Ngày hôm sau Nhan An An tỉnh lại, cảm giác toàn thân của chính mình giống như bị thứ gì đó nghiền qua, trên người chỗ nào cũng đau mỏi.
Lúc Tư Hành bưng bữa sáng đi và, cô trừng mắt hỏi: “Tối hôm qua anh làm gì em?”
Tư Hành cười cười: “Làm chuyện mà một cặp vợ chồng nên làm.”
Nhan An An trợn trắng mắt, dùng tay giữ lấy đồ ngủ của bản thân rồi trốn đến phòng tắm đổi sang một bộ khác, tiện thể làm vệ sinh cá nhân.
“Anh dùng ánh mắt như vậy nhìn em làm gì?” Vừa mới ra ngoài, Nhan An An liền cảnh giác mà nhìn Tư Hành, chỉ sợ người nào đó lại tiếp tục có ý đồ xấu xa với mình.
Tư Hành nhìn qua một lượt tiểu nha đầu của mình, lại dùng giọng nói ôn nhu trấn an: “Được rồi, không có làm gì em hết, lại đây ăn bữa sáng.”
“Làm gì đột nhiên lại tốt với em như vậy? Còn mang bữa sáng lên tận phòng.”
Nhan An An nói xong, cũng không nghe thấy anh đáp lại ngày, liền ngẩng đầu nhìn về phía Tư Hành.
Tư Hành dùng ánh mắt đặc biệt vô tội nhìn về phía cô, “Lời này thật sự không có lương tâm, có khi nào lăn lộn xong mà anh không chăm sóc em thật tốt đâu.”
Có đôi khi Nhan An An thật sự lười đến nỗi không muốn cử động, việc rửa mặt cũng là Tư Hành ôm cô đi.
Nhan An An: “....”
Lời này sao nghe lại có chút không thích hợp, nhưng cô lại không nghĩ ra được nên phản bác như thế nào.
Sắc mặt đỏ ửng, cúi đầu tiếp tục ăn.
Sau khi ăn xong, Tư Hành nói: “Hôm nay đi đến phòng vẽ tranh một chuyến, anh đã gọi cho Lâm Khả cùng Đoạn Tuyết đi đến phòng tranh dọn dẹp một chút, sau đó liền có thể tiếp tục mở cửa.”
Nhan An An cầm chặt đôi đũa trong tay, “Có thể sao?”
Tư Hành nhéo chóp mũi cô một cái, cười nói: “Được nhiên là có thể.”
Nói xong Tư Hành liền bưng đồ đi xuống phòng bếp, chiều nay anh còn có một tiết dạy cần đi đến trường học một chuyến.
Trên diễn đàn xảy ra quá nhiều chuyện, cũng cần phải xử lý lại một chút.
…
Buổi chiều, Lâm Khả cùng Đoạn Tuyết quét dọn một chút, đem phòng vẽ tranh khôi phục lại dáng vẻ ban đầu, xong xuôi hết mọi việc liền nằm xuống nghỉ ngơi một lúc.
Lâm Khả chọc chọc bả vai Đoạn Tuyết, kinh ngạc nói: “Cậu mau lên diễn đàn, giáo sư Tư cũng đăng bài viết.”
Đoạn Tuyết sửng sốt, “Thật???”
“Ai nha, cậu đừng hỏi nữa, lên xem là được.”
Tư Hành giải thích chuyện ngày đó gặp mặt Uyển Thanh, còn đưa ra nhật ký cuộc trò chuyện, còn nói rõ là Uyển Thanh liên lạc qua điện thoại trước cho mình.”
Mặt khác, Tư Hành cũng file âm thanh sau khi đã được phân tích, file ghi âm do Nhan An An đăng là sự thật, còn file do Uyển Thanh đăng đã qua người khác xử lý.
Hai ngày nay lâm Khả cùng Đoạn Tuyết nói giúp cho Tư Hành, liền bị đám sinh viên ở trường mắng cho vô cùng thảm hại, rốt cuộc hôm nay có thể hoàn toàn có dũng khí.
Hai người nhanh chóng để bình luận dưới bài đăng.
Lâm Khả: “Lúc trước những ai mắng chửi giáo sư Tư, làm phiền nói xin lỗi với giáo sư Tư, cảm ơn.”
Đoạn Tuyết: “Đúng đúng đúng, còn có cả chị An An.”
Đại đa số sinh viên biết Tư Hành cùng Nhan An An bị hiểu nhầm, lúc sau liền chân thành mà xin lỗi.
Có điều cũng có vài sinh viên, tiếp tục kiên trì bình luận nói.
“Dựa vào cái gì bắt chúng tôi xin lỗi? Tư Hành thân là một giáo sư, tùy tiện liền có thể vung ra 3000 vạn.
Tuy rằng file ghi âm đã xử lý, nhưng chuyện chuyển khoản là sự thật, cái này Tư Hành muốn giải thích như nào?”
“Hơn nữa, Tư Hành dùng tiền bức Uyển Thanh nói ra sự thật, cái cách làm như này không phải là cũng quá xấu xa sao?”
“....”
Lâm Khả tức giận đến mức thiếu chút nữa muốn quăng luôn cái di động đi, cô nhìn Đoạn Tuyết nói: “Giáo sư Tư có tiền thì làm sao, có tiền thì ảnh hưởng đến bọn họ sao?”
Đoạn Tuyết vỗ vỗ phía sau lưng cô, trấn an nói: “Được rồi, được rồi, không cần tức giận với bọn họ, tức giận