Bên này, sau khi Nhàn Trân đang mải mê làm việc, thì đột nhiên một cái hòm thư nặc danh gửi qua cho nàng ta, bởi vì tò mò cho nên Nhàn Trân đã ấn mở hòm thư đó.
Đợi đến khi nàng ta mở xong phòng thư kia gương mặt nàng ta liền trở nên phẫn nộ.
Bên trong là một nam nhân, cùng với một nữ nhân ngủ.
Nam nhân kia chính Lưu Minh, hơn nữa hắn đang cùng nữ nhân kia ngủ tại biệt thự của nàng.
Tiếp đó, là rất nhiều video tương tự, nam mhân vẫn là Lưu Minh, nhưng nữ nhân liên tục thay đổi, địa điểm vẫn là biệt thự của nàng.
Nhàn Trân thật sự rất tức giận, nàng ta không ngờ chuyện như vậy lại sảy ra.
Càng tức hơn đó là, người kia lại là nam sủng số một của nàng ta!
Nhàn Trân đen mặt, tháng trước nàng ta đi công tác tại nước ngoài, Lưu Minh lại dám đem tiểu tình nhân của hắn bài biệt thự này của nàng.
Nhìn Lưu Minh cùng nữ nhân khác hôn nồng nhiệt trong biệt thự của mình, trong lòng Nhàn Trân chỉ cảm thấy nóng, máu dường như muốn trào ra.
Lý do mà nàng ta chia tay cũng là do nam mhân kia có tiểu tam bên ngoài, cuối cùng nam nhân kia lại đem cái nữ nhân đó kết hôn, chuyện này khiến Nhàn Trân thật sự rất tức giận.
Vì thế nàng ta không muốn kết hôn, vhi muốn yêu đương chơi đùa một cách thỏa mãn tinh thần và thể xác.
Thế nhưng nàng ta thật khô g ngờ, bản thân bao nuôi một cái tiểu bạch kiểm, cuối cùng hắn lại dám phản bội nàng.
Mặc dù nàng bao nuôi rất nhiều người, nhưng nàng đưa tiền, bọn họ phải có nhiệm vụ làm cho nàng thỏa mãn.
Nàng đưa tiền, nàng là đại gia, nàng có quyền nuôi nhiều nam nhân, nàng àng có thể yêu nhiều người.
Nhưng Lưu Minh thì là cái thá gì? Hắn dám phản bội nàng?
Nhàn Trân vốn dĩ rất thích Lưu Minh, bởi vì miệng ngọt, hơn nữa cũng kỹ thuật tốt.
Vì thế, nàng vung rất nhiâ tiền cho hắn, từ phim ảnh đến đồ dùng, tất cả nàng đều mua cho hắn.
Hắn có thể làm nam chính số 1, cũng bởi vì nàng đã đầu tư tiền.
Nghĩ đến cảnh Lưu Minh đem tiền của nàng mà cho những nữ nhân khác, trong lòng Nhàn Trân cảm thấy rất tức giận.
Vì thế, nàng liền gọi cho Lưu Minh.
Nàng nói rằng hắn hãy đấn biệt thự đợi nàng, nàng là có chuyện gấp cần phải hỏi hắn
Bên này Lưu Minh đang chụp ảnh, sau khi bắt máy xong, hắn liền cau mày mà nói: "Hiện tại ta đang chụp ảnh, Nhàn tỷ, có thể đợi một lát hay sao?"
Lưu Minh cau mày, bình thưởng thì Nhàn Trân sẽ không điện vào giờ này, vì thế jăn cũng cảm thấy rất bất ngờ.
Thế nhưng hoân tại hắn đang chụp ảnh, nàng ta gọi điện thoại như vậy thì có chút phiền, hơn nữa hắn thật sự không có tâm trạng để dỗ ngọt nàng ta.
Vốn dĩ hôm qua hắn đã đem chuyện Nguyệt Ninh nói ra, sau đó Nhàn Trân sep nghe lời hăơn mà đem Nguyệt Ninh đuổi ra khỏi tổ tiết mục, thế mhưng hắn không thành cômg vì tiểu đệ đệ củ hắn không thể đứng lên.
Thế nhưng nàng ta lại đá hắn một cái, sau đó hắn cũng không có nói ra chuyện Nguyệt Ninh, điều này khiến Lưu Minh có chút tức giận.
Hắn chỉ là cơ thể mệt mõi, vì thế khô g cơơng được, thế nhưng nàng ta lại làm như vậy, quả thật rất quá đáng.
Lưu Minh cau mày, hắn càng nghĩ càng không vui, nhưng hắn vẫn phải trả lời nàng ta.
