Đấu trường Long thành, 1 trong những địa điểm được cho là tàn bạo và máu me nhất của quốc gia Huy Hoàng, đây là nơi mà vua chúa, người giàu, quý tộc tụ tập lại để thưởng thức các trận đấu độc dị nhất thế giới, thứ mà bọn chúng coi là trò để mua vui cho bản thân.
Đương nhiên nếu chỉ là pokemon đối chiến pokemon thôi thì lại quá nhàm chán, con người với pokemon, với các cổ máy chết chóc, với những con thú sinh học được lai tạo từ nhiều chủng tộc, với các mẫu vật thí nghiệm bị viện nghiên cứu nước này cho là không còn bất cứ giá trị nghiên cứu nào.
truyện kiếm hiệp hay
Bình thường thì đây căn bản là nơi mà những nô lệ, con nợ được mang tới để chứng tỏ 1 chút giá trị cuối cùng của mình nhưng hôm nay lại có đôi phần khác biệt vì ngày hôm nay là ngày sát hạch của học viên Hoàng Gia, ngôi trường được thành lập nên chỉ để cho con em của các gia tộc, quý tộc, v.
v theo học.
Trước khi kể về cuộc sát hạch này thì chúng ta phải hiểu rõ nguồn cội của nước Huy Hoàng trước cái đã, như bao anh chị em khác của mình, Huy Hoàng được thành lập vào trong giai đoạn giữa thời đại lãnh chúa và thời đại liên minh, nơi mà các thế lực đấu đá lẫn nhau để cố gắng tranh dành, vơ vét từng loại tài nguyên trên khắp 7 lục địa này.
Nhưng khác biệt ở chỗ là Huy Hoàng không được thành lập bởi 1 gia tộc hay 1 thế lực hùng mạnh nào đó có từ trước đó tức không phải đám tàn dư của thời đại lãnh chúa và cũng chẳng phải bên trung lập hay thắng lợi, nó được bắt nguồn từ 1 lời đồn.
Lời đồn về chuyện miếng đất này được phù hộ bởi thần linh, là nơi đắc địa, là miếng đất hoàn hảo mà ai cũng muốn có, v.
v và quan trọng hơn trong tất cả là từ đây 1 con diều hâu sẽ được sinh ra, căn bản là ám chỉ điềm lành nhưng đến cuối cùng vẫn chỉ là 1 lời đồn không được đủ chứng cứ để xác thực.
Trong khi đó thì tại Hoenn region này lại có rất nhiều vùng đất như vậy do được hưởng chúc phúc từ Gourdon nên chẳng thế lực nào quá lớn tình nguyện tới 1 nơi gà ăn sỏi chó ăn đá, chim không thèm đậu như ở đây để kiếm chát hay chờ đợi tới khi "điều kỳ diệu" diễn ra cả.
Cũng chính vì điều này nên trên bản đồ của Hoenn region thì Huy Hoàng cũng chỉ được tính là 1 tiểu vương quốc nhỏ may mắn được nằm khá xa trung tâm của mọi thứ là đại đế quốc Edo, nơi mà sẽ diễn ra cuộc chiến cuối cùng của không chỉ võ thuật mà còn lại thử thách Deoxys.
Như chúng ta đã biết, Hoenn region là vùng đất của tân võ, nơi này lấy võ làm trọng điểm, số võ thuật gia đi lại trên lục địa này còn nhiều hơn cả số trainer nên cũng không khó hiểu nếu như Huy Hoàng cũng là 1 võ quốc trong rất nhiều võ quốc tại đây.
Mà vì là 1 võ quốc nên Huy Hoàng cũng có kha khá điều luật, chính sách có dính dáng ít nhiều tới võ, việc này cũng ảnh hưởng đến chuyện võ đã trở thành 1 yếu tố bắt buộc trong bất cứ kỳ thi tuyển chọn nào và học viện Hoàng Gia lại đẩy tiêu chuẩn này lên 1 ngưỡng cửa nữa theo 1 cách hiểu nào đó.
