Sáng hôm sau...
Ca làm của Hạ An bình thường bắt đầu từ lúc 8h sáng, giờ mới 6 giờ kém, cô vẫn còn ngủ vì tối qua thức khuya. Điện thoại của cô đổ chuông, là quản lý của cô gọi.
“Em nghe nè chị“, Hạ An vẫn còn ngái ngủ nghe máy.
Tiếng chị quản lý phát ra từ điện thoại: “Hạ An sao giờ em chưa đến. Hôm qua chị đã nhắc mọi người là sáng nay Phương tổng đi giám sát thị trường rồi mà. Em mau đến nhanh đi còn dọn dẹp cửa hàng".
Nghe quản lý nói, Hạ An như cái lò xo bật dậy. Đúng là hôm qua chị quản lý có dặn mà cô quên mất.
“Chết cô rồi phải làm sao đây?“ Hạ An nghĩ. Không có thời gian để tắm rửa nữa, cô nhanh chóng đánh răng rửa mặt, chải đại mái tóc dài, thay quần áo, vớ túi xách chạy ra ngoài bắt xe buýt đến trung tâm thương mại nơi cô làm nhân viên bán hàng.
Vừa xuống xe buýt, đến trước cổng chính trung tâm thương mại, cô đi ngang qua chiếc xe hơi màu đen sang trọng đang đỗ gần đó. Thấy mình trong kính xe gương mặt nhợt nhạt, cô vội vàng lấy cây son trong túi xách ra nhìn vào kính xe đánh son lên môi. Tài xế và Phương Hàn ngồi bên trong xe, Hạ An không hề biết bên trong xe có người, cô vô tư soi gương.
Phương Hàn nheo mắt nhìn cô gái ở ngoài xe đang vô tư hết đánh son rồi sửa lại mái tóc, nhìn hành động của cô, anh có chút buồn cười. Phương Hàn nhìn Hạ An , cười nhếch môi.
Hạ An vuốt lại mái tóc, cảm thấy mình ổn hơn liền đi nhanh vào trung tâm thương mại. Vào nơi làm việc, cô thay váy đồng phục xong bước ra ngoài cùng quản lý và các nhân viên khác chuẩn bị sửa sang trang phục nghiêm chỉnh chào đón tổng giám đốc.
“Nghe nói tổng giám đốc Phương mới từ nước ngoài về, rất soái, có điều hơi khó tính".
“Thật sao? Anh ấy có bạn gái chưa?"
“Không biết nữa".
Các cô gái đang bàn tán với nhau, Hạ An đang cầm di động nhắn tin cho em gái.
“Chúc em thi tốt nhé... thi xong nhắn tin cho chị biết".
“Nhanh lên vào hàng đứng nghiêm túc đi, Phương tổng đang đi đến", chị quản lý nói to.
Các nhân viên đứng vào hàng.
Một người đàn ông khoảng 26 tuổi, cao khoảng 1m85, gương mặt đẹp góc cạnh như điêu khắc, đôi mắt đen sâu hút nhìn có vẻ rất đa tình, sóng mũi cao cùng làn môi mỏng quyến rũ, làn da trắng như con gái. Người đàn ông này chính là Phương Hàn, tổng giám đốc của tập đoàn Phương gia. Anh và trợ lí cùng một số người đi cùng dừng ở một cửa hàng bán trang sức.
“Chào tổng giám đốc!"
Các nhân viên cúi chào Phương Hàn. Anh nhìn xung quanh các cửa hàng, đánh giá tốt về cách trưng bày sản phẩm và phục vụ, tư vấn khách hàng, anh vào trong nhìn một lượt rồi đi ra, định đi qua cửa hàng khác, đột nhiên anh dừng chân trước mặt Hạ An .
Phương Hàn nhận ra Hạ An là cô gái đánh son lúc nãy. Nhìn bảng tên bị méo trên áo cô, anh đưa tay sửa lại cho ngay ngắn. Hạ An đứng im, người cô thoáng cứng đờ, không dám nhìn anh.
Mọi người trợn mắt kinh ngạc. Anh không nói gì liền rời đi cùng trợ lí và các giám đốc, trưởng phòng khác.
“Trời ơi! Người đâu mà đẹp trai quá... động lực cho tôi đi làm hàng