"Thằng bé đang sợ hãi, ta cảm nhận rất rõ cảm xúc của nó hiện tại, đây cũng sẽ là 1 cột mốc cực kỳ quan trọng trong đời của nó, như thử thách của Ho-oh đối với thằng nhóc Ash•Ketchum kia vậy, vượt qua thì đường sau này sẽ dễ đi hơn 1 chút.
"
"Cũng dễ hiểu thôi, dù sao cái chết của người thân của nó vẫn còn in sâu vào trong tâm trí của nó, dù nó đã tự nhận rằng bản thân đã vượt qua được tất cả nhưng sự thật thì nó chẳng vượt qua được bất cứ thứ gì cả.
"
"Đây là cơ hội duy nhất và cuối cùng của Riley, nếu thằng nhóc giết được Ocs•Chso thì nó sẽ vượt qua được nổi ám ảnh đó, chúng ta cũng đã trợ giúp nó hết mức có thể rồi, con đường còn lại là phải do chính nó đi.
"
"Nếu nó thất bại thật thì quả đúng là quá đáng tiếc, 1 dị điểm, 1 thiên tài như này mà để bị mai mốt trong nỗi ám ảnh kinh hoàng đó thì quả đúng là vận mệnh không muốn cái bàn cờ này tiếp tục tiếp diễn rồi.
"
"Hừm, cứ xem xem đi, liệu vận mệnh, thứ giam cầm lấy tất cả mọi thứ trong các hệ thống của nó 1 cách hoàn hảo sẽ thắng hay là bố cục chục tỷ năm của của bố già sẽ thắng, mọi chuyện sẽ có kết quả vào đêm nay.
"
Để chuẩn bị cho những trường hợp xấu nhất có thể xảy ra sắp tới thì Riley cũng đã lên kế hoạch bài bản, dù sao chuẩn bị sẵn là không bao giờ thừa cả, ít ra trong cái trường hợp này đối với cậu là như vậy.
Dù bản thân Riley biết là trong khoảng thời gian sắp tới thì thời gian của Fuschia city sẽ bị ngưng đọng lại nhưng cái gì cũng có khả năng tạo ra biến số cả, lỡ như Ocs•Chso định chơi ôm bom chết chùm thì còn có cái mà chạy được, còn chưa kể đến việc hắn đặt bẫy xung quanh nhà nữa, cậu không thể bất cẩn được.
Còn về việc Ocs•Chso có đủ khả năng để bỏ trốn hay không thì Mew đại nhân đã đưa kèm cho Riley cái định vị ra vị trí chính xác của hắn trên quả cầu kia rồi nên không cần phải lo lắng lắm về mấy vấn đề này.
Khi Riley sử dụng nó thì cả cái Fuchsia city này sẽ dừng lại trong 1 giờ, đương nhiên là các sinh vật có liên quan gián tiếp hay trực tiếp tới Aura như Riley hay Lucario thì vẫn còn có thể di chuyển được.
Ngoài ra, sau khi sử dụng thì nó sẽ hiện lên 1 tấm bản đồ ảo để định vị ra vị trí thật của Ocs•Csho, đó là theo lời của Mew đại nhân chứ thực sự Riley cũng chẳng biết gì.
Thứ duy nhất mà Riley cần phải biết lúc này là định vị Ocs•Chso, moi hắn lên, lấy thêm thông tin và giết hắn, khá là đơn giản nhưng tại sao cậu lại có những suy nghĩ rắc rối đến như vậy?
Ocs•Chso có thể chạy được? Không thể nào, trừ khi hắn cũng là 1 sinh vật có liên quan đến Aura, tại sao bản thân Riley lại phải suy nghĩ mọi thứ rắc rối lên như thế này nhỉ? Tại sao vào ngay cái lúc mà gần với cái kết như vậy mà cậu lại đang chùn tay?
Tại sao dù xuyên suốt dọc đường này, Riley luôn tự nói với chính mình rằng chắc chắn sẽ giết chết tên chủ mưu để trả thù cho dân làng nhưng bây giờ cậu lại sợ hãi?
