Bởi vì hiện tại là buổi chiều, vì thế Nhạc Dao Dao chỉ cần đợi một lát nữa, Tần Trạch sẽ trở về.
Quả nhiên, không lâu sau đó Nhạc Dao Dao liền thấy bóng dáng của Tần Trạch.
Dạo gần đây, có lẽ vì chuyện nàng mượn tiền từ chỗ cho vay nặng lãi khiến hắn không vui, cho nên tình cảm của hai người họ có chút không tốt.
Nhạc Dao Dao nghĩ như vậy, nàng liền thở dài một hơi.
Đợi đến khi nàng chuẩn bị tinh thần xong, liền đi tìm Tần Trạch.
Đợi đến khi Nhạc Dao Dao đi tìm Tần Trạch thì hắn đang ở trong thư phòng mà đọc sách, Nhạc Dao Dao ấp a ấp úng một hồi, sau đó mới thử mượn chút tiền từ hắn.
Sau khi Nhạc Dao Dao thử hỏi mượn tiền, Tần Trạch liền hào phóng đưa nàng ta một cái thẻ đen, sau đó nói: "Đây, đều là của em"
Nhạc Dao Dao đứng tại đó, nàng ta do dự một hồi lâu, cuối cùng mới nhận lấy tấm thẻ.
Đợi sau khi Nhạc Dao Dao rời đi, Tần Trạch mới buông quyển sách xuống.
Có vẻ Nhạc Dao Dao vẫn còn thiếu tiền ai đó, bởi vì hắn chỉ trả giúp Nhạc Dao Dao phía bên công ty cho vay nặng lãi mà thôi.
Còn về chuyện Nhạc Dao Dao mượn tiền cho vay nặng lãi để làm gì thì hắn cũng không biết, có thể nàng ta đang nợ ai đó tiền, hoặc cũng có thể mua thứ gì đó.
Tuy rằng Nhạc Dao Dao dùng những tấm ảnh kia để làm giao dịch, thế nhưng hắn vẫn không thể buông bỏ nàng.
Tần Trạch thở dài, dù sao thì Nhạc Dao Dao cũng không làm điều gì sai trái, nàng ta cũng không ngoại tình gì cả.
Việc làm trước đó hắn cũng có thể hiểu, có lẽ là tình thế ép buộc nên Nhạc Dao Dao mới chụp những tấm ảnh như vậy.
Dù sao thì, nếu nàng ấy cần tiền thì hắn liền cho.
Chỉ cần Nhạc Dao Dao không chụp những tấm ảnh kia mà tiếm tiền, khiến hắn cảm thấy khó chịu thì liền tốt rồi.
Tần Trạch hắn dù sao cũng không thiếu gì tiền, nàng ấy có thể tiêu thoải mái, chỉ cần không làm gì khiến hắn thất vọng, tất cả tiền của hắn đều là của Nhạc Dao Dao.
Tần Trạch thoải mái nghĩ như vậy, sau đó tiếp tục làm việc.
Hắn chỉ cảm thấy rằng nếu đưa tiền cho Nhạc Dao Dao thì nàng ta sẽ không bán ảnh nude, sẽ không làm điều khiến hắn thất vọng.
Thế nhưng, hắn đã nhầm.
Bởi vì đây chỉ là một bước đi mới, bước tiến này sẽ khiến Nhạc Dao Dao và Tần Trạch đảo lộn.
Bên này, Nguyệt Ninh đang nhìn Nhạc Dao Dao cầm tấm thẻ đen trong tay, nàng khẽ cười ngọt ngào.
Thật tốt a, thẻ đen.
Nghe nói tấm thẻ này vô cùng quyền lực, nếu ngươi có nó, ngươi liền có thể mua vài chục căn biệt thự, ngươi cũng có thể mua hẳn một cái sân bay! Bởi lẽ, số tiền trong đây là vô hạn mức, có thể tùy ý mà tiêu!
Ân, dù sao thì nàng cũng không hiểu rõ lắm, bởi vì nàng cũng không hề có cái thẻ đen nào a!
Nguyệt Ninh lại tiếp tục nhìn thẻ đen, sau đó lại tiếp tục cười cười.
A, nếu Nhạc Dao Dao đã cầm thẻ đen trong truyền thuyết thì cũng phải tiêu sài một cách đúng với danh xưng của nó, đúng chứ?
Nghĩ như vậy, Nguyệt Ninh liền bắt đầu mạo danh lão già kia, tiếp tục đòi tiền Nhạc Dao Dao.
Hôm nay nàng đòi 100 vạn, hôm sau 200 vạn, hôm sau nữa lại tăng lên một chút.
Cứ như thế, Nguyệt Ninh và Nhạc Dao Dao liền trải qua 1 tuần.
Một người