Lăng Tri đã dần quen với khoảng thời gian ở tại Phượng Danh Viên nên khi quay về Lăng gia nàng lại có chút không quen lắm.
Mà Bùi Thù nói được làm được, một hôm sau khi họ về đến Lăng gia, hắn ngỏ ý muốn thành thân với nàng.
Chuyện Bùi Thù có tình cảm với Lăng Tri ai cũng đều nhìn ra được, nhưng đã nhiều năm như thế, Lăng Tri vẫn không hề bày tỏ suy nghĩ của mình.
Chưa bao giờ Lăng Tri nghĩ đến chuyện thành thân cả, có lẽ vì cuộc đời nàng từ trước đến nay chỉ có một người quan trọng nhất là Tạ Thanh Li, Tạ Thanh Li chiếm cứ quá nhiều vị trí trong lòng nàng, muốn nàng nghĩ đến việc gì khác thì đúng là không dễ chút nào.
Dù là việc xuất giá hay yêu thích ai, nàng cũng chưa từng nghĩ đến.
Lời cầu hôn của Bùi Thù khiến mọi người trong Lăng gia vui mừng đồng ý ngay, nhưng về phía Lăng Tri thì nàng yêu cầu thêm ba ngày để cân nhắc.
Lăng Tri muốn ba ngày, Bùi Thù cho nàng ba ngày, hai người họ quen nhau từ nhỏ, đương nhiên đã hiểu rõ con người đối phương.
Nhưng trong hai ngày tiếp theo, ở kinh thành truyền đến vô số tin tức, mà tin tức lớn nhất chính là Đại Nghiêu Quốc lại lần nữa thay đổi Hoàng đế.
Người leo lên ngôi vị là Hi Vương điện hạ.
Những tranh đấu ẩn sâu trong chuyện này người ngoài nào đâu biết được rõ ràng, nhưng kết quả như hiện giờ cũng không phải quá khó đoán.
Lúc đầu khi tranh chấp vị trí Lâu chủ Thù Hoa Lâu ở Phượng Danh Viên, người đứng sau Ôn Ngọc Thư là Hoàng đế, mà thế lực đằng sau Diệp Nghi là Hi Vương, thắng bại hôm đó gần như đã chỉ ra kết cục của ngày hôm nay."
Chúng dân đưa ra vô số giả thuyết về việc này, nhưng điều duy nhất mà bây giờ Lăng Tri để ý chính là con đường dẫn đến Thù Hoa Lâu.
Còn có một việc khiến người ta khó hiểu hơn, một Thù Hoa Lâu quan trọng như thế lại chẳng có chút động tĩnh gì trong mấy ngày vừa qua.
Lăng Tri dần lo lắng không thôi.
Nàng nhớ lại hôm Diệp Nghi đuổi theo bọn họ để cản lại hành động của đám áo đen, sau đó lại phái người hộ tống họ về Lăng gia an toàn, bản thân chàng thì lúc đi cũng như lúc về chẳng mang theo một hộ vệ nào cả, không biết có xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào hay không.
Càng nghĩ Lăng Tri càng xoắn xuýt, không còn tâm tư nào mà suy nghĩ đến chuyện của Bùi Thù nữa, nàng chỉ hận không thể lập tức bay về kinh thành đến Phượng Danh Viên nhìn chàng một cái.
Lại một ngày trôi qua, cuối cùng thì bên kinh thành cũng đã truyền đến tin tức của Thù Hoa Lâu.
Tin báo rằng Lâu chủ Diệp Nghi bị tập kích dẫn đến trọng thương, hôm nay nghỉ ngơi hồi phục ở trong Phượng Danh Viên, đóng cửa không tiếp khách.
Lăng Tri nghe xong lại càng nóng lòng hơn.
Diệp Nghi bị thương như thế, khi nào mới hồi phục? Bên cạnh Diệp Nghi có người của Thù Hoa Lâu bảo vệ, mà chính bản thân chàng cũng có võ công hộ thân, đáng lẽ sẽ không bị thương mới đúng.
Lăng Tri nghĩ tình huống như hôm nay chắc chắn đã xảy ra khi chàng trở về một mình sau khi tiễn họ về Lăng gia.
Lăng Tri lo sốt vó đứng ngồi không yên, nàng thầm lên kế hoạch đi đến kinh thành một chuyến.
