“Là thật, vì chúc mừng, buổi tối hôm nay trường học còn cố ý chuẩn bị buổi giao lưu, không ít người có danh tiếng”
Nói tới đây, trên mặt Đoạn Tuyết cũng lộ ra một tia tự hào.
Đoạn Tuyết hỏi cô: “Chị An An, như thế nào đột nhiên hôm nay lại tới đây vậy?”
Nhan An An lắc đầu, ý bảo không có việc gì.
Nhan An An nhớ tới tối ngày hôm qua nghe được, người phụ nữ Triệu Hinh Nhiên kia cũng nhắc đến việc này, còn muốn thay Tư Hành chúc mừng, lúc này cô mới tò mò mà hỏi nhiều hai câu.
Buổi chiều 5 giờ, Nhan An An rời phòng vẽ tranh.
Đoạn Tuyết thuận miệng hỏi cô: “ Chị An An, bình thường chị đến đây đều rời đi muộn, sao hôm nay rời đi sớm vậy?”
Nhan An An cũng thuận miệng đáp: “ Có hẹn người ăn cơm”
Từ phòng vẽ tranh lái xe về đến nhà, thay đổi một bộ quần áo, Nhan An An lại lái xe đến đại học T.
Từ cổng phái nam của trường đi vào, tìm vị trí dừng xe.
Chờ cô vòng đi vòng lại tìm chỗ đỗ xe, cũng đã 6:20.
Cô nghĩ hẳn Tư Hành đã đi vào, bắt đầu tự hỏi là gọi điện cho anh ra ngoài, hay dứt khoát đứng ở ngoài để cho anh ra tìm.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
[Vong Tiện] Di Lăng Lão Tổ Đi Đòi Tiền
2.
Sổ Tay Người Vợ Có Chồng "7 Năm Ngứa"
3.
Cô Vợ Bác Sĩ Khó Chiều
4.
Đau Đến Mấy Vẫn Yêu
=====================================
Rối rắm một hồi, cô ngước mắt liền thấy được bóng dáng Tư Hành, trên người mang một tây trang màu đen, đứng thẳng tắp ở cửa chính của lễ đường.
Cô đến bên cạnh Tư Hành, ra vẻ bình tĩnh, mà trách nói.
“ Anh thế nào còn không đi vào? Không phải cố ý tổ chức buổi giao lưu này cho anh sao?”
Tư Hành sắc mặt bình tĩnh như thường, lẳng lặng mà nghe cô nói xong, mới mở miệng nói: “ Chờ em”
Một câu này, ở trong lòng Nhan An An sóng nổi một trận gợn nho nhỏ.
“ Tôi có thể tự mình đi vào”.
Cô quật cường nói.
Tư Hành bất đắc dĩ cười, “ Tốt, vậy bây giờ em bồi tôi đi vào”
Hai người vừa nói xong, bên cạnh liền có hai sinh viên muộn trộm đi vào, kết quả bị bảo an không một chút lưu tình mà ngăn lại, bảo an cảnh cáo nói.
“ Không có thư mời không được đi vào”
Nói xong hai sinh viên kia hậm hực mà bỏ đi.
Nhan An An xấu hổ mà không nghĩ đến việc ngẩng đầu, sự thật chính bản thân cô căn bản là không vào được, vậy mà vừa nãy cô nói lại hợp tình hợp lí như vậy...
Tư Hành cùng Nhan An An sánh vai đi vào, lúc sau Nhan An An liền hỏi
“ Bọn họ vì cái gì mà xem thư mời của anh?”
Tư Hành khó có được một lần trêu trọc liền nói: “ Chỉ cần nhìn mặt”
Nhan An An: “...”
Tự luyến!
Bên trong không gian lễ đường rộng lớn, thế nhưng đã ngồi đầy người.
Nhan An An trước kia ở một vài