Dịch: Nguyễn Hạ Lan
***
Sau khi kết hôn với Dư Lương, những điểm xấu trong tính cách của hai người giống hệt vũ trụ nhỏ bùng phát triệt để. Dư Lương mua hai cái TV LCD cực lớn để ở văn phòng giới thiệu, Hạng Đạt Bình mua một túi đồ ăn vặt to làm lực lượng hậu bị để đáp lại. Dư Lương uống trà xem tin tức, Hạng Đạt Bình nhai đồ ăn vặt xem chương trình.
Hai người rảnh thì lại làm việc 'không đứng đắn'. Gần đây Hạng Đạt Bình đặc biệt mê mẩn chương trình coi mắt. Dư Dương ban đầu liếc mắt khinh thường, nhưng mau chóng không chịu đựng nổi sự cám dỗ của Hạng Đạt Bình vừa khóc vừa cười, liền quay sang tắt TV của mình, sán tới bên bà xã.
"Chương trình gì đây? Thoạt nhìn đã biết là giả rồi." Dư Lương xem say sưa còn không quên chêm mấy câu bình luận. Hạng Đạt Bình túm lấy một gói khoai tây bự, mặc kệ gã.
"Ơ! Người đàn ông ưu tú thế kia mà bởi một câu nói bị tắt đèn kìa!" Hạng Đạt Bình đem tức giận rải đến gói khoai tây chiên khác, đập bộp một phát vào bao bì chân không, rất phối hợp phát ra một tiếng nổ vang.
Dư Lương nhàn nhã nhấp một ngụm trà, gác hai chân lên ghế sô pha, nói: "Đại Bính, em kiềm chế cảm xúc chút đi! Em nhập tâm quá đấy!"
Qua một lúc, Hạng Đạt Bình đột nhiên bỏ túi khoai tây chiên xuống, đi tới trước TV, dán mặt lên màn hình ngắm tỉ mỉ.
"Chuyện gì thế, em chắn anh xem TV rồi. Đại Bính, quay lại đi! Em chắn vậy anh xem kiểu gì!" Dư Lương cũng đứng dậy chuẩn bị kéo cô ấy ra.
"Người này giống chị Phương nhỉ, anh xem có phải không?" Hạng Đạt Bình cách TV một khoảng, chỉ chỉ vào một cô gái mặc váy đỏ. Ống kính của camera chỉ lia qua mấy giây, đợi lúc Dư Lương tới gần nhìn thì đã chẳng còn.
"Đại Bính, gần đây em xem TV nhiều quá cũng xuất hiện ảo giác rồi, nghỉ ngơi tí đi! Trên tầng có giường nhỏ đấy, em ngủ một lát, anh giúp em ghi lại!"
Hạng Đạt Bình cũng thoáng ngây người, có lẽ gần đây thực sự xem TV quá vất vả. Cô ấy dụi dụi mắt, ba lần bảy lượt dặn Dư Lương nhất định phải ghi lại. Dư Lương bảo 'em mau đi đi'. Đợi Hạng Đạt Bình lên tầng, gã cũng ngáp một cái, điều chỉnh TV về chế độ yên lặng rồi nằm xuống sô pha ngủ luôn.
Phương Trình Vũ đi tới vị trí tận cùng trong góc, hít sâu một hơi chờ người dẫn chương trình chỉ đạo.
Dưới sân khấu có một cô gái trẻ đeo túi, cầm một tấm bìa cứng hình bán nguyệt chạy qua chạy lại, trong miệng còn hét gì mà 'stand by!'. Phương Trình Vũ hơi ngẩn ra, 'Stand by' có nghĩa là chuẩn bị, 'chuẩn bị' thì hô một tiếng không được sao, làm gì phải hét toáng lên sân khấu nhiều lần vậy, là lo khách mời không nghe thấy à?
Đúng lúc cô đang tự hỏi thì có một người đội mũ lưỡi trai bỗng thét to một tiếng 'action'. Ánh đèn sáng hơn, thuận theo mà tới chính là người dẫn chương trình như thể ngập tràn nhiệt tình, nói lời mở đầu. Phương Trình Vũ thật sự vẫn không thích ứng được trong chốc lát, ban nãy người dẫn chương trình đầu trọc còn đeo một cái chụp mắt bảo vệ giấc ngủ, gỡ chụp mắt ra thì biến thành dáng vẻ người khác rồi.
"Kỳ này, chúng tôi mời tới các khách mời nữ làm việc ở những vị trí khác nhau, có khách mời nữ số một làm nhân viên kế toán này. Xin mời cô ấy giới thiệu ngắn gọn ạ!"
