, nàng cảm thấy cô gái kia là một loại kỹ nữ rẻ tiền.
Bởi vì nàng ta cùng đám nam nhân ghê tởm kia lăn lộn, vì thế thân thể cô ta có thể đã dơ bẩn từ lâu.
Nhạc Dao Dao nghĩ tới việc mình từng bắt tay, từng ôm cô ta thì liền cảm thấy ghê tởm, buồn nôn cực điểm.
Nhạc Dao Dao cúi xuống, nàng liên tục nôn mửa.
Nôn được một lúc, Nhạc Dao Dao lại nhớ đến số tiền 20 vạn kia.
Thời hạn trả tiền đã sắp đến, nhưng trong tay nàng ta chỉ có 3 vạn 5! Nhạc Dao Dao vô cùng hoảng loạn, nàng không biết làm sao để kiếm đủ số tiền kia.
Cuối cùng thì ngày