Về căn bản, đã lập quốc thì xung đột với các thế lực lân cận là không thể tránh khỏi, nhất là khi đây là chuyện như cơm bữa tại Hoenn thôi nên trong thời điểm căm go nhất thì Huy Hoàng đã cho ra 1 đạo luật bắt buộc học viện quân sự Hoàng Gia phải thông qua được thử thách từ đấu trường Long thành mới có thể nhập học được.
Sau này thì tình hình của Huy Hoàng cũng dần dần ổn định hơn thì nơi này mất đi chữ quân sự, thứ đại diện cho bản chất của nó và trở thành 1 nơi chăn lợn như hiện tại đây, có điều đạo luật kia vẫn được giữ lại với mục đích là nhằm để các đời sau của quý tộc thể hiện lực lượng của mình trước dân thường thấp kém.
Để giải thích ra thì thay vì để đám này lên đấm nhau trực tiếp với các chiến binh sinh tồn qua kha khá trận chiến sinh tử tại đấu trường Long thành thì giờ đây, họ sẽ bắt dân thường lên để đánh với đám quý tộc này nhằm tạo cơ hội để bọn chúng phô trương thứ sức mạnh của mình khi được đem đi so sánh với đám dân đen.
Ngày xưa ai sống sót quá 5 phút trong tay các chiến binh kia thì mặc kệ thân phận gì gì đó đều được tuyển thẳng vào học viện quân sự Hoàng Gia, còn giờ đây thì phải có thân phận mới vào được còn vòng thi này thực ra cũng chỉ 1 chiêu trò giải trí không hơn không kém mà thôi.
Đây chính là sự thối nát của chủ nghĩa giai cấp, đại diện nổi bật nhất chính là phong kiến hiện thời, thứ đang được bộc lộ rõ ràng ngay trong chính Huy Hoàng, cùng là con người với nhau nhưng 1 bên thì cao quý đến không chạm vào được còn 1 bên thì chẳng khác gì so với súc vật được bên đầu tiên kia nuôi là bao cả.
Thật buồn cười, đây từng là mảnh đất được cho là sẽ khai sinh ra con diều hâu đầu nguồn của tất cả, là thứ sẽ đi đầu trong việc dẫn tất cả tới với sự tự do sau cùng nay như lý niệm mà hội Brotherhood năm xưa, không ngờ hiện tại nó lại trở thành ra như thế này đây.
Có điều mảnh đất này không hẳn là không thể cứu được, luôn luôn có những con người sẵn sàng làm mọi thứ để đạt tới sự tự do dù là vì chính bản thân hay vì mọi người thì vẫn luôn luôn tồn tại những người như vậy và đặc biệt hơn ngay trong thành phố tưởng chừng như vô vọng này vẫn đang tồn tại 1 số con người hướng tới sự tự do để rồi hóa thân thành con diều hâu tự do bay lượn trên bầu trời xanh thẳm kia.
Và 1 trong những đại diện tiêu biểu nhất đó chính là Thành•Phú, tiểu sử thì cũng như bao đứa trẻ sinh ra và lớn lên tại khu phố ổ chuột mà thôi, chưa từng thấy mặt cha, chưa gặp qua mẹ, đúng vậy, hắn đã bị bỏ rơi ngay từ khi mới chào đời, nhưng ít ra vẫn được 1 cặp vợ chồng già nhận về nuôi trong hoàn cảnh cực kỳ khó khăn ở khu ổ chuột này.
Lấy họ Phú của người bố nuôi làm họ, lấy Thành làm tên, tên hắn về căn bản là ám chỉ việc ăn nên làm ra, làm đâu được đấy, đi đường chắc hẳn phải thành công, nói chung là 1 cái tên đẹp nhưng việc sinh ra và lớn lên tại 1 môi trường như thế này đã khiến hắn không thể nào đạt tới được độ cao mà cặp vợ chồng già kia mong muốn.
Ngay từ rất nhỏ Thành đã hiểu đại khái về cách sinh tồn trong những khu ổ chuột như thế này và các đảng phái tồn tại bên trong nó, để có thể bò lên cao hơn trong cái xã hội mục nát này thì chắc chắn hắn ta phải gia nhập vào 1 băng đảng có đủ địa bàn cũng như đủ khả năng để nuôi dưỡng các bang chúng ở bên trong đó.
