Nghĩ nghĩ, Nguyệt Ninh cảm thấy mình nên làm một cái gì đó.
Nàng muốn tạo một chút áp lực cho Nhạc Dao Dao, vì thế liền nhấc điện thoại lên, chậm rãi từ tốn mà gọi cho nàng ta.
Nàng mạo danh lão già biến thái kia, bắt đầu tống tiền Nhạc Dao Dao.
Đợi đến khi nàng ta nghe máy, Nguyệt Ninh liền cười cười, âm thanh có chút hèn mọn: "Nga, đã lâu không gặp, cô có nhớ tôi không a?"
Dạo này Nhạc Dao Dao sống có vẻ tốt, nếu Nguyệt Ninh không tạo cho nàng ta một chút trắc trở thì không phải nàng.
Dù sao thì, Nhạc Dao Dao đau khổ, nàng liền vui vẻ.
Nhạc Dao Dao nghe thấy giọng nói kia liền sững người lại, nàng ta nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Rõ ràng tôi đã chuyển tiền cho anh rồi, chuyện này coi như kết thúc.
Vì sao lại gọi cho tôi? Anh muốn gì?"
Nàng thật sự không hiểu, vì sao lão già ghê tỡm đáng chết kia lại tìm nàng.
Rõ ràng hắn đã nhận được 20 vạn từ nàng, vì cái gì còn muốn liên lạc với nàng?
Nhạc Dao Dao thực sự rất sự hãi, nàng cắn chặt môi.
Mọi chuyện vốn dĩ đã kết thúc, hắn lại gọi cho nàng, lần này hắn muốn cái gì?
Nguyệt Ninh nhàn nhạt trả lời: "Tôi chẳng muốn gì cả, chỉ muốn gọi cho cô mà thôi.
Nhân tiện, dạo này tôi có chút gấp, cần 10 vạn..."
Nhạc Dao Dao nghe thấy câu nói kia, nàng ta lập tức gào lên: "Tiền, tiền! Tôi không phải cái máy in tiền, tôi không có tiền để đưa cho anh!" Nghĩ nghĩ, Nhạc Dao Dao lại nói thêm: "Nếu có, tôi cũng không đưa! Loại người như anh, thật đáng ghê tởm."
Nhạc Dao Dao thật sự rất hận cái lão già đáng chết này, nàng rất muốn giết lão ta.
Nếu lão chết, có phải nàng sẽ không cần đưa tiền, và những bí mật kia sẽ bị chôn vùi mãi mãi?
Nguyệt Ninh cười nhạt, nàng ngọt ngào nói: "Cô nói như vậy tôi cảm thấy rất đau lòng a! Người ta nói, một đêm cùng chung chăn gối, cả đời là vợ chồng..."
"Dù sao thì, chúng ta đã ở cùng nhau trải qua một đêm ân ái...!Cô nỡ lòng nào lại nói chuyện lạnh lùng với người chung chăn gối như vậy chứ?"
Nguyệt Ninh thở dài một hơi, sau đó khẽ cảm thán: "Quả nhiên là nữ nhân, mặc quần lên liền nói rằng không quen biết người cũ a ~"
Nhạc Dao Dao tức giận, gương mặt trắng bệch.
Nàng ta nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Tôi không phải! Tôi không muốn cùng người ghê tởm như anh làm những chuyện kia, lần đó là anh ép tôi! Loại người như anh, thật đáng ghê tởm, cả đời này tôi chỉ mong sẽ không gặp lại"
Nhạc Dao Dao hận đến nghiến răng, nàng ta nắm chặt điện thoại.
Nguyệt Ninh cảm nhận được sự tức giận kia của Nhạc Dao Dao thông qua màn ảnh, nàng khẽ nhếch môi, sau đó trầm giọng mà nói: "Nhạc Dao Dao, cô nên nhớ rõ rằng hiện tại bản thân đang trong tình huống nào! Tôi gọi cho cô không phải là để nghe những lời thô tục kia, cái tôi muốn chính là kết quả!"
"À, nhân tiện thì tôi nói cho cô biết một tin nhỏ nhé? Tôi vẫn còn giữ video của cô, kèm theo vài tấm nude khá là gợi cảm...!Không biết cô có muốn nó về với mình hay không a?"
Nhạc Dao Dao lại chấn kinh một lần nữa, gương mặt