Nói chung nhờ vào sự điều khiển tài tình của Rice cũng như công ơn hiến tế cả sinh mệnh chính mình của 100 ngàn con Orc, 100 bộ Gundam nên mọi người cuối cùng cũng đã thành công thoát được chùm năng lượng chết chóc vừa rồi, đến bản thân Riley còn đổ mồ hôi hột trước tình cảnh cam go lúc nãy thì cũng hiểu rồi.
Dù sao chùm tia năng lượng này cũng là năng lượng được tích tụ từ 1 cây vũ khí của anh hùng, tuy chỉ có 80% thôi nhưng bản thân nó vẫn có thể bắn nát ít nhất là 1 hành tinh như chơi, đây cũng là lý do mà không thế lực nào dám tạo áp lực quá sâu cho công ty đông ấn cả vì tất cả bọn họ đều sợ bản thân sẽ là kẻ bị chúng lôi đi cùng trong vụ việc lần này.
Đương nhiên là trừ thương hội Liu ra vì cơ bản là phía Riley là người chuẩn bị đủ hơn rất rất nhiều và may mắn cũng đứng ở bên họ nữa, Stuq căn bản là đã hoàn toàn thấy được hồi kết của công ty đông ấn rồi, bản thân ông ta nói rằng chẳng có lý do gì đủ để khiến cho ông ta sợ hãi kẻ chắc chắn sẽ chết kia cả.
Dù vậy sự chuẩn bị của công ty đông ấn cũng không thể coi thường được, đối vớ 1 thứ có thể bắn nát cả 1 hành tinh thì đương nhiên là vậy rồi, nếu không phải Riley đã sớm tính trước 1 bước và nhờ vào sự trợ giúp của Rice để tạo ra được cái trận pháp khúc xạ chùm năng lượng đó ra ngoài không gian thì cậu chỉ còn nước lôi cây dao làm bếp ra thôi.
Chưa kể đám công ty đông ấn cũng che đậy mọi thứ đủ sâu đấy, nhà Tyh hoàn toàn không thể nào lấy được những thông tin trọng yếu nhất, còn cả vụ nuôi số lượng lớn Beedrill vậy mà tới giờ vẫn không có bất cứ ai hay thế lực nào biết đến hoặc nhận ra cả, đúng là giấu cũng đủ sâu đấy, nếu Riley không phải có sự chuẩn bị từ trước thì mọi chuyện sẽ rơi vào hoàn cảnh khó nhằn hơn rồi.
Tiếc là chùm năng lượng đã bị Rice phản vào vũ trụ, tức phát bắn vừa rồi đã hoàn toàn bị vô hiệu hóa và đương nhiên là công ty đông ấn không đủ khả năng để bắn thêm bất cứ phát nào nữa, trong khi đó thì hiện tại 672 vũ khí chiến tranh, 100 triệu con Beedrill và pháo năng lượng cũng đã biến mất hoàn toàn trong khi vẫn chưa kịp làm gì được phía cướp biển.
Lựa chọn cuối cùng của chúng vào thời điểm hiện tại đương nhiên là lao ra chơi giáp lá cà với quân đoàn cướp biển để tạo ra con đường trốn cho đội ngũ cầm đầu mà thôi, nhưng dù sao thì bọn chúng cũng là những người có rất nhiều tiền nên chắc chắn là lượng vũ khí tích trữ, chuẩn bik cho chiến tranh cũng chỉ có nhiều hơn cướp biển đổ lên mà thôi.
Nhưng ai mà biết được Riley hiện tại lại đang nắm trong tay hơn 70 ngàn con thuyền của bọn chúng cơ chứ? Đây chính là cống phẩm của 400 ngàn tên lính kia, đương nhiên là trên các thuyền này cũng được trang bị đầy đủ vũ khí tối tân nhất mà chúng có thể trang bị cho các chiếc thuyền chiến đấu.
Tuy có những cái rất lạ so với Riley do cậu hoàn toàn không quan tâm đến mấy thứ vũ khí quá hiện đại như thế này nhưng đối với cướp biển thì không phải như vậy, dù sao bọn họ cũng là cướp biển mà, có thói quen là được cái gì sài cái đấy nên học tập cách sử dụng những vũ khí này cũng khá nhanh, nhất là khi Riley có thể hỏi Stuq.
Lão ta tuy cũng không biết về mấy loại vũ khí như thế này lắm, dù sao nhà Liu vốn dĩ cũng chỉ giao thương bình thường mà thôi chứ chưa tới mức buôn vũ khí, cũng như ông ta có phải thuộc dạng chiến đấu đâu mà phải quan tâm đến mấy thứ này? Nhưng ông ta vẫn có thể đi mua sách hướng dẫn cho bọn họ, việc gì cũng sẽ rất tiện lợi nếu như nhân mạch của bạn đủ rộng.
Trên 4 con thuyền của 4 tên đô đốc còn có cả tên lửa đạn đạo các kiểu con đà điểu, máy bay đến súng ống có đủ cả, đúng là tiện lợi thật đấy, thậm chí chúng còn sử dụng các công nghệ lắp rắp để có thể thu gọn mớ vũ khí này lại nhằm giả dạng thành những con thuyền buôn hơi được tân trang quá mức như thể đang vận chuyển các chuyến hàng trọng yếu.