Thành hiểu rất rõ cách thức hoạt động của chúng, nói chung thì các băng đảng có 3 nguồn thu thập chính, 1 là thu tiền bảo kê trên các đà địa nằm trong phần "lãnh thổ" của mình, thứ mà đã được các băng đảng phân chia ra cho nhau trong các trận chiến mở band.
2 là từ trộm cướp, đây cũng chính là phần công việc mà Thành đảm nhận lúc trẻ, đúng hơn thì chỉ có những đứa trẻ mới có thể làm được như vậy, đương nhiên chuyện này yêu cầu khả năng móc túi thượng thừa cũng như nắm rõ bản đồ của Long thành như trong lòng bàn tay và quan trọng nhất là đủ linh hoạt kết hợp với đi theo bầy đàn để có thể dễ dàng trốn thoát sau mỗi phi vụ.
Có điều Thành cũng tự hiểu rằng đây là công việc bèo bọt nhất trong tất cả, hắn ta dù có cướp được bao nhiêu đi nữa thì cũng chẳng bao giờ được phía trên coi trọng vì căn bản hắn ta vẫn còn quá trẻ, hơn cả số tiền mà hắn ta cướp được trước khi xung vào cho băng đảng thì đã bị đại ca đỡ đầu húp mất hơn phân nửa rồi nên chẳng còn lại bao nhiêu cả.
Cái cuối cùng là từ những nguồn thu thập tự cung tự cấp khác như mở các hộp đêm, bia ôm, v.
v các kiểu, ngoài ra còn có mở sòng cá độ, quán mạt chược, nhà cái, buôn lậu, bán kẹo, v.
v, nói chung là nguồn cung do chính bang chúng lo liệu và đây cũng chính là nguồn cung chính trong tất cả.
Vì lăng lộn trong đống đổ nát này từ khi còn rất nhỏ nên bản thân Thành cũng hiểu rõ được cơ cấu bên trong Long thành đầy mục rữa này, quan liêu thì thối nát cấu kết với gian đạo thu lợi của dân chúng, hộ vệ của thành thì toàn là các con nghiện có tiếng luôn để cho các băng đảng làm gì thì làm để kiếm 1 khoản nhằm tiếp tục kéo dài chuỗi ngày chìm trong hoang lạc.
Các thương nhân, quý tốc thì không chỉ tự ý dắt nô lệ đi dạo trên phố ra oai mà còn thích gì làm nấy, không biết bao nhiêu gia đình bị hủy hoại chỉ vì 1 tên quý tộc lên cơn n*ng tình, không biết bao nhiêu kẻ bị giết hại chỉ vì đụng phải 1 tên quý tộc đang buồn chán, v.
v.
Thành hiểu nhưng lại cũng chẳng thể làm được gì hết, vì sau cùng hắn ta tự mình hiểu rõ được rằng bản thân cũng chỉ là 1 tế bào trong cái xã hội mục nát này, hắn ta cần cái xã hội này để tiếp tục vươn lên, đây về căn bản là cách thức, là con đường duy nhất có đủ khả năng dẫn hắn ta tới 1 nơi cao hơn nhằm đạt tới được sự tự do tại 1 cái chuồng chăn nuôi gia súc này.
Đó là điều mà Thành luôn luôn ép bản thân mình hướng tới cho tới 1 ngày khi hắn ta gặp được 1 băng đảng rất kỳ lạ, hắn ta lúc đó cũng đã 27 tuổi, đã là 1 đà địa chủ nắm tay trong chức vị song hoa hồng côn của Ưng Điểu bang, là 1 trong tứ đại hộ pháp dưới trứng long đầu lúc bấy giờ.
Thành lúc này cũng vừa mới trải qua 1 trận tranh dành địa bàn xong nên hắn ta mới cùng đàn em trên đường trở về tới quận Thao Thiết của Long thành, nơi đặt đại bản doanh của Ưng Điểu bang, nhưng dọc đường hắn ta lại bắt gặp 1 số con chuột đang chạy qua chạy lại trong địa bàn của hắn ta.
