A Duật sẽ không bao giờ đối xử với nàng như vậy, anh ấy ôn nhu biết chăm sóc, còn vô cùng cưng chiều nàng!
Tần Trạch sắc mặt âm trầm lãnh khốc, hắn bắt lấy tay Nhạc Dao Dao, xô nàng ta ngã xuống giường.
Hắn thật sự rất tức giận, tuy rằng sợi dây chuyền kia khiến hắn chướng mắt, nhưng chỉ cần nàng ấy năn nỉ thì hắn sẽ trả lại.
Hắn chướng mắt sợi dây chuyền là bởi vì tấm hình kia! Là bởi vì người đàn bà kia! Tuy rằng như vậy, nhưng hắn không muốn vứt đi.
Nhạc Dao Dao bị ngã xuống giường, tuy rằng giường rất mềm, nhưng Tần Trạch đẩy nàng rất mạnh.
Vì thế nàng cảm giác đầu mình bị đập một cái mạnh xuống, Nhạc Dao Dao đau đớn mà ôm lấy đầu.
Nhạc Dao Dao sợ hãi co lại trên giường, không hiểu vì sao Tần Trạch lại đột nhiên nổi giận với nàng ta.
Ngay lúc Nhạc Dao Dao đang sợ hãi mà nhìn Tần Trạch, hắn đè lên trên người Nhạc Dao Dao, ánh mắt sắc bén tựa hồ như có thể giết người.
Tần Trạch bóp chặt cổ Nhạc Dao Dao, sức vô cùng lớn, khiến cho nàng ta không thể thở nổi.
Nhạc Dao Dao dùng hết sức mà giãy dụa, đau đớn khiến gương mặt nàng ta trắng bệch: "Buông tôi ra"
Gương mặt Tần Trạch lãnh khốc tàn nhẫn, giọng nói lạnh lùng: "A Duật, A Duật! Cô dám kêu tên nam nhân khác trước mặt tôi hay sao?"
Tần Trạch cười lạnh một cái, hắn thả tay ra khỏi cổ Nhạc Dao Dao sau đó tiếp tục nói: "A, đáng tiếc hắn ta không thể cứu cô! Hiện tại bây giờ cô còn đang nằm dưới thân ta"
Nghe thấy câu nói kia của Tần Trạch, sắc mặt Nhạc Dao Dao trở nên tái nhợt.
Tần Trạch tiếp tục đâm vào vết thương kia, giọng nói hắn vô cùng tàn nhẫn mà chế giễu: "Không biết rằng hắn ta có để đè lên cô giống như chúng ta bây giờ không? A, loại người như cô thì ai cô cũng có thể dạng chân ra nhỉ?"
Câu nói này như một mũi tên đâm thẳng vào tim Nhạc Dao Dao, nàng cảm thấy một chút tôn nghiêm còn sót lại của mình bị Tần Trạch hung hăng dẫm đạp trên mặt đất, gương mặt nàng tràn đầy nhục nhã.
Gương mặt Nhạc Dao Dao một chút sức sống cũng không có, nàng nhìn Tần Trạch vô cùng đáng thương: "Vì sao ngươi lại phải đối xử với ta như vậy?"
Tần Trạch cúi đầu xuống, gương mặt hắn vốn anh tuấn nhưng bây giờ tựa như một ác ma từ trong địa ngục: "Tôi không biết rằng cô lại muốn khiêu khích tôi như vậy, có phải cô muốn đem sự nhẫn nại của tôi vứt xuống hay không?"
Nhạc Dao Dao đôi mắt thanh tịnh, con ngươi đều là hơi nước, lông mi cũng bị nước mắt dính ướt, nhìn điềm đạm đáng yêu
Nàng rất sợ hãi, Tần Trạch quả thực tựa như ác ma, Nhạc Dao Dao căn bản không dám phản kháng.
Nàng ta sợ nếu như bản thân phản kháng thì Tần Trạch sẽ đối xử càng thêm hung tàn.
Nhạc Dao Dao bất lực