Nghe thấy Lưu Minh nói như vậy, Nhàn Trân liền cười lạnh một cái sau đó mới nói:"Lưu Minh, ngươi chỉ là một cái kỹ nam ta bao dưỡng, nếu không có ta thì ngươi sẽ được làm minh tinh sao? Hay đến cả một cpn chó cũng không bằng?"
Nói xong câu này, Nhàn Trân liền tắt máy.
Lưu Minh bên này sau khi nghe âm thanh điện thoại bị cắt, hắn cau mày, tâm trạng có chút bất an.
Hắn đã biết Nhàn Trân thật lâu, như g hắn chưa bao giờ nghe giọng nàng ta như vậy, có lẽ hiện tại nàng ta rất giận.
Lưu Minh nghĩ nghĩ, hắn cảm thấy có lẽ là do lần trước hắn làm không tốt.
Nhàn Trân là kim chủ Lưu Minh tất nhiên không dám đắc tội nàng ta, cho nên chỉ có thể bỏ bê công việc đi tìm Nhàn Trân.
Tuy rằng hắn có chút giận, thế nhưng chút đỉnh này mà nói thì cũng không đủ, hơn nữa hắn còn phải dựa vào nàng ta mà leo lên, vì thế hắn đương nhiên sẽ không làm trái ý Nhàn Trân.
Đối với việc Lưu Minh không có trách nhiệm với công việc, tạp chí vô cùng khó chịu và bất mãn.
Nếu hắn làm như vẫy, tạp chí sẽ lỗ một khoảng tiền lớn, hơn nữa vốn dĩ bọn họ rất bận, vì thế sẽ không có thời gian mà chụp lại.
Mà Lưu Minh sẽ không quan tâm đến chuyện này, hiện tại thứ mà hắn quan tâm nhất đó là làm sao để dỗ dành kim chủ của mình.
Nếu hắn dỗ được Nhàn Thanh, thì hắn mới cln tài nguyên, tương lai mới trở nên tốt hơn một chút.
Lưu Minh vô cùng lo lắng, hắn ngồi tại biệt thự mà đợi Nhàn trong đến trưa, cuối cùnh thì nàng ta cũng trở về trong một chiếc xe sang trọng màu đen.
Lưu Minh thấy Nhàn Trân trở về, hắn bắt đầu ân cần mà hỏi:"Nhàn tỷ, ngươi đi làm việc có mệt hay không a"
Nhàn Trân đem túi vung ra trên ghế sa lon, sau đó lạnh lùng đối Lưu Minh nói, "Quỳ xuống cho ta."
Nghe thấy Nhàn Trân lời nói, Lưu Minh sửng sốt một chút, đứng không nhúc nhích.
Nhàn Trân không có khách khí, phất tay hung hăng tát Lưu Minh một bàn tay: "Quỳ xuống!"
Lưu Minh cảm thấy có chút khuất nhục, nhưng nghĩ tới Nhàn Trân bối cảnh, hắn chỉ có thể chậm rãi quỳ xuống.
Lưu Minh ôn nhu hỏi: "Nhàn tỷ, là ta chỗ nào làm cho ngài tức giận sao?"
Tiếp đó, Lưu Minh bắt lấy tay Nhàn Trân, ánh mắt mang theo thâm tình: "Đừng nóng giận, ngươi tức giận hại sức khỏe, ta sẽ đau lòng ."
Nhàn Trân hất ra tay Lưu Minh, sau đó đi đến trên ghế sa lon, lấy ra một xấp ảnh chụp trong túi, rồi vung xuống mặt Lưu Minh.
"Lưu Minh, ngươi thật là dám a!" Nhàn Trân tức giận vô cùng.
Những hình kia vung ra trước mặt Lưu Minh, có mấy tấm đập phải khóe mắt hắn, khóe mắt bị quẹt cho một phát khiến hắn bị thương.
Lưu Minh chịu đựng đau, hắn nhặt lên ảnh chụp trên mặt đất, chờ hắn trông thấy nội dung bên trong tấm ảnh, Lưu Minh lập tức mặt mũi trắng bệch.
"Nhàn tỷ, ngài nghe ta giải thích, đây đều là hiểu lầm, ta cùng với các nàng không có quan hệ, trong lòng ta chỉ có ngươi." Lưu Minh ôn nhu thâm tình mà nói.
"Ngươi nghĩ ta là con nít 3 tuổi sao? Hay những cái kia tiểu nữ sinh ngây thơ?" Nhàn Trân cười nhạo nhìn Lư Triết Minh, "Ta nuôi dưỡng ngươi, ở trên thân thể ngươi vung nhiều tiền như vậy, ngươi lại dám phản bội ta, Lưu Minh ngươi là