Tại sao Riley lại có thể giết người khác 1 cách rất bình thường nhưng tới cái giờ phút này thì lòng cậu lại cảm thấy khó chịu tại nơi sâu thẳm trong thâm tâm?
Mặc dù đã có sự trở giúp của Mew đại nhân nhưng tại sao Riley lại cảm thấy khó chịu đến như thế nào? Cậu vẫn còn bị ám ảnh bởi những cái chết của dân làng hay sao?
Cái chết của họ vẫn còn in đậm trong tâm trí của Riley khiến cậu càng thêm sợ hãi Ocs•Chso 1 cách không rõ lý do, cậu đang trở nên yếu đuối dù chỉ còn cách mục đích vài bước chân.
Riley nhanh chóng tự động trấn an bản thân bằng những khung cảnh trong 1000 năm đó nhưng cậu cũng ngay lập tức nhận ra rằng chúng đều không có bất cứ hiệu quả nào cả.
Những cảnh tượng vào ngày hôm đó như những hồn ma trói buộc lấy Riley rồi kéo cậu ngày 1 rơi sâu hơn trong cái vực thẳm đó, ngay lúc này thì Vileplume chạy tới vỗ vai cậu, vẻ mặt nó trông rất lo lắng vì cậu tự dưng đổ mồ hôi ướt hết cả quần áo.
Riley cũng nhanh chóng trấn an nó và những con khác rồi tự mình vào phòng tắm để rửa trôi đi mồ hôi ướt át trên người, Lucario đương nhiên cũng biết cậu đang phải trải qua những gì nhưng nó không thể giúp được gì cả, đây là tâm bệnh chứ không phải là bệnh bình thường, nếu bản thân cậu không tự vượt qua được thì không ai giúp được cả.
Sau khi tắm rửa xong xuôi thì Riley bắt đầu nhìn lên đồng hồ và nhận ra bây giờ đã 6 giờ tối nên cậu quyết định xuống ăn cái gì đó để giải tỏa bớt tâm tình, chuẩn bị cho cuộc giết chóc vào lúc 7 giờ tối.
Lúc đang ăn thì Riley cũng nói với tất cả mọi người nhanh chóng rời khỏi nơi này và ra trạm trung chuyển của Route 18 để chờ cậu trước, khi nào xong việc thì mọi người sẽ tái ngộ ở đó.
Dù sao thì nếu tính về Aura thì chỉ có mỗi Riley và Ash là sở hữu nó mà thôi, cho mọi người ra ngoài trước để lúc thời gian kết thúc thì Riley sẽ dễ chuồn hơn.
Sau khi ăn xong thì mọi người cũng chuẩn bị lên đường, trước khi chia tay thì Brock có đưa cậu 2 lọ Secret Potion, nó có thể trị tận gốc hầu hết mọi loại bệnh tật, đây chính là 1 trong những dược phẩm hoàn hảo mà trong lời nói của Cassandra.
Có điều Secret Potion chỉ có lần đầu tiên là hoàn toàn, càng về sau càng giảm dần, đây cũng là 1 phương thuốc rất hiếm mà Brock học trộm được tại Pokemon Day Care.
Vấn đề của phương thuốc này là thời gian chế tác dài đến mức vô lý của nó, lần cuối mà Brock sử dụng là từ vụ Ash suýt chêt lần trước đến nay cũng phải gần 2 năm rồi.
Mà tới bây giờ mới làm được có 2 lọ, theo Brock thì đây đã là tương đối nhanh rồi, cậu ấy cũng đã cải tiến nó lên kha khá so với bản gốc nhiều lắm rồi, đương nhiên chủ yếu là do cậu ấy ăn may mà thôi.
Bản gốc của nó là 5 năm cho 1 lọ, đương nhiên là Pokemon Day Care để mang công thức này ra để trưng, mấy phiên bản cải tiến thực sự của hiệp hội breeder thì sao mà 1 người như Brock có thể tiếp cận với được chứ?