Điều đầu tiên mà Thành nghĩ tới là điều tra mọi chuyện đằng sau nhóm người này, nhưng vì các anh em của hắn ta cũng vừa mới trải qua 1 đêm huyết chiến tại quận Bệ Ngạn nên hắn ta đã quyết định nói các đàn em về nhà trước còn mình thì dẫn theo 10 người còn đủ sức để đi mua "đồ ăn đêm".
Với khả năng leo trèo học tập được từ cặp vợ chồng già kia kếp hợp với 8 năm trộm cướp khắp Long thành thì Thành đã dễ dàng lẩn trốn đi ngay sau lưng nhóm người kia còn 10 tên đàn em còn lại của hắn ta thì vừa đi vừa cố gắng ẩn núp để chặn lại tất cả lối thoát nhằm tóm gọn lại đám chuồn ra ngoài trong cơn hỗn loạn.
Không phải là đám đàn em này sợ chết hay gì mà là chúng đều tin tưởng vào Thành, rằng hắn ta sẽ ổn, rằng con người đáng sợ này có thể dễ dàng quét sạch toàn bộ kẻ thù trong kia, rằng hắn ta chính là ông hoàng của nghệ thuật chiến đấu đường phố tại Long thành.
Đây chính là thứ mà Thành đã dùng 10 năm đánh nhau sống đi chết lại trong Long thành để đổi lấy được, chính vì vậy nên hắn ta mới có thề ngồi mâm trên ăn trên đầu của bang chúng như thế này đây, nhưng không hiểu vì sao mà càng gần với hồi kết thì hắn ta lại càng không cảm thấy bản thân đạt được thành tựu, thay vào đó thứ duy nhất còn đọng lại bên trong hắn chỉ là 1 dấu chấm hỏi to đùng.
Những lúc bản thân tự rơi vào trạng thái tự hỏi như thế này thì Thành luôn nghe theo lời của bố nuôi và sờ vào 1 bông hoa được ép dẻo, thứ mà hắn ta luôn mang theo mình, ông ấy nói với hắn rằng hoa vừa là thứ đẹp nhất và cũng là thứ chết chóc nhất, không con đường hào quang nào mà lại bằng phẳng.
— QUẢNG CÁO —
Càng sáng chói thì cái bóng của nó càng lớn, gây ra càng nhiều tổn thương lên chính kẻ thua đuổi, đi tìm thứ hương thơm chết người của nó, chỉ có kẻ đủ máu lạnh và quyết tâm mới có thể đi hết được con đường này, còn bông hoa được ép dẻo này chính là 1 tín vật, thứ mà Thành dùng để tự an ủi lấy bản thân.
Đây cũng là thứ duy nhất mà Thành có thể tự xem như là thứ đang chứa đựng 1 chút quyết tâm cuối cùng của hắn ta trên con đường này, hắn ta biết bản thân sẽ bị con quái vật ở đầu bên kia ăn mòn dần rồi đến cuối cùng cũng sẽ trở thành như những tên quý tộc, gian thương, đà địa chủ, v.
v kia nhưng hắn ta cũng biết là mình không còn khả năng quay đầu được nữa.
Sau 1 hồi thì Thành cất đi bông hoa ép dẻo rồi tiếp tục chú tâm vào nhóm người kia để thử xem xem mục đích của chúng khi dám tụ tập 1 lượng người không nhỏ trong đà địa của hắn là gì? Dù sao đây cũng là nền tảng, là căn cơ, là mệch hạch, là nơi kiếm ra tiền để nuôi sống hắn ta, đàn em, người nhà nên không thể để nó xảy ra bất cứ sai lầm nào được.
Sau hơn 10 phút leo trèo giữa các mái nhà thì cuối cùng Thành cũng đến được đích đến sau cùng, đây là 1 cái lều nhỏ được dựng lên tại sâu bên trong con hẻm chứa đầy rác rưởi và các con nghiện này, nhưng khác thường ở chỗ là nơi này rất sạch sẽ, thậm chí các con nghiện mới là những người đang thủ hộ lấy nơi này như thể đây chính là mái nhà cuối cùng của chúng vậy.
