Đợi đến khi Nguyệt Ninh xem xong bộ phim cung đấu, nàng mới nhàn nhã mà mở màn hình hệ thống lên, sau đó xem diễn biến của Tần Trạch.
Sau khi nàng vứt Tần Trạch tại nơi hoang vu hẻo lánh kia, không ngờ hắn vẫn có thể tự mình tìm đường về!
Bởi vì là nơi hoang vu, thế nên cũng chẳng có người.
Vì thế Tần Trạch phải tự mình đi bộ gần 4 tiếng, sau đó may mắn được một người nào đó giúp đỡ.
Tần Trạch mượn điện thoại, sau đó kêu người đến.
Tiếp đó, vị tổng tài Tần Trạch kia cũng có thể trở về thành phố.
Đợi đến khi hắn về nhà, thì cả người đều đầy bụi bẩn, nhếch nhác.
Nói chung, muốn có bao nhiêu thê thảm thì có bấy nhiêu.
Tiếp đó, sau khi lấy lại được phong độ vốn có Tần Trạch liền cho người rà soát camera tại cổng gara.
Thế nhưng cho dù hắn có tìm như thế nào, vẫn không thấy.
Hơn nữa, không hề có dấu vết ai đó đã xóa đoạn video kia.
Tần Trạch nghiến răng nghiến lợi, hắn không biết người nào lại có thế lực như vậy, có thể xóa đi đoạn video mà không ai phát hiện, hơn nữa còn không có dấu vết.
Tần Trạch càng điên cuồng, hắn càng cho người tìm kiếm.
Nhưng cho dù vậy, Tần Trạch vẫn không thể tìm ra.
Bên này, trong khi Tần Trạch đang bận rộn tìm kiếm thì Nguyệt Ninh lại có vẻ nhàn nhã.
Nghĩ nghĩ, nàng liền gọi cho Tần Trạch để đòi tiền.
Tiện thể, đem nam nữ chính trở về với nhau.
Nguyệt Ninh cười cười, giọng điệu có chút hèn mọn: "Xin chào Tần tổng, dạo này ngài có khỏe hay không a?"
Tần Trạch nghe thấy giọng nói kia, hắn liền biết.
Đây rõ ràng là tên đã cùng Nhạc Dao Dao ngủ tại khách sạn! Tuy rằng hắn và Nhạc Dao Dao đã cắt đứt liên lạc, thế nhưng nếu hắn ta đã tự mình mò đến, Tần Trạch cũng thuận theo hắn.
Dù sao cũng chỉ là tên hèn mọn bi3n thái, nếu lão ta chết thì cũng chẳng ai quan tâm.
Hơn nữa, bởi vì lão già này dám gọi cho hắn trong lúc tâm trạng hắn không tốt, vì thế chết cũng đáng!
Nghĩ nghĩ, Tần Trạch liền cười lạnh, nhưng giọng điệu của hắn vẫn nhàn nhạt: "Chuyện gì? Nói thẳng, tôi không có thời gian."
Nguyệt Ninh cũng không nói nhảm, nàng trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Nga, Tần tổng quả nhiên là người hiểu lý lẽ.
Chuyện là dạo này tôi đang cần chút tiền a, không nhiều lắm, khoảng 500 vạn"
Tần Trạch cười lạnh, ánh mắt hiện lên sát khí: "Ngươi cho rằng ta sẽ đưa?"
Nguyệt Ninh nhếch môi, nàng thong thả mà uy hiếp: "Ha hả, Tần tổng.
Chắc rằng ngài không muốn rằng bản thân sẽ nhìn thấy hình ảnh Nhạc Dao Dao nud3 khắp nơi trên mạng xã hội đâu nhỉ?!"
"Dù sao tôi biết ngài cũng rất nhiều tiền, 500 vạn đối với ngài cũng chẳng phải số tiền lớn.
Dù sao thì con số đó cũng đủ để cứu rỗi bạn gái của ngài, đúng chứ?!"
Tần Trạch nhàn nhạn nói, không hề nghe ra cảm xúc dưa thừa nào từ giọng điệu của hắn: "Được thôi, ta cho ngươi 1000 vạn, ngươi cùng ta gặp mặt tại hội trường!"
Nguyệt Ninh "..." A, rõ ràng là hắn đang muốn chơi chết nàng!
Gặp mặt cái mao a, hiện tại hắn đang rất tức giận về việc bị chơi khăm, hơn nữa nàng liên tục gọi hắn để đòi tiền.
Vì thế, có lẽ hắn muốn chơi chết nàng khi gặp mặt tại quản trường!
Dù sao thì tại vì Lão già bi3n thái kia mà Tần Trạch và Nhạc Dao Dao mới tan vỡ.
Vì thế, chắc là hắn ta rất hận Lão già bi3n thái là nàng, nhỉ?
Ha hả, nàng cũng không phải ngốc, nàng đương nhiên sẽ không đưa đầu vào rọ a!
Nguyệt Ninh liếc mắt một cái, sau đó mới cười hì hì mà nói: "Tần tổng cứ chuyển khoản là được rồi a, ngài bận rộn, tôi nào dám làm phiền ngài?!
Tần Trạch nghiêm túc mà lặp lại: "Ta đã nói, chúng ta gặp mặt! Sau đó ta liền đưa ngươi 1000 vạn!"
Nguyệt Ninh im lặng một hồi, sau đó nàng giả vờ như nghĩ ra thứ gì đó, rồi nói: "Không cần a! Hay là như vậy đi, tôi bán cho ngài 1 tin tức với giá 500 vạn.
Yên tâm, tin tức này sẽ khiến ngài và Nhạc Dao Dao hóa giải mọi hiểu lầm a!"
Tần Trạch cười lạnh: "Ha, Ngươi nghĩ rằng cái tin nhảm kia đáng giá 500 vạn?! Ngươi có phải đang tìm đường chết?"
Tần Trạch thật sự cảm thấy lão già này thật sự có bệnh, lão ta một lần rồi một lần tím hắn để đòi tiền.
Lẽ nào lão ta thật sự không nghĩ rằng, dù sớm