Ở bên ngoài, vào chính cái lúc mà Riley cùng Avalon đi vào thì cánh cổng không gian đó cũng 1 lần nữa lóe sáng dữ dội ám chỉ rằng sắp có cái gì đó đi ra, có thể nói 10 năm bên trong đó chung quy lại cũng chỉ là 1 khoảnh khắc, 1 cái nháy mắt chưa tới 1 phần giây ở bên ngoài này.
10 gia chủ đương nhiên cũng biết chuyện này nên tất cả bọn họ đều đang hết sức chú tâm nhìn chằm chằm vào cánh cổng đó, tiếng reo hò ở bên dưới cũng đột nhiên im bặt lại, tất cả đều đang mong chờ vào những đứa con của Riley cùng Avalon trong 10 năm đó.
Bọn họ đều đang rất hiếu kỳ về đứa con của kẻ được thần linh ưu ái và nữ hoàng không ngai của thế giới ngầm, tất cả đều ngó trông vào những thành tựu mà tất cả bọn chúng có thể đạt được trong tương lai và liệu chúng có thể sánh ngang với 2 vị phụ huynh này hay không?
Thứ đầu tiên mà bọn họ nghe thấy là tiếng chạy của 1 ai đó, đi kèm với đó là 1 đứa bé từ trong cánh cổng không gian kia nhảy thẳng ra và rống lên thật to như còi báo hiệu rằng nó chính là kẻ ra đầu tiên trong tất cả, có thể nói đây căn bản là 1 đứa nhóc cực kỳ năng động.
Theo sau đó là hàng loạt tiếng bước chân đi kèm, tất cả mọi thành viên trong gia đình trừ James cũng lũ lượt đi ra đoán chào thế giới thực sau 10 năm sinh sống cách biệt bên trong đó, đối với những đứa con thì đây là 1 khung trời rộng lớn, hoàn toàn mới lạ so với cái không gian chỉ rộng có 1000 m² kia.
Trong ánh mắt của bọn chúng đều tràn ngập sự hiếu kỳ với ngoài này, chúng lần đầu tiên thấy được những kẻ khác ngoại trừ gia đình, thấy được những thứ không tồn tại bên trong đó, thấy được những sinh vật chỉ có thể thấy qua tranh ảnh hoặc trong lời kể của bố mẹ chúng.
Bọn chúng cảm nhận được bầu không khí trong lành, khác hẳn với thứ mà Avalon đã tạo ra 1 cách hết sức sơ sài, cảm nhận được từng luồng gió dẫn theo nguồn năng lượng của sự sống mang tên Aura trực tiếp thổi vào những thớ cơ, từng chuỗi gen bên trong chúng.
Tất cả bọn chúng cảm nhận được thứ gì đó rất lạ lẫm nhưng cũng đồng thời hết sức quen thuộc, đây chính là bản chất của bọn chúng, là thứ năng lượng đáng lý ra đã phải đi kèm với chúng kể từ khi sinh ra, Aura chính là 1 phần cấu tạo nên chính bản thân bọn chúng.
Trong những tất cả những đứa con đều đang cảm nhận cũng như hết sức kinh ngạc về thế giới bên ngoài cũng như phía gia tộc đang reo hò chúc mừng thì Riley cùng Avalon lại quay lưng nhìn về phía cánh cổng không gian đã biến mất hoàn toàn kia.
10 năm này thực sự đã cho cả 2 quá nhiều kỷ niệm, khoảnh khắc tươi đẹp, nó đã ban tặng cho cả 2 khoảng thời gian không thể nào lý tưởng hơn, thứ mà cả Riley cùng Avalon đều biết rằng rất khó để có thể trải qua thêm 1 lần nữa thì cả 2 giờ đây đều đã sẵn sàng trên con đường của chính mình.
Riley cùng Avalon đã có 1 khoảng thời gian hạnh phúc ở bên nhau, điều này cũng giúp cậu cảm thấy bản thân đã nhận được thứ mà bản thân mong muốn suốt bấy lâu nay và giờ thì đã đến lúc nên đương đầu trực tiếp với thế giới cực kỳ ác nghiệt nhưng đầy thực tế ngoài này.
"Chào mừng trở lại tộc trưởng, khoảng thời gian qua cực khổ cho ngài rồi? Nhưng tôi đã tưởng rằng ngài phải khá hơn thế này chứ? Nhờ ơn ngài mà tôi đã thua cược lần này rồi, nếu ngài đẻ đủ 1 đội bóng thì có phải hơn không? 8 đứa không quá đủ đâu.
"
"Tự về nhà mà làm với vợ ngươi, đương nhiên là trong trường hợp Liang thực sự muốn làm đứa nữa với ngươi, dù sao Rice cũng sắp đính hôn rồi, làm đứa nữa vẫn chưa muộn đâu, dù sao chúng ta cũng đã ngừng lão hóa ngang giai đoạn này rồi nên làm đứa nữa vào lúc này cũng hợp lý đấy.
"
"Tộc trưởng, tôi vẫn còn ở đây, mà chưa chắc là tôi đã thực sự thắng trong cuộc tuyển rể đó, mà ngài cũng nên nhìn mặt tôi đã chứ, *nói nhỏ* ngài biết cha và mẹ tôi gần đây mới bắt đầu nối lại tình xưa mà, từ từ thì cháo cũng sẽ nhừ thôi, chúng ta không có gì phải gấp cả.