Nhưng đây không phải là chuyện khiến mọi người xung quanh nàng quan tâm.
Bùi Thù chỉ muốn biết đáp án từ miệng Lăng Tri mà thôi.
"A Tri, muội làm sao vậy?" Một hôm khi Bùi Thù đến gặp Lăng Tri, vẻ mặt tái nhợt của nàng khiến hắn bất lực thở dài.
Lăng Tri khẽ lắc đầu, nàng biết Bùi Thù đến đây vì lí do gì, nhưng bây giờ nàng không thể nào bình tĩnh lại để ngồi xuống đàm đạo với hắn được, nàng cắn môi, "A Thù, ta muốn đến kinh thành."
Bùi Thù nhướn mày.
"Diệp Nghi bị tập kích dẫn đến bị thương, bây giờ người đang nghỉ ngơi trong Phượng Danh Viên." Lăng Tri tiếp tục nói, "Vì cứu ta nên người mới bị thương, ta muốn...!đến thăm người."
Bùi Thù đã hiểu ý nàng, hắn trầm ngâm nhìn Lăng Tri, vẫn không nói lời nào.
Lăng Tri ngạc nhiên đối mặt với Bùi Thù.
Hồi lâu sau, hắn mới đáp lại: "A Tri."
"Muội thích y rồi phải không?"
Bây giờ Lăng Tri vẫn đang lo nghĩ về chuyện của Phượng Danh Viên nên hình như nàng chưa nghe rõ câu hỏi của Bùi Thù, nàng mở to mắt, hỏi lại với vẻ khó hiểu, "Huynh nói gì cơ?"
Bùi Thù cười cười, "Không có thật sao?"
Không có thật sao?
Lăng Tri không thể nào tượng tượng nổi câu hỏi đó sẽ xuất hiện, mà càng khó hiểu hơn chính là, nàng bắt đầu cân nhắc đến khả năng này.
Vài năm trước, Tạ Thanh Li vẫn luôn là mẹ nuôi của nàng, nàng chưa bao giờ suy nghĩ xa hơn.
Nhưng giờ đây Tạ Thanh Li đã trở thành nam nhân, là Lâu chủ Diệp Nghi của Thù Hoa Lâu, Bùi Thù lại hỏi nàng có phải đã thích người rồi hay không?
Sao có thể chứ?
Lăng Tri lắc đầu muốn vứt hết loại suy nghĩ này ra khỏi tâm trí, nàng nói đầy chân thành, "Ta muốn tìm người, dù có thế nào đi chăng nữa thì vẫn phải đi."
Bùi Thù vẫn bình tĩnh nhìn Lăng Tri, sau lại nói: "Thiên hạ hôm nay đã không còn yên bình, Lăng gia cũng không hề yên ổn, trước đây xảy ra nhiều việc như thế nên bây giờ Lăng thúc thúc sẽ không cho muội đi đâu."
Lăng Tri biết lời Bùi Thù không sai chút nào, nhưng nàng vẫn cố chấp, "Ta sẽ nghĩ cách..."
"Ta đưa muội đi." Cuối cùng Bùi Thù cũng thốt lên lời này.
Lăng Tri không ngờ hắn sẽ nói như vậy.
Bùi Thù bật cười nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Lăng Tri, hắn đứng lên, lắc đầu, "Dù sao thì Diệp lâu chủ cũng đã cứu mạng chúng ta, lần này y bị thương thì ta cũng nên đến thăm hỏi một chút mới phải phép, ta đưa muội đi cùng."
Sau khi nghe lời giải thích của Bùi Thù, Lăng Tri gật đầu nói nhỏ: "Cảm ơn huynh."
Bùi Thù không đáp lại mà chỉ nhanh chóng quay người rời đi.
Lăng Tri chăm chú nhìn bóng lưng hắn, lúc lâu sau mới từ bỏ.
***
Bùi Thù hành động nhanh nhẹn, chỉ qua sáng hôm sau hai người đã rời khỏi Lăng gia.
Bùi Thù vốn lớn lên ở kinh thành nên tất nhiên nắm rõ nơi đây trong lòng bàn tay, chưa được bao lâu sau đã dẫn Lăng Tri đến bên ngoài Phượng Danh Viên.
Lúc hai người đến, trước Phượng Danh Viên có rất nhiều xe