Tuy các loại vũ khí khác có thể mày mò hoặc thông qua sách hướng dẫn để tìm đọc nhưng về mảng máy bay thì khá khó sử dụng, dù sao mấy cái này yêu cầu 1 lượng kiến thức dồi dào cũng như kinh nghiệm nhất định thì mới lái được, nên Riley quyết định lấy nguyên liệu đi chế tạo các loại bom liên quan đến xăng dầu, v.
v.
Vừa nói đến các loại vũ khí xong thì bên phía công ty đông ấn cũng bắt đầu bắn hàng trăm đầu tên lửa đạn đạo ra rồi, có vẻ như chúng đang muốn mở đường máu để cho những con thuyền tổng chỉ huy chạy thật, dù sao tất cả mọi chuyện kể từ sau chùm năng lượng kia thất bại cũng đã sớm ra kết quả rồi.
Nhất là khi mà trận pháp do Rice dựng lên vẫn còn tác dụng, chùm năng lượng đủ bắn rụng 1 hành tinh cũng không làm gì được thì mấy trăm quả đạn đạo có tác dụng gì lên nó cơ chứ? Thậm chí còn không để lại bất cứ vết xước nào chứ đừng nói làn rạn nứt như pha vừa rồi.
Có điều Riley vẫn biết là đám công ty đông ấn cũng chỉ đang thử mà thôi, dù sao cái gì cũng có giới hạn của nó, trận pháp cũng vậy, hơn cả là cậu không tin tưởng vào chuyện bọn chúng chỉ có ngang đây thôi, nếu vậy thì cũng chẳng leo lên tới vị trí 1 trong 3 doanh nghiệp đứng đầu cả Kanto region này.
— QUẢNG CÁO —
Event
Trên thực tế thì chúng chỉ đang muốn kiểm tra 1 lần nữa để xác minh về độ bền của cái trận pháp này mà thôi và đương nhiên là sự thật đã đánh cho chúng rơi thẳng vào hố sâu của sự tuyệt vọng khi thấy được cả chùm năng lượng cũng không phá được trận pháp, mấy quả đạn đạo này có thể làm được gì cơ chứ?
Đương nhiên là công ty đông ấn cũng không ngu gì mà bắn hết chỗ đạn đạo mà chúng có vào lúc này vì trong chiến tranh thì phải luôn có hàng dự phòng trong các trường hợp bất trắc, trận pháp này cũng chỉ là dạng bao bọc, khi đánh giáp lá cà thì tất cả đều trong khu vực của nó nên đạn đạo vẫn chiếm ưu thế rất lớn trong đó.
Đó là chưa kể dù chúng có thắng trận này đi nữa thì cũng cần phải gặp rất nhiều áp lực từ rất nhiều phe phái, dân thường, tới lúc đó có thật sự chạy ra ngoài biển khơi để trốn đi chăng nữa thì chúng vẫn cần phải có 1 số thứ giúp bảo vệ bản thân trước các thảm họa ẩn giấu sâu bên trong vùng biển ma quỷ này.
Cũng chính vì thế nên chưa tới trường hợp xấu nhất thì chúng vẫn sẽ chưa dùng hết đống vũ khí dự phòng đó được, việc dùng pháo năng lượng ngay từ đầu cũng chỉ vì thứ này không mang đi được mà thôi, dù sao nó cũng quá nặng và cồng kềnh, nếu di chuyển thì kiểu gì cũng bị các thế lực khác nhận ra được điều gì đó.
Chưa kể mục đích ban đầu của chúng là dùng pháo năng lượng để càn quét quân đoàn cướp biển, rồi từ đó tạo ra đường máu để cho chúng có thể chuồn vào vùng biển ma quỷ cũng như lập quốc tại pháo đài cướp biển, đó mới chính là mục đích của chúng ngay từ đầu.
Công ty đông ấn ngay lúc này cũng bắt đầu thả máy bay ra để tiếp tục thử xem tầm bao bọc của cái trận pháp do Rice dựng lên rồi nhưng tiếc là tốc độ học hỏi của cướp biển là khá nhanh nên hầu hết chúng đều bị mấy đài súng phòng thủ từ những con chiến hạm bắn hạ hết.
Chưa kể Riley còn liên tục dùng ẩn kiếm Connor và ẩn kiếm Riley để chém hạ liên tục đám máy bay này nữa nên chúng không thể nào tới gần nhằm để xác định tầm hoạt động của trận pháp này được.
Trong khi đó thì cuộc chiến ở dưới nước cũng chính thức bắt đầu khi bên công ty đông ấn cũng bắt đầu thả các loại ngư lôi ra, Riley cũng thực sự không biết được số lượng vũ khí mà đám này tích lũy được trong mấy chục năm gần đây là nhiều tới mức độ nào.
Nhưng bản thân Riley biết là nếu chơi lâu dài thì người thua sẽ là bên phía quân đoàn cướp biển nên trước khi trận pháp biến mất hoàn toàn thì cậu vẫn cho quân tiến lên đều đều.
Và cuối cùng là cả 2 đã trực tiếp va chạm nhau trên đất liền, đây mới là sân chơi chính của mọi người, với cương vị là chủ tướng