Nhưng mật độ dày đặc như thế này cũng đã làm khó Thành trong công cuộc đột nhập vào để nghe ngóng tình hình, có điều không hẳn là không có cách nào khác, hắn ta lấy ra từ trong ngực 1 sợi lông chim rồi rạch ngón tay vẽ xuống đất 1 số thử và để chiếc lông chim đó ở chính giữa.
Cấm thuật của hội The Hidden Ones, thông qua lấy chiếc lông chim này làm trung gian để Anubis, 1 trong những cận thần mạnh nhất đánh giá bản tâm của 1 cá thể, nếu cá thể đó tội ác nhẹ hơn phần lông chim này thì Anibus sẽ chụp 1 phần công đức nhất định để giúp kẻ đó 1 chuyện còn nếu phần tội ác nặng hơn thì kẻ đó sẽ chết.
Vậy tại sao 1 kẻ mang trong mình đầy tội ác như Thành lại có thể tự tin dùng 1 cấm thuật như thế này, câu trả lời là hắn ta không biết, theo như người cha nuôi của hắn nói thì miễn là bản tâm không bị con quái vật lợi ích kia nuốt chửng mất thì sẽ không có bất cứ tai họa nào xảy ra.
Tuy khá mông lung nhưng từ đó đến giờ Thành vẫn chưa tạch nên chẳng có tội gì lại chối bỏ 1 chiêu trò mạnh như thế này cả, mà chết đôi khi cũng tốt, ít ra hắn sẽ không phải tiếp tục chìm sâu hơn vào trong cái hố sâu tuyệt vọng này nữa mà đạt tới được sự giải thoát sau cùng nhất.
"Kẻ nào dám gọi Anubis lên đánh giá linh hồn của bản thân, f*ck, lại là ngươi nữa à? Thằng chó nào không làm tại sao lần nào cũng cứ phải là ngươi? Giờ ta khác gì đi làm không công quái đâu? Biết vậy năm xưa ta đã không hứa hẹn với tên kia chuyện này rồi, cay vãi cả lìn ạ.
Mà hình như giờ đồng loại của ngươi cũng đã quy tụ lại với nhau rồi, chúng sẽ sớm tìm đến ngươi thôi, dù sao ngươi cũng là kẻ đó, Staff of Hermes chắc cũng muốn ngươi chơi đùa thêm 1 khoảng thời gian nữa trước khi thời điểm đó tới, giờ thì ngươi muốn ta làm cái gì đây đứa con của chiến binh vĩ đại nhất?"
"Thưa Anubis vĩ đại, con quái vật của trận chống Ghoul năm xưa, bề tôi này muốn có 1 đôi mắt có khả năng nhìn thấu được mọi chuyện và nhìn thẳng vào sự thật đằng sau căn lều nhỏ kia, nhìn xuyên vào bản chất của mọi việc để từ đó đánh giá bản tâm của kẻ đó.
"
"Thằng nào dạy ngươi quỳ vậy? Ngươi mà quỳ nữa có tin ta tổn thêm 50 năm thọ không? Ngươi muốn trù ta chết trước khi thần chiến tới à? Mà nói mấy chuyện này vào lúc này ngươi cũng chẳng hiểu nên đây là mắt phải của Osiris, nó có thể giúp ngươi nhìn thấu bản chất, còn đây là mắt trái của Seth, nó sẽ giúp ngươi nhìn xuyên sự thật, rồi giờ ta chuồn lẹ đây.
"
Nói rồi cây lông chim lúc nãy mà Thành dùng làm vật trung gian để triệu hồi 1 phần nhỏ của Anubis cũng cháy hết, tro bụi từ đó cũng bắt đầu theo gió bay vào 2 mắt của hắn ta khiến võng mạc bên phải biến thành màu tím còn bên trái biến thành màu vàng.
Mà cách nói chuyện thân thiện của Anubis thì Thành cũng đã sớm quen rồi, ban đầu khá lạ nên hắn ta có về kể với ông bố nuôi, lúc ấy ông ấy chỉ nói hắn ta lột hết đồ ra rồi kiểm tra 1 số thứ rồi khóc lóc nói thầm là Connor chúng ta thành công rồi cái gì đó.
