"Thuyền trưởng, thuyền trưởng dậy đi, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa đâu, mà ngài ngủ mơ thấy cái quái gì mà ngủ đến tận gần nửa ngày vậy? Ngài không biết tôi đã phải trải qua những gì trong khoảng thời gian qua đâu để tìm ngài đâu, ban đầu tôi cũng tưởng là ngài chạy trước rồi, may mà bọn chúng vẫn chưa tìm tới nơi này.
"
Choke sau khi nghe thấy tiếng thúc dục của Bervort thì nhanh chóng tỉnh lại, ông ta ổn định lại tinh thần như đang cố gắng thích nghi lại với thế giới sau 1 giấc ngủ dài rồi trực tiếp vơ vét lấy những thứ cần mang đi và trực tiếp theo ngay sau thủ thủy đoàn duy nhất của mình chạy về phía nơi mà con thuyền The Deep Dark Pearl đang đậu lại.
Vừa chạy thì Choke vừa kể lại cho Bervort nghe về giấc mơ của mình, ở tại trong giấc mơ đó ông ta đã sống 1 cuộc đời hoàn toàn khác cùng với 1 cái tên hoàn toàn xa lạ nhưng được cái là khuôn mặt của "ông ta" vẫn điển trai y hệt như ông ta ở ngoài này vậy.
"Bạn của ta, cậu không tin được rằng ta đã mơ thấy những gì đâu, tuy nó là mơ nhưng lại mang lại cảm giác rất thật, ta được sống lại 1 cuộc đời hoàn toàn mới cùng 1 xã hội, 1 lịch sử hoàn toàn khác lạ so với nơi mà bản thân chúng ta đã và đang sống tới hiện tại.
Đó là 1 nơi rất yếu đuối nhưng cũng đồng thời chính điều đó nên nó lại đẹp 1 cách lạ thường, đáng tiếc rằng quy luật cũng quá nhiều khiến bản thân ta bị gò bó lại bởi những xiềng xích luân lý thông thường của thời đại, cũng như phải sống theo đó.
Được cái là đỡ nguy hiểm hơn ngoài bày rất nhiều nhưng cũng đồng thời cực kỳ đáng tiếc rằng không hề có nơi nào thực sự thú vị để tới cả, nói chung là 1 nơi tương đối nhàm chán so với những chuyện mà chúng ta đã cùng nhau trải qua xuyên suốt dọc đường này.
"
"Lạ thật đấy, tôi tưởng là khi ngủ sẽ có rất ít ký ức về thứ mà mình mơ thấy mới đúng chứ? Hơn cả những ký ức đó phải dần dần bị pha mờ dần với 1 tốc độ chóng mặt sau khi đối tượng đó tỉnh lại mới đúng, đây chính là cái van an toàn mà Cresselia cùng Darkrai đã tạo ra nhằm tránh chủ thể mơ lầm tưởng giữa thực tế và giấc mơ.
Không thể nào có chuyện thuyền trưởng lại nhớ đến nhiều chi tiết đến như vậy được, nếu vậy thì mơ và thực có gì khác nhau? Bản chất linh hồn, ý thức của chúng ta sẽ bị xáo trộn, thậm chí là bị đánh cắp mất, có cái gì đó không ổn ở đây, ngài có chắc là mình thực sự đã mở thấy những thứ đó không?"
"Ngươi không tin ta à Bervort? Ta đã thực sự mơ thấy rằng bản thân đã sống 1 cuộc đời hoàn toàn khác tại 1 nơi hoàn toàn xa lạ, nhất là sau khi tiến vào quán bar đ.
.
êm qu.
.
a, đúng rồi, quán bar đó, đó chính là nơi bắt nguồn của tất cả mọi vấn đề tối hôm qua.
"
"Ngài có thể giải thích kỹ hơn được không? Không phải tối hôm qua tôi nói là ngài phải dùng số tiền kia để tích trữ thêm nguyên liệu trên thuyền à? Đừng nói là ngài lại 1 lần nữa tạch qua quán bar dọc đường rồi dùng hết chỗ tiền đó để mua rum rồi đấy nhé.
"
"Bervort của ta, đời có bao nhiêu đâu đúng không? Thay vì tập trung quá nhiều vào mấy việc đó thì ngươi nên tận hưởng nhiều hơn, mà ngươi nói sai rồi, ta không mua rum, tên chủ quán bar kia cho ta 1 loại đồ uống tên lạc, thậm chí hắn ta còn đòi hết toàn bộ số tiền trên người của ta chỉ vì 1 ly rượu nhỏ đó.
Nhưng bỏ chuyện đó qua 1 bên, ly rượu kia theo lời giải thích của tên chủ quán mắt 2 màu lệch pha kia nói thì nó có khả năng cho ta thấy được cuộc sống của 1 ta hoàn toàn khác, kẻ là ta nhưng cũng không phải là ta, hắn tới từ 1 nơi hoàn toàn xa lạ.
"
"Vậy được rồi, ngài có nhớ chính xác tên quán bar cũng như vị trị chính xác của quán bar đó nằm ở đâu không? Ngài cũng nên tự nhận thức được rằng chúng ta cần khoảng tiền đó để tới được Hoenn region mà, nếu không thì vài năm sau chúng ta mới có thể tới được nơi đó, cũng chính vì số tiền đó nên chúng ta mới đang bị truy đuổi như hiện tại đấy.