Hơn hết là Ash sau khi trở về từ thế giới kép thì cậu ấy có thể cảm giác được tử khí rất rõ ràng, có thể nói đây là 1 đặc ân mà bản thân thế giới kép đã ban tặng cho kẻ dám thách thức cái chết và thành công trở về được.
Ở trong đấy tận 10 năm, Ash đã thấy rất nhiều linh hồn, đặc điểm chung của họ đều là tử khí bám quanh dày đặc, điều này ám chỉ rằng họ đã chết, nhưng khi lên lại đây thì cậu ấy cũng có khả năng cảm nhận được người nào đó sắp chết.
Lúc Riley tự mình đi gặp Connor•Kenway thì tuy Ash cũng cảm nhận được tử khí của cậu bao bọc xung quamh nhưng ở đằng xa thì tử khí của Connor vẫn lớn hơn rất nhiều.
Tức là Connor đã định là sẽ chết trong trận đấu đó rồi còn Riley thì chỉ có 1 cơ hội nhỏ là sẽ chết mà thôi, dù sao cái danh dị điểm không phải để chơi thôi đâu.
Mà trên thực tế thì dù đúng là Riley không vào được trạng thái tĩnh, động hợp nhất thì Connor cũng không thể chịu lâu hơn nữa, đến lúc đó thì cậu chỉ cần câu giờ là có thể thắng vì Connor đã dùng hết thời gian ở thế giới này.
Nhưng lần này lại khác, tử khí của Riley cao hơn cực kỳ nhiều so với tử khí phát ra từ phía khu dòng chính ở đằng xa kia, cậu đương nhiên cũng hiểu Ash đang ám chỉ điều gì.
Tức là lần này còn nguy hiểm hơn cả trận Riley vs Connor gấp nhiều lần, Ash cũng cố gắng giải thích cho Riley nhưng ý của cậu đã quyết rồi, quả đúng là tâm trí của cậu đang bị ám ảnh bởi cái ngày hôm đó.
Nhưng nếu đúng thật sự như lời mà Ash đã nói thì dù có chết, Riley cũng phải mang được Ocs•Chso theo, không thì quả là không có mặt mũi gì để gặp lại cả làng ở thế giới phản vật chất nữa.
Hơn cả nếu ngày hôm nay Riley không chém Ocs•Chso mà bỏ đi thì thà tự tử còn hơn, người đàn ông kia nói, quân tử nói trả thù 10 năm chưa muộn, làm trâu làm ngựa chỉ để trả thù nhưng chỉ là nói suông.
Đó chỉ là những lời nói thoái thác cho chính bản thân bọn tự gọi mình là "quân tử" chính khí cuồn cuộn các thứ, cuối cùng thì có bao nhiêu "quân tử" trả nổi thù? Nguyễn Ánh mượn quân nước khác để trả thù Quan Trung nhưng vẫn thất bại.
Tới khi Quan Trung mất thì mới thành công, kẻ thù đã chết thì trả thù còn ý nghĩa gì nữa? Cứ đào mộ Quan Trung lên xong đem đi giấu ở đâu đó là được? Cuối cùng thì thù vẫn chưa trả được mà thôi.
Bây giờ kẻ thù đang ngang trước mặt, có thực lực, có cơ hội để trả thù nhưng không dám trả thì chờ đến bao giờ? Chờ khi Ocs•Chso dám đặt chân ra khỏi đây sao?
Hay chờ khi thực lực đủ rồi mới đi trả? Đến lúc đó thì mộ dân làng cỏ cũng cao 10 thước rồi, ý nghĩa thì chẳng thấy mà thoái thác thì có đầy, Riley không chờ nổi đến cái lúc đó được.
Riley không phải là kiểu người quan tâm đến kiếp trước mình là sinh vật như thế nào, mà cũng chẳng mong kiếp sau mình sẽ là thứ ra sao, sống trọn kiếp này là đủ.
Sống sao cho lúc gặp lại mọi người tại thế giới phản vật chất, Riley có thể tự tin ngồi kể cho họ nghe về câu chuyện về cuộc đời cậu mà không có bất kỳ sự hối tiếc nào trong đó cả.
Đây là con đường Riley cần