Sau tầm 2 giờ chạy bộ ở ngoài rìa hòn đảo này thì cuối cùng, tất cả mọi người cũng đã thành công xâm nhập vào khu vực trung tâm của đảo, nơi sẽ diễn ra các sự kiện lớn nhỏ trong nguyên đoạn đầu của ngày hội thứ 2 này.
Việc đầu tiên sau khi vào đây thành công là Riley và tất cả mọi người cần đổi bộ đồ chống lạnh làm từ lõi của Cloyster ngay lập tức vì ở khu trung tâm có nhiệt độ cực kỳ cao do đang là mùa băng tan, đây cũng chính là lý do tạo nên áp thấp rồi dẫn tới các trận bão tuyết ngoài kia.
Ngoại trừ khu trung tâm đang sở hữu 1 nhiệt độ cực kỳ cao đến từ mùa băng tan ra thì ở đây còn có rất nồng mùi huyết khí, ngang đây thì Riley khẳng định 100% là có champion và đương nhiên là không chỉ 1 người thôi đâu, trường hợp xấu nhất là 3-4 người đấy.
Thậm chí chúng cũng không thèm che dấu bất cứ tia huyết khí nào mà cứ để chúng trực tiếp trào ra liên tục như nước từ thác đổ xuống và tràn ngập khắp cả khu vực trung tâm của hòn đảo này vậy.
Khả năng cực kỳ cao là bọn chúng đang tính dùng cách này để thị uy với những đối thủ còn lại cũng như triệt hạ bớt những kẻ yếu hơn, dù sao bọn chúng vẫn chỉ là người thường mà thôi, trong hỗn chiến vẫn có thể dễ dàng bị 1 tên cao cấp đâm lén và gây ra kết quả không thể nào ngờ tới được dẫn tới sự thất bại không đáng có.
Đáng tiếc cho chúng là mấy cái huyết khí vớ vẩn này ngay từ đầu đã không cùng chung 1 đẳng cấp với Aura nên nói thật thì chẳng có bất cứ tác dụng nào đối với những Aura Guardians cả, thậm chí 1 tập sự như Ash cũng chẳng cảm thấy bất cứ áp lực nào từ đống huyết khí này cả.
Có điều trong tất cả thành viên trong nhóm thì bản thân Brock vẫn chỉ là 1 người thường mà thôi, cũng chính vì thế nên cậu ấy vẫn bị uy áp từ đống huyết khí này đè xuống và đương nhiên là Riley cũng phải tạo 1 lớp màn bảo vệ bằng Aura ở bên ngoài cho cậu ấy để có thể di chuyển bình thường như những người khác.
Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ thì Riley và mọi người cũng đã quyết định bắt đầu hướng tới nơi chứa băng vĩnh cửu cũng như món súp kết tinh từ đống nguyên liệu kia, tuy việc làm này là cực kỳ mạo hiểm do có quá nhiều kẻ mạnh ở đây nhưng rõ ràng là họ không có sự lựa chọn nào khác nếu như muốn được tiếp tục cuộc hành trình vào ngày mai.
Càng đi sâu thì Riley càng nhận thấy nhiều cái xác nằm la liệt khắp mọi nơi từ bị ở trên cao xuống dưới thấp, hầu hết chúng chẳng có bất cứ vết thương hay oán khí nào cả nên Riley cũng không thể thông qua oán khí để tra được ký ức của chúng.
Tức đám này chết vì bị huyết khí đè chết, chúng còn không biết vì sao mình lại chết và chết quá nhanh nên chưa kịp để lại oán khí đã ngỏm, hơn cả là đồng phục của chúng đều giống nhau hết, quả đúng là rất đáng ngờ.
Từ đó ta có thể có 2 lối suy nghĩ, 1 là chúng đều từ 1 thế lực cụ thể nào đó, 2 là các thế lực đặt chân lên hòn đảo này trước khi con tàu ngầm của hiệp hội breeder cập bến đều "trùng hợp" chọn đúng đồng phục trùng họa tiết để tham gia vào vụ này.
Đúng vậy, đồng phục mà chúng chọn đều là đồng phục của lực lượng phòng vệ dưới trướng liên minh, đúng là ném shit rất có chủ đích đấy, nhưng theo Riley đoán thì chỉ có pháo hôi mới làm vậy thôi còn cấp cao thì thường bị các bên khác tra ra hết rồi nên che đậy cũng như không mà thôi.