"
"Chuyện cưới hỏi thì ta không nghĩ là có ứng cử viên nào sáng giá hơn ngươi đâu Rice, trừ khi đám thiên sứ dám chơi bẩn thôi nhưng như thế này cùng lắm là thêm 1 cái hôn ước thần ban nữa là cùng, ta không nghĩ rằng Shaymin sẽ từ chối hôn sự lần này đâu.
Mà đám thiên sứ kia giờ cũng đang vào thế chiếu bí rồi, bị nhiều phe phái áp lực như vậy thì đương nhiên phải nhượng bộ thôi, dù sao bọn chúng cũng chẳng khá khẩm hơn chúng ta lúc ban đầu là bao cả, chắc ngươi cũng không định để cô nàng kia gả cho kẻ khác đâu nhỉ?"
"*Đỏ mặt* Kh! ô! ng ph!.
ải nh!.
ư ngài đã tư!.
ởng đâ!.
u, đúng rồi, không phải kịch bản anh hùng cứu mỹ nhân dạo gân đây rất hot hay sao? Chẳng qua tôi cũng muốn thử 1 lần mà thôi, chứ không phải là bản thân tôi thực sự ưu thích cô ấy hay gì cả.
"
"Suy nghĩ của ngươi thành thật hơn cái miệng mà ngươi nhận được từ mẹ ngươi đấy, mà vụ này không cần phải nhắc lại đâu, chắc chắn như đinh đóng cột rồi nên hiện tại việc ngươi nên làm là suy nghĩ làm thế nào để gây ấn tượng đầu tiên tốt đẹp với cô gái thánh nữ của đám thiên sứ kia.
Dù sao gia tộc cũng chỉ giúp ngươi đến cửa mà thôi còn đi tới mức độ nào thì phải tự do chính ngươi nỗ lực, mà đừng quá lo lắng, lần gặp đầu tiên sẽ hơi hồi hộp 1 chút nhưng khi hiểu đại khái về đối tượng của bản thân rồi thì mọi chuyện cũng sẽ dần trở nên đơn giản mà thôi.
"
"Ha hà, bỏ qua chuyện yêu đương tên nhãi Rice này đi, tộc trưởng cũng nên giới thiệu những đứa con của mình cho tất cả thành viên trong gia tộc làm quen nhỉ? Đương nhiên tiện thể bọn tôi cũng sẽ tiến hành đo đạc đại khái loại Aura đang chảy trong cơ thể bọn chúng luôn.
"
"Cứ theo như lời ngươi nói đi Stuq,*hét to* đầu tiên là đứa con cả của ta, David, đọc sách đủ nhiều, đủ mưu đủ kế, hiểu quân luật, xem hiểu sách lược, khả năng cao là thuộc về nhà Ryuki, nên có gì thì phải nhờ gia chủ Liang trông coi thằng nhóc này ít nhiều.
"
"Cậu cả David đúng thật là thuộc nhà Ryuki.
"
"Hừm, nhìn rất sáng sủa, mặt mũi cũng rất tươi tắn, chưa ăn qua khổ bao giờ, chỉ đọc sách thù không bao giờ thực sự hiểu được binh lược, chuyện nhà binh không thể dễ dàng nắm bắt đến vậy, bình thường thì ta sẽ mặc kệ để tự phát triển để ăn đủ thất bại sẽ tự có khí chất cùng phán đoán của quân sự trên trận mạc nhưng nếu đã được tộc trưởng nhờ vả thì ta sẽ giúp ngươi trở thành cánh tay phải của ta.
"
David sau khi nghe thấy vậy thì khó hiểu nhìn về phía Riley, theo nó nhớ thì ông bố trẻ lùn tịt này của nó có giải thích cặn kẽ từng gia chủ và trong đó thì Liang là đối tượng nên ít tiếp cận tới nhất, nhất là đừng nên để cô ta chú ý tới vì căn bản nếu để bị để ý tới thì sẽ bị ăn no hành mà lớn lên.
Rice chính là đại diện tiêu biểu nhất, nhưng nhờ Liang nên về cơ bản thì anh ta cũng sở hữu đủ phần đức tính cùng trí công vô tư nhằm đảm đương chức vụ của 1 gia chủ, nói về căn bản thì cô ta là kẻ không nên tiếp cận nhất, có điều nếu chịu được thì đường sẽ rộng mở.
Đương nhiên David cũng hiểu ý của Riley ở đây là gì, chưa kể 1 số thái độ không nên có của Naga khi Sara ra đời đến hiện tại cũng đã khiến cậu ta biết được 1 chút gì đó, chính vì thế nên bản thân cậu ta cũng hiểu rằng ông bố của mình đang hết sức trải đường cho bản thân.
Liang nói xong thì David trực tiếp tới gần cúi mình xuống nhận làm cô ta làm giáo viên của mình, thái độ này của cậu con cả đã làm cho cô ta có đôi phần rất bất ngờ nhưng cũng đồng thời cảm thấy hạnh phúc khi tộc trưởng đã ra được 1 thằng con cả đủ khôn để tự nhận thức bản thân.
Tự biết ăn khổ mà gia cảnh cũng tốt thì căn bản là con đường tương lai của David đã cực kỳ rộng mở rồi, thứ duy nhất còn sót lại là liệu bản thân cậu ta có