Không đợi Tần Trạch trả lời, Nhạc phu nhân tức giận, bà ta gào thét mà mắng Nhạc Dao Dao: "Súc sinh, đúng là đồ súc sinh.
Tao nuôi mày khôn lớn, yêu thương mày như vậy, vì sao mày lại đối xử với tao như vậy?"
Bà ta không ngờ, cảm thấy bản thân thật là thất bại, vô cùng thất bại.
Nhạc phu nhân lao vào đánh Nhạc Dao Dao, bà ta bay vào cào xé, không hề nương tay chút nào, tựa hồ đã có thù từ lâu.
Nhạc Dao Dao cơ thể có vết mổ, vì thế chỉ có thể cố gắng né tránh, nhưng dù tránh thế nào cũng không thoát nổi bà ta.
Đợi đến khi mọi người hoàn hồn, nhìn thếy Nhạc Dao Dao thương tích đầy mình thì mới chạy đén tách hai người bọn họ ra.
Nhạc phu nhân gào thét, bà ta vẻ mặt hung dữ: "Mày nói cho đúng sự thật, nếu mà mày không nói thì để tao nói, dù sao là mày không nể tình mẹ con, vì thế đừng trách tao tuyệt tình"
"Thận của nó vốn dĩ không hề hư hại, hai cái vẫn còn dùng tốt, tử cung vẫn còn, chẳng qua là không thể sinh con mà thôi"
Tần Trạch đầu váng mắt hoa, hắn không tin nổi sự thật này, dáng vẻ rất bất ngờ.
Nhưng rất nhanh, hắn liền có thể tha thứ cho nàng ta.
Trên đời này, còn có ai mà không dính một chút máu tươi?
Huống hồ gì nàng cũng không giết người, chuyện này còn có thể tha thươ được.
Chẳng qua chỉ là một quả thận, tìm một quả khác không phải là xong rồi hay sao?
Tần Trạch khuôn mặt trở nên ôn hòa đôi chút: "Dao Dao, có chuyện gì hay sao? Nói ta nghe, ta giúp ngươi giải quyết"
Nhạc Dao Dao không nói, nàng ta im lặng cúi đầu, tựa hồ như đã chịu đã kích vô cùng lớn.
Nhạc phu nhân thấy thế liền khinh thường, lúc đổ lỗi cho bà thì nói hay lắm mà? Vì sao bây giờ lại im miệng rồi?
Nhạc phu nhân cười lạnh, bà ta nói thẳng ra: "Chuyện như thế còn không biết hay sao? Nàng ta thân thể rất tốt, không hề có bệnh gì cả! Chỉ là giả bệnh, sau đó lừa mọi người, lừa Nhạc Linh Nhi thận cùng tử cung"
"Mẹ!" Nhạc Dao Dao gào thét: "Ngươi muốn ta chết mới vừa lòng hay sao? Đây rõ ràng là do ngươi, ngươi đã ép buộc ta làm”
Nhạc phu nhân căm tức, bà ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Mày đừng có vô lý như vậy, đừng ngậm máu phun người, mày lừa tất cả mọi người như vậy còn chưa đủ hay sao?"
Nhạc Dao Dao nhìn về phía Nguyệt Ninh, gương mặt vô cùng hối hận: "Em gái thực xin lỗi, chị thực sự xin lỗi."
Nguyệt Ninh đang xem diễn, phát hiện vai diễn đột nhiên đến phiên nàng, Nguyệt Ninh lộp lộp rơi nước mắt: "Chị, em không thể tha thứ cho chị, em thật sự rất buồn"
A, các người nghĩ là chỉ có các người biết diễn hay sao? Xin lỗi