Mà nếu đã chết ở đây và có đồng phục như thế này rồi thì chắc cũng chẳng moi được bao nhiêu thông tin từ mấy tên pháo hôi như thế này cả, chủ yếu là các thành phần lâu la tiểu tốt.
Nhưng vật phẩm, pokemon, v.
v trên người chúng thì vẫn phải thu lại, dù sao chủ nhân của đám pokemon này cũng đã chết rồi, còn sau này dùng chúng vào mục đích gì thì để tương lai rồi tính sau.
Mà đám pokemon này tuy vẫn còn bị kẹt lại trong đống poke ball nhưng chỉ cần đưa cho 1 số người nhà Nora mày mò để kích hoạt được nút thả thông qua mã hóa dấu vân tay thì chúng chẳng khác gì pokemon hoang dã là mấy.
Riley còn tính tới chuyện bắt vài tên scients thuộc Silph.
Co về làng để moi thêm kiến thức của chúng về cấu tạo poke ball ra nữa, mà mấy tên như này ở Saffron city thì đầy đất.
Cứ bắt đại vài tên về cho bên phía gia tộc moi thông tin là được rồi, chắc bản thân Giovanni cũng chẳng để ý đến vụ này lắm đâu, còn tương lai thì mặc kệ chúng, có lợi cho gia tộc với Mew đại nhân là được rồi.
Dù sao từ lâu Aura Guardians đã không còn phải là 2 bầy đàn có 1 ước mơ cao cả là cưu mang, bảo hộ lấy tất cả kia nữa rồi, hiện tại tất cả đều có nghĩa vụ chung là phục vụ Mew đại nhân.
Nếu chưa bảo vệ được thứ mình đang có thì sao có thể bảo vệ được những thứ ở ngoài kia, không liên quan đến mình cơ chứ? Sự kiện 3000 năm trước là thứ đã thể hiện rõ nhất cho thực trạng bao đồng quá mức của Aura Guardians vào lúc đó.
Lấy nền tảng từ việc bản thân Aura Guardians đã thiệt hại quá nhiều từ trận chiến với vị thần kia rồi qua vụ bị bên ngoài mua chuộc để dẫn tới nội bộ ra phản đồ và dẫn tới thất bại sớm hơn dự kiến rất rất nhiều.
Riley lên án những tên phản đồ năm xưa nhưng cũng lại hiểu rõ quyết tâm của chúng, người ở lại và kẻ quyết định tìm cơ hội sống sót đều có cùng chung 1 mục tiêu đó chính là bảo hộ những giá trị cuối cùng mà Mew đại nhân đã bỏ lại trước khi biến mất.
Những người ở lại thì quyết thủ đến cùng còn những kẻ phản đồ thì muốn Aura Guardians tiếp tục được lưu truyền xuống dù cho phải sống thấp hèn đến như thế nào đi nữa chỉ để có thể chờ Mew đại nhân về để tiếp tục phục vụ cho ngài ấy.
Có điều cũng chính vì thế nên chúng cũng đã đánh mất danh dự cho bản thân kể từ lúc đó, Aura Guardians từng là chủng tộc mạnh nhất trước khi phải mang lên lớp vỏ bên ngoài này, bỏ chạy tức là cũng đã bỏ mặc sự cố gắng của Mew đại nhân khi đã cố gắng hết sức để tạo ra những "đứa con" mạnh nhất có thể.
Đúc ra 1 chủng tộc có thể dùng chung 1 dạng năng lượng phiên bản cấp thấp từ thần lực của bản thân Mew đại nhân có dễ dàng hay không? Tạo ra 1 chủng tộc có thể phối giống với hầu hết mọi chủng tộc ngoài kia với mục đích là để tránh sự diệt chủng có dễ dàng hay không?
Rồi cả chúc phúc của các vị thần, Aura Guardians sở hữu tận 16 cái với hiệu lực là vĩnh viễn miễn sao là còn Aura chảy trong huyết mạch, rồi qua việc Mew đại nhân phải mặt dày đi nhờ các vị thần truyền đạt những tri thức đầu tiên để từ đó phát triển ra những thứ mới.
