Nguyệt Ninh giả vờ đột nhiên hiểu:"Cho nên là, bởi vì lần trước ta không cùng ngươi chơi quy tắc ngầm, vì thế ngươi mới giở trò này hay sao?"
Nguyệt Ninh đương nhiên biết rõ, nàng chỉ là diễn diễn cho Lưu Minh xem.
Lưu Minh nghe xong, hắn cười cười một cái, sau đó bắt đầu dụ dỗ Nguyệt Ninh: "Ngươi biết như vậy là tốt, hiện tại chỉ cần mgươi mgoan ngoãn ở bên ta, ta cam đoan ngươi sẽ nổi lên sao đợt này..."
Nguyệt Ninh tiếp tục ngốc manh:"Thế nào mới là ngoan ngoãn, ta đã thữc ngoan..."
Lưu Minh nghe thấy Nguyệt Ninh hỏi mhư vậy, hắn liền cười mập mờ, ánh mắt mang theo xem xét mà nhìn Nguyệt Ninh:"Ngươi ở trong giới giải trí cũng đã lâu, chẳng lẽ ngươi lại không biết ta muốn cái gì?"
Nguyệt Ninh tròn mắt mà nói: "Ta không biết, ta cũng chỉ ở có 2 năm...!Ngươi có gì thì nói thẳng ra đi, đừng như vậy, ta không hiểu.."
Lưu Minh nhìn Nguyệt Ninh, hắn híp mắt mà nhẹ nhàng nói: "Nguyệt Ninh, ta thích ngươi.
Ngươi xem, hiện tại chúng ta ở cùng nhau cả tuần, chi bằng thân mật lẫn nhau một chút"
"Ngươi là người thông minh, ngươi cũng biết rằng nếu quan hệ tốt một chút tương lai sẽ càng tươi sáng đi? Về sau ngươi cũng sẽ có nhiều con đường để lựa chọn, như vậy khôbg phải tếy hơn hay sao?"
Nguyệt Ninh tiếp tục tròn mắt:"Ý của ngươi...!Có phải ngươi muốn ngủ với ta?"
Lưu Minh cười cười, sau đó khẽ "Ân" một tiếng, cũng xem như là trả lời.
Nguyệt Ninh lúc này liền đổi trạng thái, nàng bắt đầu phẫn nệ: "Ta sẽ không cùng ngươi ngủ! Mặc kệ sau này như thế nào, ta đều sẽ không ngủ với ngươi!"
Nguyệt Ninh tiếp tục mắng: "Ngươi là cái ngươi vô sỉ nhất mà ta từng gặp, ta thật không hiểu vì sao đám fan kia lại thích ngươi như vậy, ngươi rõ ràng là cái rác rưởi, buồn nôn, cặn bã!!!"
"Sớm muộn thì ngươi cũng sẽ hối hận, đợi đến lúc ấy ta lại không cần ngươi, hiện tại ta cho ngươi một cơ hội, nghĩ cho thật kỹ!"
"Nghĩ cái mao a! Ngươi là cái người không biết xấu hổ, loại người như ngươi đã khiến cái nghành giải trí đũc