"
"Để ta nhớ lại, đúng rồi, nó tên là Robel, nhưng vị trí chính xác thì ta không tài nào nhớ ra được, nó tự nhiên xuất hiện rồi không ai có thể nhận ra được sự hiện diện của nó trừ ta cả, đến tên chủ quán kia cũng như đã chờ ta tới vậy, hơn cả thứ duy nhất ta còn nhớ là sau khi uống cạn ly rượu kia, thực sự thì ta vẫn nhớ cái cảm giác khi mùi rượu kia xông thẳng đến khoang mũi.
"
"Dừng lại ngang đó, tôi không cần thuyền trưởng tiếp tục nói thêm về mấy chuyện như vậy, thứ tôi cần hiện tại là manh mối, hiện tại ngài không nhớ về cái gì sau đó thì làm sao chúng ta có thể tìm lại được khoảng tiền kia đây? Bằng niềm tin và hy vọng à?"
"Tạm thời bỏ mấy chuyện đó qua 1 bên đi, giờ ta sẽ kể cho cậu 1 câu chuyện rất thú vị bạn của ta à, câu chuyện mà ta đã trải qua trong giấc mơ kia, câu chuyện tưởng chừng đơn giản nhưng lại có rất nhiều bấp bênh, đó là câu chuyện về 1 con người mang tên Johnny•Depp.
"
Trở lại bên phía Riley, cuối cùng thời khắc kia cũng đã tới, tất cả đã chờ quá lâu cho ngày hôm nay, tuy buổi lễ chưa chính thức được bắt đầu nhưng mọi Aura Guardians đều cảm thấy Aura bên trong họ đang sôi sục, cảm xúc của họ đang xáo trộn.
Bởi vì hôm nay là 1 ngày vui, 1 ngày đánh dấu cho sự trở lại chính thức của 1 chủng tộc đã ngủ say hơn 3000 năm và quan trọng hơn, đây cũng là ngày mà cây sinh mệnh được trồng lại, đi kèm với đó là đón tiếp Mew đại nhân về 1 ngôi nhà mới, 1 cây sinh mệnh mới.
Hiện tại thì Riley cũng đã mặc xong bộ đồ được chuẩn bị từ trước rồi và cậu chỉ nhận xét đúng 1 điều thôi, đó chính là bộ đồ này căn bản là quá "đặc sắc", nếu xét về hình dạng thì nó là phiên bản cổ đại của thứ mà Illya mặc nhưng bị cái là họa tiết trên nó rất buồn cười.
Riley đương nhiên biết do ngày xưa lúc Aura Guardians mới được sinh ra thì trang phục vẫn chưa phải là 1 vấn đề quá lớn lao, nhưng cậu chắc chắn rằng Mew đại nhân có tham gia vào việc thiết kế trang phục cũng như tên làm ra cái bộ đồ này cũng như biến nó thành bộ đồ truyền thống là 1 tên rất "nhiều" đầu óc sáng tạo.
Mà bây giờ than phiền thì được gì nữa cơ chứ? Riley chỉ biết đội cái nón đi kèm với bộ đồ lên rồi bắt đầu bước ra ngoài sảnh chờ để đón khách mời thôi, thiệp mời cũng được hội Brotherhood rải đi khắp nơi rồi nên chắc nếu những kẻ kia thực sự muốn tới thì cũng đang trên đường rồi.
"Tộc trưởng, bộ đồ này thực sự rất phù hợp với ngài đấy, tuy đồng ý là nó thô sơ quá mức nhưng lại cực kỳ hợp với những cá thể trẻ như ngài, theo 1 khía cạnh nào đó thì chắc Mew đại nhân đã sớm chuẩn bị bộ đồ này từ hàng tỷ năm trước cho ngài đấy.
"
"Được rồi, bỏ mấy chủ đề đó qua 1 bên, bên phía hậu cần các thứ chuẩn bị xong chưa? Đã có khách mời nào tới chưa? Còn cả mấy cái hoạt động lặt vặt các thứ trước buổi lễ nữa, có rất nhiều thứ phải lo, ta nghĩ ngươi nên chạy theo mấy cái đó thì tốt hơn.
"
"Hahaha, mấy chuyện đó tự sẽ có những tên khác lo, còn tôi, Stuq này có 1 vị trí khác đặc thù, đúng vậy, tôi chính là kẻ đỡ đầu cho ngài đấy, có bất ngờ không? Ngài đừng vội từ chối, chính Mew đại nhân đã nói tôi làm vậy, ngài ấy nói 1 kẻ như tôi cực kỳ phù hợp với vị trí này.
"
Riley nhìn về phía Stuq đang nói nhảm với 1 ánh mắt tràn đầy sự khó hiểu, nhưng nếu đã do Mew đại nhân đề cử thì cậu cũng chẳng biết nói gì hơn cả, còn về chuyện nói dối thì không 1 Aura Guardians nào sẽ nói dối về chủ đề quan trọng như thế này, trong ngày hôm nay.
"Vậy còn cô ấy đâu rồi? Đám nhóc nữa? Đừng nói là các ngươi vẫn chưa phân phối chỗ ngồi cho gia đình của ta đấy nhé, chỉ còn 5 tiếng nữa thôi là buổi lễ chính thức được bắt đầu rồi, chúng ta không được