Khi Thành cố gắng hỏi dò sâu hơn thì ông ấy chỉ nói hắn ta là đứa con của chiến binh vĩ đại nhất trong tất cả, là người sẽ lần nữa chứng minh giá trị của tất cả, sau đó thì ông ấy không nói gì nữa nên hắn ta cũng chỉ biết im lặng và để chuyện này dần chìm vào dĩ vãng.
Ngay khi Thành định mượn nhờ cặp mắt mới nhận được từ Anubis để theo dõi chuyện gì đang xảy ra bên trong căn lều kia thì không biết từ lúc nào đã có người lẻn ra sau lưng hắn ta và chạm vào vai hắn khiến cơ thể hắn bất động hoàn toàn, căn bản là hắn ta đã bị gõ.
"Nếu không phải là ngươi vừa dùng cấm thuật thử thách bản tâm của Anubis mà vẫn sống sót trở ra thì ta đã sớm lấy cái đầu của ngươi xuống rồi đấy, giờ thì ngài Thành•Phú đây tại sao đêm khuya muộn như thế này còn xuất hiện ở đây? Tôi nhớ thì ngài mới vừa trải qua 1 trận chém giết tại quận Bệ Ngạn mà, tại sao ngài không đi nghỉ ngơi mà tới con hẻm ổ chuột này làm gì nhỉ?"
"Người của ngươi tụ tập trên địa bàn của ta, đương nhiên ta phải đi điều tra rồi, đây là mệnh hạch của bọn ta, là cây cần câu cơm của không chỉ riêng ta mà còn có rất nhiều đàn em quyết định theo ta cũng như gia đình của bọn họ nữa, việc đi kiểm tra 1 đám chuột như các ngươi chẳng có gì sai cả.
Hơn cả con hẻm này là thứ đang làm thối nát cái đà địa này, nếu cứ để nó mãi như thế này thì sẽ có rất nhiều sạp hàng, quán gần đây sẽ bị ảnh hưởng, ta đã nhận được rất nhiều phản ánh xấu từ nơi đây nên không sớm thì muộn, ta cũng sẽ phải đích thân ghé qua đây thôi.
"
"Ngài hài hước thật đấy, ngài nên tự biết đầu nguồn của thuốc là từ đâu mới đúng chứ? Các quán mà ngài làm chủ ở đó là những nơi duy nhất bán kẹo cho đám người sinh sống ở đây chơi, ngài đã gián tiếp tạo nên cả con hẻm này giờ đây lại đổ hết mọi tội lỗi lên đám người này và coi như bản thân chẳng hề liên quan hay sao?"
"Bán kẹo là do người của long đầu bán, ta không liên quan, thậm chí doanh thu cũng là do long đầu tự nắm tự chia, hắn ta chẳng thèm chia cho ta 1 đồng cắt nào, hơn cả ta tuần nào cũng đã cho anh em chạy khắp nơi nhằm tuân truyền khẩu hiệu cấm tệ nạn mai thúy rồi.
Hậu quả là do bọn chúng đua đòi xong khi đã nghiện rồi thì cứ mãi đập cả gia tài vào để chơi cho đỡ hơn thèm, tự bản thân bọn chúng biết rõ hậu quả nhưng vẫn làm và đây chính là thứ mà chúng phải tự mình gánh chịu, ngươi đòi hỏi gì từ bọn ta nữa? Bắt ép những con nghiện cai nghiện hay đi làm từ thiện để bọn chúng tiếp tục lấy đó để số tiền đó để tiếp tục nghiện tiếp?
Ta không biết các ngươi làm cái gì trong căn lều kia nhưng mạnh đến mức độ này thì chắc hẳn ngươi là 1 võ thuật gia chính thống, tuy ta không biết còn bao nhiêu kẻ thấy kẻ khổ mà đồng ý ra tay tương trợ như ngươi ngoài kia nhưng bỏ đi, chúng hết cứu được rồi.
Hơn cả đây là địa bàn của ta nên ta biết rõ chuyện gì xảy ra bên trong đó, bản thân ta cũng khá là tự tin trong khoản quản lý nên người dân sinh sống trong đà địa của ta từ kỹ nữ tới người lao động vẫn luôn trợ giúp bọn ta rất nhiều chuyện.
