Phượng Trạch Đệ Nhất Sủng Phi

Cuối cùng cũng tìm ra ngươi.


trước sau

Bạch Cẩn Lan được sự chỉ dẫn của Tú Hồng, ngày ngày siêng năng tu luyện khiến cho linh lực tăng lên không ít. Một tháng sau, cuối cùng Cẩn Lan cũng tu luyện đến Nguyên Linh Bạch Liên có thể hóa thành người, đóa Bạch Liên hóa thành một nam nhân tóc trắng có gương mặt rất thanh tú.


"Công tử, người thật lợi hại có thể trong vòng một tháng mà khiến cho Bạch Liên hoa hóa thành người" Tú Hồng đi quanh nam nhân được đóa Bạch Liên hóa thành nói.


"Ta cũng không biết, ta cảm nhận được một luồn khí rất khác trong người nhưng không biết đó từ đâu" Cẩn Lan đưa tay đặc lên trước ngực nói.


"Luồn khí lạ...?" Tú Hồng đưa tay sờ sờ cầm một lúc như đang nghĩ gì đó, một lúc sau thì mỉm cười nói "không có gì đâu, công tử người định đặc cho Bạch Liên hoa là tên gì?".


"À đúng rồi, để xem nào, là... Lan Khuynh Bạch vậy" quay lại Tú Hồng nói tiếp "Tú Hồng, ngươi từ nay cứ xem hắn là đệ đệ mình đi".


"Thật sao, vậy là ta có đệ đệ rồi sao?" Tú Hồng vui đến nhảy dựng lên.


"Lan Khuynh Bạch" Cẩn Lan quay về phía nam nhân nói.


"Công tử..." Lan Khuynh Bạch hành lễ gọi y.


"Được rồi, bây giờ người đã có thể thành người, linh lực ta cũng đã tăng, đến lúc về nhà rồi".


Cả ba rời động, ra khỏi khu rừng đến trước cổng thành. Trên người Cẩn Lan mặc một bộ y phục màu trắng và mang mạng che mặt cùng màu đi vào, vết Bạch Phượng ở giữa tráng cũng được phấn nước che lại.


"Tú Hồng, tại sao ngươi muốn ta dùng phấn nước che đi vết trên trang?" Cẩn Lan thắc mắc hỏi.


"Công tử vào thành ắt sẽ có người nói cho người biết".


Cả ba người bước vào thành, mọi chuyện không có gì khác biệt, họ đi một đoạn thì dừng chân ở một quán trà để hỏi chuyện. Bước vào bên trong, nơi này khá náo nhiệt, mọi người bàn chuyện không ít có vẻ sẽ hỏi được gì đó.


"Tiểu nhị, mang ấm trà và một ít đồ ăn đến đây" Tú Hồng đợi Cẩn Lan và Khuynh Bạch ngồi xuống liền nói.


"Tới đây tới đây" Tiểu nhị nhìn vậy mà rất nhanh nhẹn thoáng chóc đã mạng trà và đồ ăn ra "khách quan ngon miệng".


"Tiểu nhị, ta muốn hỏi chút chuyện" Cẩn Lan tháo mạng che mặt xuống nói.


"Công tử cứ hỏi".


"Gần đây ở thành có chuyện gì lạ không, phủ nào có người chết hay chuyện gì đó quan trọng chẳng hạn".


"Nói thật thì có một nhà là Bạch phủ, đại công tử Bạch Cẩn Lan vừa chết tháng trước, chết mà không tìm thấy xác. Cửu công chúa vậy mà không hủy hẹn mà được tiếp tục hôn ước với nhị công tử Bạch Huynh Cử hình như hôm nay Cữu công chúa cùng Thất Vương Gia đến bàn về việc hôn lễ".


"À...vậy sao?" Cẩn Lan suy nghĩ một hồi thì hỏi tiếp "Còn chuyện gì nữa không?".


"Có, đúng ngày đại công tử chết trên trời xuất hiện ba hiện tượng lạ, tuyết rơi tháng sáu, ba đạo thiên lôi và đám mây hình Phượng Hoàng. Trong cung truyền khẩu dụ kêu dò tìm một nam nhân họ Bạch, trên tráng có vết Bạch Phượng, sau lưng có hình Phượng Hoàng. Ta nghe nói người này là Phượng Trạch chuyển thế, linh lực thượng đẳng, còn nghe nói tam công tử Bạch Huynh

Tuấn của Bạch gia là người đó, còn nghe nói có thể sinh con".


"Sinh con, sao có chuyện hàm hồ như vậy?" Khuynh Bạch lên tiếng nói.


"Đây, ta chỉ nghe truyền, thôi ta đi làm việc khách quan cứ ngon miệng" nói xong thì quay đi.


"Chuyện này là chuyện người muốn ta che vết Bạch Phượng!?" Cẩn Lan nhìn Tú Hồng hỏi.


"Đúng vậy, người vẫn nên tự hiểu" Tú Hồng cầm đầu gấp đồ ăn nói.


Cẩn Lan vừa ăn vừa nghĩ, 'Bạch Phượng là một thần thú nếu bị phát hiện ắc sẽ có náo loạn, với lại mình muốn làm sự bất ngờ cho đại nương và nhị nương nên không biết để lộ vì tam đệ đã thay ta vào cung nhận mình là Phượng Trạch rồi' nghĩ đến đây thì Cẩn Lan đã hiểu ra. Cả ba ngồi ăn ngon lành, một lúc sau tính tiền đi ra khỏi quá trà.


"Đã đến lúc về nhà rồi" Cẩn Lan mang mạng che mặt lên nói.


Cả ba đi đến Bạch phủ, Bạch phủ hiện tại vẫn mang một màu trắng tang nhưng nhìn vào thì lại có chút náo nhiệt. Hôm nay Lục công chúa và Nhị Vương Gia đến đưa lễ vật nên có vẻ Bạch phủ ai cũng vui.


"Lục công chúa được gả đến đây là phúc của thần" từ trong nhà vọng tiếng ra.


"Vậy sao?" tiếp đó là một giọng nói vô cùng lạnh lẽo.


"Huynh Tuấn của ta thật có phúc, nếu Cẩn Lan không chết chắc đã có cái phúc phận này rồi, đúng là ý trời" tiếng đó không ai khác là đại nương.


"Không biết ý trời của đại nương có nghĩa là gì vậy?" Cẩn Lan vừa nói vừa bước vào.


Đại nương, nhị nương và Bạch tướng quân ngạc nhiên không thốt lên lời, không chỉ ba người còn một người ngạc nhiên không kém trợn trừng mắt nhìn y.


'Cuối cùng cũng tìm được ngươi'.
---------------------------
Hôm nay là tết Nguyên Tiêu chúc mọi người buổi tối vui vẻ.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện