Sau khi ăn sáng các thứ xong thì mọi người bắt đầu lên đường đi về hướng nhà của professor Oak trừ Delia ra, cô ấy không muốn bỏ Justin ở nhà mình trong hoàn cảnh đang "nguy kịch" như thế này, cũng chính vì thế nên cô ấy sẽ đợi đến khi nào ông ta tỉnh lại thì mới cùng nhau đi tới đây.
Tuy bản thân Riley cũng đã cố gắng khuyên Delia rằng Justin đã tới tận cận champion đỉnh cao nhất rồi nên mấy thứ này chỉ là muỗi với khả năng thích ứng của ông ta nhưng cô ấy vẫn quyết định lựa chọn ở lại, 1 phần vì cảm giác tội lỗi khi thấy ông ta bị vùi dập như thế này chỉ vì mong muốn ích kỷ của bản thân, 1 phần là vì cô ấy cần 1 chút thời gian để suy nghĩ kỹ về 1 số chuyện.
Riley thấy vậy thì cũng không tiếp tục khuyên Delia nữa, dù sao cả 2 cha con bọn họ cần có 1 khoảng thời gian nhất định để nói chuyện cũng như giải trừ được những khúc mắc năm xưa, Ash cũng hiểu cho quyết định của mẹ mình nên cũng cùng với mọi người hướng về phía nhà của professor Oak.
Trên đường thì mọi người cũng tranh thủ bàn về 1 số chuyện trong tương lai như việc thách đấu gym cuối cùng là Earth gym tại Viridian city hay hành trình sắp tới của mọi người trong khoảng thời gian chuẩn bị trước khi buổi đấu giá ngầm hàng năm bắt đầu.
Riley đương nhiên sẽ trở về gia tộc trong khoảng thời gian này nhằm trải qua vụ kia với Avalon cũng như tiến hành nghi lễ trồng lại cây sinh mệnh, rồi qua giải phóng cái bí cảnh kia để giúp Arthur gặp lại con cháu cũng như qua gặp mặt đám đại tộc quần hệ bọ kia nữa, nói chung là cậu rất rất bận trong khoảng thời gian quá sức ngắn ngủi sắp tới.
Những người còn lại cũng đã có mục tiêu của bản thân, họ đều sẽ phân tán ra để làm ra những sự chuẩn bị của riêng mình trước từ league đầu tiên của cuộc đời này và đương nhiêb tất cả cũng đã hứa là sẽ tụ họp lại với nhau tại đảo Cinnabar trước thềm vũ điệu của biển khơi để bắt đầu sự kiện cuối cùng tại Kanto region này.
Riley tuy không chắc bản thân có rảnh vào lúc đó hay không nhưng cậu vẫn sẽ cố gắng có mặt, được cái là không biết vào lúc nào mà thôi, dù sao việc bàn bạc với đám đại tộc quần hệ bọ cũng không phải 1 là chuyện đơn giản gì, nó có ảnh hưởng quá lớn đến thế cục về sau của 2 chủng, thậm chí là 3 chủng do con người cần Aura Guardians đứng ra làm bên trung gian để ở đàm phán.
Căn bản là gia tộc có quá nhiều chuyện để lo trong khi khoảng thời gian nước rút trước khi thời điểm đó tới lại quá ngắn, bản thân Riley thực sự cũng không nghĩ là cậu có thể lo hết chừng đó việc được, nhất là khi lúc đó cậu cũng có gia đình của riêng mình rồi nên mọi chuyện cũng khá là khó nói.
Khi cả nhóm tới nơi thì bọn họ cũng phát hiện ra là tất cả đã được chuẩn bị xong rồi, tuy rất đơn sơ mộc mạc nhưng rõ ràng là đêm qua professor Oak đã phải lo liệu hầu hết mọi chuyện, mà nếu xét về con người của Blaine thì Riley cũng nghĩ rằng ông ta muốn kín tiếng 1 chút hơn là đồn cho cả thế giới biết về cái chết của mình và để tất cả chăm chú nhìn vào diễn biến ở đây.
Có điều tuy không đồn thổi cái chết của Blaine ra ngoài nhưng rõ ràng là cá thế lực khác cũng đã biết ít nhiều rồi nên cũng đã phái người mang lẵng hoa tới để chia buồn, đương nhiên professor Oak cũng đoán được mọi chuyện nhưng rõ ràng là ông ấy không có ý định làm mọi chuyện quá lên, nhất là trong ngày hôm nay.
Đoàn của Riley đương nhiên cũng sẽ tới nhưng chắc tầm trưa gì đó, dù sao đi sớm lên ngồi đây cũng chẳng có ích lợi gì, chỉ có đám rảnh rỗi sinh nông nỗi như thế này mới quyết định cho người mình di chuyển sớm để đạt được cái danh đầu tiên trong mắt của professor Oak mà thôi.
Theo Riley thấy thì lần này professor Oak chuẩn bị tổng cộng 12 bàn tiếp khách, mỗi bàn 3 ghế, trong đó 2 bàn trên rõ ràng là cho 13 người năm xưa cùng đạt tới đích cuối cùng với Blaine, 1 bàn còn lại căn bản là cho 1 số người trong Pallet town tới ngồi bàn chuyện, nói chung đây mới thực sự là bàn tiếp khách.
Còn 10 bàn còn lại thì rõ ràng là cho các thế lực bên ngoài tới để nhét cho đủ chỗ ngồi, ai tới sớm thì có chỗ ngồi, tới muộn thì 1 là mặt dày đứng lại hóng chuyện, 2 là thực sự nghe theo lời đuổi khéo của professor Oak để trở về, nói chung 130 ghế thực sự là quá nhiều, nó nhiều hơn dự tính ban đầu của Riley, nhưng ông ấy tự có suy tính của mình nên cậu cũng không thể xen vào được.
Còn nhóm của Riley ngồi ở đâu thì sau 1 hồi hỏi han đủ thứ thì professor Oak cũng đưa cho mỗi người 1 cái khăn tang rồi nói mọi người mang lên, sau đó ông ấy mới bắt đầu dẫn mọi người tới bàn ra vào cổng để chào khách, nói chung thì đây là 1 bàn tương đối đặc thù và thường chỉ có người nhà của người mất ngồi.
— QUẢNG CÁO —
Còn professor Oak thì đương nhiên ngoài khăn tang ra thì ông ấy còn mang thêm cả áo tang nhằm biểu hiện cho việc mối quan hệ giữa ông ấy và Blaine, còn vị trí của ông ấy đương nhiên là ngồi ở trong nhà, nơi mà nắp quan tài của người bạn vẫn chưa đóng để tiếp những vị khách vào dâng hương cũng như thấy mặt huyền thoại này lần cuối.
(Không rõ có phải truyền thống của riêng Việt Nam mình hay không nhưng ta vẫn cố gắng đưa 1 số giá trị nhất định vào, thường khăn tang chỉ được mang bởi người trong gia đình nhưng Blaine không còn ai cả nên đương nhiên bên phía tổ chức cũng như những người mà ông ấy thân mật sẽ mang.
Áo tang là 1 thứ rất quan trọng, tuy nó cũng được mang bởi thân nhân nhưng chỉ có con ruột cũng như cháu đích tôn mới được mang, việc này cũng 1 phần bày tỏ sự khẳng định của professor Oak về quan hệ với Blaine, tức là ông ấy sẽ nhớ về thứ đã khiến người bạn này của mình mất tất cả vào những năm tháng cuối đời để rồi chết đi 1 cách đơn độc.
Bàn ra vào cùng gần quan tài cũng rất quan trọng, những kẻ đã ở bên Blaine tới giây phút cuối cùng và giúp ông ta đạt được niềm vui, mong ước cuối đời như Riley đương nhiên sẽ được ngồi 1 trong 2, nhưng vì mức độ thân mật của 2 bên vẫn chỉ đơn thuần là giữa gymleader cùng trainer nên bàn ra vào là hợp lý, chỉ có những kẻ vào sinh ra tử với ông ta như Samuel•Oak mới có thể đại diện cho ông ta cảm ơn những người tới dâng hương.
)
Theo lịch trình thì 11 giờ đêm nay, professor Oak sẽ đóng đinh quan tài và bắt đầu lên xe đưa nó tới pokemon tower để chôn cất, đương nhiên đây là xe tang chạy qua các cổng dịch chuyển được thiết lập từ trước, thứ được chủ tháp thiết lập vài năm gần đây do lực ảnh hưởng của Lavender town được gia tăng nên chỉ vài giờ là bọn họ có thể tới được nơi cần tới.
Về căn bản thì chủ tháp đã và đang hướng sự phát triển Lavender town theo chiều hướng rất chính xác, thay vì đầu tư vào nhiều thứ để phát triển toàn diện như các thị trấn khác đang cố gắng lên tới được cấp độ thành phố thì ông ta lại nhắm tới ưu thế nổi trội, thứ nổi bật của nơi đây.
Việc sở hữu pokemon tower căn bản là 1 lợi thế cực kỳ to lớn, đây chính là thứ khiến Lavender town nổi bật hơn các thị trấn khác rất nhiều và cũng từ đó, nếu khai thác chính xác, hợp lý mảng này thì sớm muộn kiểu gì bọn họ cũng sẽ lên được cấp thành phố kia.
ngôn tình tổng tài
Mà hơn cả là kiểu phát triển toàn diện có quá nhiều ứng cử viên nặng ký đã và đang đi đầu trên bảng xếp hạng như Hophophop town, New Dark town, v.
v tất cả những thị trấn đó đều dựa theo phát triển toàn diện để đi lên thành phố, tuy họ có 1 số ưu thế mà các thị trấn khác khó lòng có được nhưng rõ ràng là bọn họ không vận dụng nó quá nhiều.
Tiếc là 2 thị trấn mà Riley mới kể trên đều có 1 chút bê bối không đang có trong quá khứ nên đương nhiên liên minh cũng có cớ để dời hạn xét lên thành phố cho họ, ví dụ như Hophophop town, căn bản là đầu nguồn của vụ Pokemon Lovers Club, thứ đã châm ngòi cho sự hận thù giữa con người và pokemon lên tới đỉnh điểm.
Việc là đầu nguồn của tất cả mọi vụ việc khiến cho Hophophop town hơi có ác cảm bên trong ánh mắt của mọi người và liên minh lại càng có cớ để cố tình trình hoãn việc phê duyệt lên cấp thành phố cho nơi đây với lý do là trật tự đô thị chưa đạt chuẩn, v.
v các thứ.
New Dark town có tiền thân là Dark town, tuy chỉ mới vài năm kể từ trận chiến đó thôi nhưng người dân nơi đây đã cùng 2 gia tộc kia xây dựng và phát triển ra 1 thành phố phồn hoa thêm 1 lần nữa, có điều vì những việc làm trong quá khứ nên bản thân liên minh đã có cơ sở để kéo New Dark town vào sổ đen của mình.
Tức bản thân New Dark town gần như chẳng có bất cứ hy vọng nào để lên được cấp thành phố dù bọn họ đã làm được gì, cống hiến ra những thành tựu to lớn như thế nào đi chăng nữa, căn bản thì đây là 1 đầu đường không thông và