Nói chung là nơi này đã trong tình trạng cân bằng hết mức có thể rồi, nếu ngươi tiếp tục xen 1 tay vào vì đám nghiện ngập hết đường cứu chữa này thì từ bỏ đi, kết quả sau cùng của ngươi chỉ là khiến nơi này thành lại như năm xưa trước khi ta lên làm đà địa chủ mà thôi.
"
"Hừm, chết đến nơi rồi còn mạnh mồm, có điều ngươi cũng nói có ý đúng, nhưng ngươi quên mất đây là Hoenn region, là nơi mà võ đi đầu, miễn là võ của ta mạnh hơn cả 1 tiểu quốc này thì ta vẫn sẽ chấn nhiếp được toàn bộ mà thôi, vương quốc này sẽ được cứu!.
"
Chưa nói xong thì tự dưng hắn mất đi vị trí chính xác của Thành và kết quả là bị Thành bóp cổ rồi nhấc lên bằng 1 tay, theo cảm quan của Thành thì có vẻ như người học võ ngày nay càng ngày càng ngu thì phải, có điều nếu không phải do cha nuôi dạy hắn bí thuật giải bách huyệt thì chắc cũng chết cứng ở đây nghe tên này nói nhảm rồi.
"Cha nuôi ta thường nói đám học võ các ngươi là 1 đám ngu không hơn không kém, tuy có rất nhiều loại ngu nhưng đến giờ thì ta vẫn cảm thấy đúng là các ngươi ngu thật, không biết bao nhiêu lần ta lật kèo vì đám ngu tự cao như các ngươi rồi, mà cũng nhờ vậy nên ta mới leo được tới tận đây.
Mà để ta nói cho ngươi biết 1 chuyện, cái mà ngươi định làm là dùng bạo lực để chấn nhiếp tất cả, việc này chỉ khiến Huy Hoàng càng nhanh sụp đổ do cái áp lực mà ngươi tạo ra mà thôi, chưa kể khi đã nếm được độ ngọt nhất định của quyền lực thì kiểu gì ngươi cũng bị tha hóa.
Chưa kể khi 1 cá thể hùng mạnh như ngươi xuất hiện thì các nước lận cận sẽ bắt đầu cảm thấy lo sợ và rồi từ đó bắt đầu có các hiệp định đình chiến, thậm chí là thành lập ra liên minh để tiến tới Huy Hoàng nhằm gạt bỏ 1 cá thể hùng mạnh như ngươi, sau đó chúng có thể nhân cơ hội đó chiếm luôn đất nước này, dân chúng lại càng lầm than hơn nữa.
Mà ngươi bị ngáo à? Tới 1 tên chưa tiếp xúc với võ như ta mà còn dễ dàng chế phục ngươi thì ngươi dùng bạo lực để chấn áp cả Huy Hoàng bằng niềm tin à? Đám đấu sĩ đánh nhau sống chết hàng ngày tại đấu trường của Long thành còn dư sức đập ngươi thành miếng giẻ rách chứ đừng nói Thiên Phạt quân của triều đình.
"
Vừa nói thì Thành vừa tận dụng trong lúc cặp mắt do cuộc trao đổi lúc nãy vẫn còn hiệu lực để soi tên trước mắt này 1 cái và điều hắn nhận ra đầu tiên là tên này sở hữu 1 đôi mắt rất đẹp, tiếc là 1 tên mù, hèn gì khi nãy hắn thoát ra mà tên này hoàn toàn không có bất cứ phản ứng nào.
May mà cha nuôi dạy hắn đủ các loại kỹ thuật để sinh tồn trong đó có cả ẩn khí nên may mắn là vừa khắc chế mấy tên mù chỉ có thể thông qua cảm nhận khí để "nhìn" như thế này, nói chung là khắc chế hoàn toàn, có điều ông ấy còn nói khi đụng phải 1 kẻ chạm tới đẳng cấp cảm nhận khí tầm trung đổ lên gì đó thì chiêu trò này cũng vô dụng mà thôi, trừ khi ngộ ra được áo nghĩa.
Chuyện