Bản thân Riley biết phía những tên phản đồ lúc đó cũng có lý của chúng nhưng rời đi đồng nghĩa với việc sống thấp hèn, đây không phải là điều Mew đại nhân muốn thấy khi đã cố gắng hết sức để tạo cả 1 Aura Guardians hùng mạnh.
Để so sánh thì chủng tộc Aura Guardians ban đầu, hay đúng hơn là khi vẫn còn là 2 bầy đàn chứa chan sự hy vọng kia giống với 1 người nào đó có ước mơ trở thành anh hùng của công lý.
Nhưng khi đạt được ước mơ thì anh ta lại nhận ra nhiều mặt trái tàn khốc của thế giới nên anh ta đã thông qua 1 cái cốc để về quá khứ, tìm cách giết chết bản thể của mình để tương lai mà anh ta sẽ phải gánh chịu sẽ không phải lặp lại thêm 1 lần nào nữa.
Kể cả với 1 con người đầy lòng nhân hậu như vậy, chấp nhận hy sinh bản thân để lập giao kèo với bản thân thế giới và trở thành những tên nô lệ mà nó có thể sai bảo bất cứ lúc nào, nhưng khi đã ngộ được rất nhiều thứ thì người đó cũng đã thay đổi.
Mà anh ta cũng mới chỉ sống tầm trăm năm trong cái thế giới đó mà thôi, gia tộc Aura Guardians đã đồng hành cùng thế giới này không chỉ vài trăm triệu năm mà lên đến hàng tỷ năm lịch sử rồi.
Tốt, xấu, thiện, ác, giàu có, thấp hèn, mạnh, yếu, v.
v gia tộc đều đã từng cứu qua nhưng điểm chung của tất cả lại là 1 kết quả, 1 sự thật phủ phàng quá mức hiển nhiên.
Bất cứ sinh vật nào khi nhận được quá nhiều thì chúng cũng sẽ ỷ lại, coi sự bảo hộ của các Aura Guardians là 1 điều tất yếu, là việc mà bọn họ phải làm đối với những "kẻ yếu" như chúng.
Khi mất đi sự bảo hộ thì lại trở mặt oán trách, đây cũng chính là sự thật tàn khốc mà các Aura Guardians đã nhận được khi cứu con người vào cuối thời đại ma thuật tối khi đã đồng ý đứng ra làm bên trung gian với bên ma thú lúc đó hay pokemon hiện tại.
Có thể đời này chúng sẽ còn nhớ tới biết ơn về những việc mà Aura Guardians đã làm cho chúng nhưng càng về sau thì sự biết ơn nhỏ nhoi này lại càng mờ nhạt dần như đốm lửa trong cơn bão tuyết, cái này cũng tương tự với các vị thần vậy.
Ngày xưa các vị thần được thờ cúng tới bao nhiêu, được nhớ ơn đến bao nhiêu thì hiện tại lại bị con người cố gắng tìm cách kiểm soát đến bấy nhiêu, đây quả đúng là 1 sự thật quá mức đau lòng.
Trên thế giới này chỉ có lòng tham là luôn tồn tại qua hàng tỷ năm, những cảm xúc khác thì chỉ là nhất thời dù họ đã từng nhận ân huệ lớn lao đến như thế nào đi chăng nữa.
Cũng chính vì thế nên 2 bầy đàn đó, nay đã là chủng tộc Aura Guardians của hiện tại cùng đã quyết định lại thêm 1 lần nữa thay đổi ý nghĩa sau cùng của từ bảo hộ.
Trong quá khứ, cả 2 theo đuổi giấc mơ tạo ra 1 ngôi nhà chung cho những kẻ bị bỏ lại phía sau, đó về căn bản chính là khao khát được bảo vệ những kẻ yếu giống như chúng và từ đó nhận được sự công nhận, sự cảm thông và tình yêu thương đến từ những đối tượng đó.
Hiện tại cả 2 chỉ phục vụ cho mỗi các Mew đại nhân vì công ơn tái tạo cũng như sự giúp sức không tưởng mà các ngài ấy đã làm trong suốt hàng tỷ năm qua cho chủng tộc này và cũng như bảo hộ những tộc đàn định cư ở trong cây sinh mệnh.
Cả 2 cũng bắt đầu mài dũa móng vuốt, tích lũy thêm các dạng tri thức mới để có thể tiếp tục nghĩa vụ là kẻ đứng ra thủ hộ của toàn cõi cây sinh mệnh, ngôi nhà của các Mew