Khách mời nữ số một chính là người đứng giữa tập trung ánh đèn sân khấu. Cô ấy vừa mở miệng thì bên dưới một trận hò reo. Khương Viễn ngoáy ngoáy tai nhìn phản ứng của Phương Trình Vũ, thầm nghĩ cái đầu gỗ này còn lên chương trình coi mắt, muốn vẻ ngoài chẳng có vẻ ngoài, ngay cả lời nói cũng không ổn thì đợi làm bia đỡ đạn đi thôi. Có điều hắn cũng chẳng hứng thú gì với những cô nàng xinh đẹp đang đứng giữa, thấy dáng vẻ vô cùng quy chuẩn của họ còn không chừng chỉ là làm nền.
Phương Trình Vũ kiên nhẫn lắng nghe giới thiệu của các khách mời, cô mau chóng thầm chỉnh sửa lời giới thiệu của bản thân. Chẳng mấy chốc, ánh đèn tập trung đến trên người Phương Trình Vũ đang đứng cúi đầu.
"Xin mời khách mời nữ số mười lăm tự giới thiệu nào!"
Phương Trình Vũ còn đang sắp xếp lại ngôn ngữ, không kịp đề phòng thì đã tới lượt mình, cô hơi hoảng, trên mặt là vẻ ngẩn ngơ. Nhưng rất nhanh cô liền lấy lời thoại trong lễ hạ cờ ra: Coi quần chúng đều là khoai tây to, ánh đèn sân khấu là mặt trời.
Có điều chẳng ngờ, cô vừa mở miệng thì là giọng vịt kêu.
'Cắt!" Người đội mũ lưỡi trai lại gầm lên một tiếng:"Số mười lăm điều chỉnh trạng thái trước đi!"
Nhân viên công tác đưa cho cô một chai nước, cô thoáng áy náy, nhìn một vòng các khách mời nữ, lại thấy họ đều trang điểm cả. Uống hớp nước, Phương Trình Vũ hắng giọng khẽ nói: "Tôi ổn rồi." Song, không ai bận tâm tới cô, thế là cô không biết làm sao, cứ đưa mắt tìm kiếm bóng dáng của Khương Viễn.
Nhìn bộ dạng của Phương Trình Vũ, Khương Viễn thấy buồn cười, có điều hắn giơ hai tay lên làm thành hình chữ V với cô. Ngay lập tức Phương Trình Vũ nở một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc đáp lại Khương Viễn. Hắn liền bỏ tay xuống quay đầu đi giả vờ không quen biết cô gái này.
Sân khấu khiến Phương Trình Vũ cảm thấy hoảng loạn mà không lý do, sự tập trung của khán giả không đặt lên người cô gái đen đúa này, nhưng cô cảm nhận được những ánh mắt ý tứ không rõ ràng bắn lên người mình, và chỉ có thể căng da đầu hoàn thành chương trình, dù bản thân vô thức muốn chạy trốn lắm.
Trình Phương và Phương Thạch Trụ mở kênh chương trình 'Tình yêu đến rồi đụng vào thôi' cả ngày. Trình Phương bưng cả cơm trưa lên tầng hai người vừa ăn vừa xem. Cuối cùng nhìn thấy con gái nhà mình xuất hiện trên TV, dáng vẻ lại không khác ngày thường là bao, Trình Phương đau lòng thở dài, ngay cả đũa cũng không gắp nổi thức ăn. Trái lại Phương Thạch Trụ xem rất vui vẻ, cho dù ống kính không chiếu vào Phương Trình Vũ, ông cũng cảm thấy những cô gái này đứng cùng con gái mình liền có cảm giác thân thiết.
"Số ba bổ sung xong chưa?" Cô gái trẻ cầm bìa cứng đứng dưới sân khấu hỏi. Phương Trình Vũ còn đang làm công tác tư tưởng thì nghe một tiếng 'Action', lại bắt đầu.
MC đầu trọc mặt mày rạng rỡ nói: "Sau đây xin mời khách mời nữ số mười lăm làm việc tại thư viện tự giới thiệu."
"Xin chào mọi người, tôi là Phương Trình Vũ, nhân viên thư viện. Năm nay tôi hai mươi tám tuổi, độc thân, người Quảng Châu. Rất thích đọc sách." Mặt Phương Trình Vũ đỏ bừng, cô nhìn vào ống kính máy quay, mở miệng. Còn gì nữa nhỉ, cô lộ rõ vẻ ảo não, nhưng không biết biểu hiện này đã được vô số người xem trước camera thu vào tầm mắt. Hồi lâu, cô bật ra một câu: ''Nữ."
Ngay lập tức cả trường quay ha ha cười lớn. Khương Viễn bực bội lườm khán giả một cái, lại thấy người đàn ông đội mũ lưỡi trai ra dấu 'OK' với MC.
MC liền nhập tâm: "Phương Trình Vũ cực kỳ thú vị đúng không ạ? Quả