Tần Trạch nghĩ nghĩ sau đó tiếp tục nói: "Được, vậy chúng ta liền ly hôn, một lát nữa đơn ly hôn sẽ đưa đến đây"
Nếu ly hôn sớm một chút thì tốt, bọn hắn dù sao cũng không có tình cảm với nhau, ở cùng nhau chỉ thêm đau khổ mà thôi.
Nguyệt Ninh: "Khoan đã, tôi được bao nhiêu tiền sau khi li hôn?" Hắn ta chắc là sẽ cho nàng rất nhiều tiền?
Tần Trạch không hề do dự nói: "200 vạn"
Nguyệt Ninh cười lạnh: "200? Ngươi là đuổi ăn xin hay sao a? Một cái túi xách ta mua đều hơn 20vạn"
Hắn ta cho rằng nàng là đến ăn xin hay sao? Vứt ra 200 vạn thì có thể đuổi nàng đi?
Tần Trạch nhìn Nguyệt Ninh sau đó hỏi nàng: "Vậy rốt cuộc cô muốn bao nhiêu?"
Dù sao nàng ta cũng đã rất đáng thương, hắn cho nàng thêm một chút tiền cũng là hợp tình hợp lí.
Nguyệt Ninh nhàn nhạt nói: "10% cổ phần công ty"
Tần Trạch trợn trừng mắt: "Ngươi là muốn ăn cướp hay sao? 10% là không thể!"
10%? Hắn nắm trong tay chỉ có 27% mà thôi! Nhưng vì cái gì lại phải cho nàng ta? Đền bù một chút tổn thất cho nàng ta thì tốt rồi, đừng hòng mơ tưởng đến cổ phần của hắn!
Nguyệt Ninh lật xem móng tay: "Không đưa thì cũng được, chẳng qua ta không biết rằng Nhạc Dao Dao có ngồi tù chung thân hay không a?"
Tần Trạch cau mày: "Ngươi có ý gì?" Nàng ta đang nói hưu nói vượn chuyện gì? Cổ phần công ty thì liên quan gì đến Nhạc Dao Dao?
Nguyệt Ninh cười, nàng nhún nhún vai: "Ta làm gì dám có ý gì nha? Chẳng qua, ta chỉ là tự hỏi nàng ta có thể an ổn mà sống trong tù hay không? Có thể ra khỏi đó hay không mà thôi"
Nữ chính sống trong ngục giam rất tốt, được đại soái ca bao dưỡng, đương nhiên là không có vấn đề gì rồi, chẳng qua là nàng muốn dọa Tần Trạch mà thôi.
Tần Trạch nghiến răng nghiến lợi, hắn đe dọa: "Ngươi dám! Ta nói cho ngươi biết, đừng hòng động đến nàng ấy, nếu không đừng trách ta không khách sáo!"
Hắn thực sự rất tức giận, chỉ có hắn mới được quyền đối xử tệ với Nhạc Dao Dao, người khác không thể động vào nàng.
Nếu như làm như thế, bọn người ấy nhất định phải chết! Có chết mới có thể đền hết tội!!!
Nguyệt Ninh nhìn gương mặt đỏ bừng của hắn, nàng tỏ vẻ rất sợ hãi, nhưng giọng nói vô cùng trào phúng: "Nga, tôi thật sợ hãi nha! Nhưng tôi chỉ muốn nói, trước khi lo cho nàng ta thì xem thử bản thân có hay không tổn hại"
Tần Trạch cười lạnh: "Tôi vẫn muốn xem thử, ai muốn chống lại tôi!"
Ai dám chống lại hắn? Trừ phi là muốn chết! Hắn thừa nhận, bản thân mình muốn gió được gió, muốn mưa được mưa! Cả thành phố này đều phải nể mặt hắn vài phần!
Nguyệt Ninh cười cười, nàng lười nói chuyện với hắn: "Hay là chúng