Lời cuối nói ra, Huyết Y Hoàn toàn tỏ rõ thái độ, nếu bọn họ còn tiếp tục, không chỉ kinh động vị kia trong hoàng cung, mà còn có thể bị hắn giết ngay tức khắc.
Luận tu vi, Huyết Y mặc dù chỉ là Thiên Dương Cảnh trung cấp, nhưng hắn nguy hiểm ở kỹ năng ám sát.
Thiên Dương Cảnh đại viên mãn, hắn không phải là không giết qua !
Mộ Dung Viễn Hà mặt già hơi run rẩy, không phải không nói vị môn chủ Cửu Môn này đúng là biết chọn người ra mặt, Huyết Y tung hoành Huyền Linh đại có hơn trăm năm, danh tiếng của hắn có thể nói là không thua kém bất kỳ ai.
Hơn nữa còn nổi danh tâm ngoan thủ lạc, giết người không chớp mắt.
Cũng không biết vị Môn chủ đó làm sao khiến một kẻ tàn nhẫn kiêu ngạo như lão cúi đầu xưng Thần.
Làm sao khiến lão hồ ly này cúi đầu xưng thần à ? Đương nhiên là đánh đến khi phục thì thôi, bất quá tránh hắn làm loạn vẫn là dùng bí thuật khống chế Thần hồn của Cửu Môn.
Lão hồ ly này tung hoành đại lục cả đời, sáng lập ra Huyết Lâu, không sợ bất kỳ ai.
Vốn dĩ sẽ kiêu ngạo bất tuân, khó thuần phục mới đúng.
Nhưng lão già này trời không sợ đất không sợ, chỉ sợ bị lão hóa.
Dùng một bộ đan phương dụ dỗ, lão đương nhiên mắc bẫy.
Dù sao nàng cũng không luyện dược, hơn nữa nàng mới 15 tuổi, còn không cần đến thứ đó đâu.
Trận chiến trong đây đã đình chỉ, nhưng mà bên ngoài kia, lão quốc sư và hai trưởng lão của hai đại gia tộc vẫn đang đánh nhau đâu.
Lúc này, Đông Phương thị ánh mắt căm phẫn nhìn phía Huyết Y, hét lớn:
“Gia chủ ! Nam Cung gia chủ ! Hiện tại chúng ta cung đã lên dây, sớm không còn kịp hối hận nữa ! Nếu hôm nay nhận thua, đừng nói Mộ Dung thế gia và Nạp Lan thế gia, chắc chắn Bắc Ly Dạ lên ngôi cũng sẽ không tha cho các người !”
Xoẹt !
Đông Phương thị nói dứt câu, đã không thể nói được nữa.
mắt phượng lúc này trừng lớn, bà đưa tay lên che miệng.
Bà ho khan một tiếng, có thứ gì đó rơi ra, đồng thời máu tươi cùng ồ ạt chảy.
Huyết Y hơi cử động đầu ngón tay, ánh mắt mang theo ý cười lướt qua.
“Một nữ nhân, ồn ào cái gì.”
Nhanh, chuẩn, đủ ác !
Ngay lúc bọn họ đang bị lời của Đông Phương thị đả động, người trước mắt này lại lần nữa ra tay khiến bọn họ trở tay không kịp.
Đúng lúc này, tiếng ồn ào từ ngoài điện truyền đến khiến đám đông không khỏi sửng sốt.
Quân lính ập vào, chỉ trong chóc lát đã đem toàn điện hoàn toàn áp chế.
Một lão tướng quân trầm ổn bước vào, sau đó quỳ trước mặt Bắc Ly Dạ:
“Mạt tướng cứu giá chậm trễ, mong điện hạ thứ tội !”
“Là Nạp Lan tướng quân !”
Mộ Dung Ngọc và Mộ Dung Lan Vi lúc này cũng theo ngay bên cạnh, cũng quỳ xuống:
“Mộ Dung gia cứu giá chậm trễ, thỉnh điện hạ thứ tội.”
Lời này vừa ra, toàn thể chấn động.
Nói như vậy, vị Hoàng tử bọn họ tưởng chừng yếu đuối vô dụng không có thế lực, từ lúc nào đã được hai đại thế gia ủng hộ, hơn nữa thiên phú tu vi cũng là nhất đăng thiên tài !
Hôm nay quả là một ngày cực kỳ chấn động.
Hết việc Thái tử không có huyết mạch hoàng tộc, đến hỗn chiến tranh vị, lại đến thực lực ẩn giấu của vị Thất hoàng tử này.
Rõ ràng là minh châu, vậy mà lâu nay bọn họ vẫn tưởng là cát bụi !
Mà ba người này xuất hiện ở đây, chứng tỏ quân lính bọn họ để canh gác xung quanh hoàng cung đã thất thủ toàn bộ !
“Aaaa…”
Đông Phương Thị lúc này hai mắt đỏ ngầu, cũng không biết muốn nói gì, chỉ có thể đau đớn phát ra chút âm thanh.
Hẳn là nàng ta lúc này cực kỳ hận, trừu tính bấy lâu nay, cuối cùng lại không được gì cả, còn mất hết tất cả.
Bắc Ly Danh chết, chính lúc đó, mọi chú ý đều đổ dồn lên người Huyết Y, không ai chú ý đến vị tướng quân anh dũng của Nam Huyền cũng đã hy sinh ngay sau khoảnh khắc đó, khoảnh khắc chứng kiến con trai mình bị người một chiêu lấy đầu.
Ngay vừa lúc Bắc Ly Danh chết, Phó Lẫm bị một nhát đao xuyên tim, theo đó là vô số nhát chém trút xuống trên người.
Hắn lúc đó khuỵu xuống, mở to mắt nhìn phía Bắc Ly Danh bị giết lúc đó.
Khi con người sắp lìa đời, giống như một đoạn phim, hồi tưởng cuộc đời mình.
Đứa con trai mà hắn chưa từng dám nhận, chưa được một lần nghe hai chữ “phụ thân” từ miệng nó.
Lúc Bắc Ly Danh đầu rơi xuống đất, Phó Lẫm như chết lặng, giống như thứ giúp hắn ngoan cường chiến đấu biến mất, bản thân cũng chẳng còn quan tâm gì nữa.
Cũng không buồn phản ứng kẻ đâm hắn là ai.
Danh Nhi, là phụ thân không tốt, không cho con được thứ tốt nhất, cũng không dám cho con biết được sự thật, chỉ có thể bên cạnh con dưới danh nghĩa sư phụ.
Cha...!cha lần đầu ta xưng là cha với con, hẹn gặp con dưới Hoàng tuyền.
Hy vọng con có thể tha thứ cho cha, chấp nhận người phụ thân này.
Phó Lẫm không biết, đứa con trai của hắn, trong mắt vốn chỉ có địa vị và quyền lực.
Chỉ vì Huyết mạch mà hắn trong nháy mắt mất đi tất cả.
Hắn hận còn không kịp, sao có thể nhận thân ?
Trên người Đông Phương thị xuất hiện oán niệm ngút trời, giống như có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.
Con trai duy nhất chết, nam nhân yêu nàng cũng chết, tộc nhân bỏ rơi.
Nàng, chẳng còn gì cả !
“Aaaaa !!!”
Đông Phương thị gào lên trong tuyệt vọng, muốn nhào đến tấn công Huyết Y.
Huyết Y chỉ nhẹ nhàng động đầu ngón tay, Huyết Ti