Tư Hành tự mình đi xuống lầu đón người đi lên.Nhan An An nhìn lướt qua thấy văn phòng anh.
Sạch sẽ đơn giản, trừ bỏ một hàng sách, như sách chính trị, ngoại giao, có điều cũng không có gì khác trang trí.
Trên bàn làm việc còn có một cái ly.
Nhan An An nhớ rõ là do trước đây cô mua ở siêu thị, là một cặp với chiếc ly của cô, có điều lúc uống nước không cẩn thận liền làm vỡ mất.
Cô chột dạ dời ánh mắt qua chỗ khác.
Nhớ tới mình còn có chuyện, cô nhanh chóng sắp xếp lại nhưng ý nghĩ rối loạn trong đầu.
Kết quả vừa quay đầu, liền đụng vào Tư Hành.
Hai người thực sự cách nhau rất gần, cơ hồ không có khoảng cách, mà phía sau cô lại là một cái bàn.
Phía trước thì có người, phía sau lại là cái bàn.
Cô ngẩng đầu lên cùng anh liếc mắt một cái, đang muốn mở miệng kêu anh tránh ra một chút, Tư Hành nhướng mày nhìn cô, dương môi nói: " Hôm nay nghĩ như thế nào mà đến tìm anh?"
Nhan An An cảm thấy tư thế có chút ái muội, vẫn là đang ở văn phòng, vì thế cố ý đẩy anh ra.
Nhưng nửa điểm tác dụng cũng không có!
"Anh có thể hay không nhường một chút, như vậy rất kỳ quái" Nhan An An nhíu nhíu mày.
"Phải không?"
Tư Hành câu môi cười, chẳng những không có tránh ra được, ngược lại cúi người thấp xuống, Nhan An An cơ hồ vô ý thức mà tránh đi, thời điểm sắp đụng phải cái bàn, một cánh tay dài rộng đột nhiên ôm lấy eo cô.
Tư Hành nói: "Độ mềm dẻo không tồi, lần sau chúng ta lại tiếp tục tư thế này"
Nhan An An: "..."
Cẩu đàn ông này rốt cuộc dùng bộ dáng gì mà dạy học ở trường.
Nhan An An bị ánh mắt cực nóng của anh nhìn đến đỏ mắt, Tư Hành căn bản chỉ muốn đùa giỡn cô một chút, vốn dĩ nghĩ bản thân có thể kiềm chế được, nhưng ở trước mặt cô hoàn toàn mất đi hiệu lực.
Nhan An An nhìn chằm chằm gương mặt hoàn mỹ kia đang càng ngày càng lại gần, cô đơ một lúc, đầu óc hoàn toàn trống không, khẩn trương nhắm mắt lại.
Cánh môi mỏng dán lên,cô cảm thấy trái tim mình đang đập không ngừng.
Cô cũng có chút động tình, hai tay nắm chặt lấy góc áo của anh, không cẩn thận chạm vào phần da thịt ấm áp, Nhan An An giật mình phản ứng lại.
"Không thể"Cô nói vài phần kiên định." Nơi này là văn phòng"
Nhưng giọng điệu lại vô cùng mềm mại, không có lực uy hiếp.
Tư Hành vốn không quan tâm, nhưng nhìn thấy bộ dáng kháng cự như vậy.
Anh cũng không miễn cưỡng tiếp tục ép cô nữa.
Anh đứng dậy sửa sang lại trang phục, dư quang liếc đến phần góc áo bị cô nắm đến nhăn lại.
Nhan An An ngượng ngùng mà buông ra.
Bình thường lỗ tai cô cực kỳ mẫn cảm, chỉ cần nghĩ đến nơi này là văn phòng, dái tai liền phiếm hồng, cùng với phần cổ trắng nõn, hai sắc thái liền đối lập nhau mãnh liệt.
Sau đó Tư Hành liền cầm lấy tay cô mà âu yếm, vuốt ve, hành động không khác gì với thú cưng.
Nhan An An bị động tác của anh làm cho tâm loạn ý phiền.
Cô liền hồi thân, chỉnh đốn lại chính bản thân mau chóng bình tĩnh lại.
"Tôi có việc muốn tìm anh giúp một chút"
Tư Hành nhẹ nhàng gật đầu một cái," Nói đi"
"Cái kia Thẩm Tinh Vũ có chút chuyện, anh co thể hay không đi gặp hiệu trưởng nói một câu"
Nhan An An nói xong liền thẳng người mà nhìn anh, muốn từ anh nhìn ra thái độ của anh.
"Em đến tìm tôi, chính là vì người đàn ông khác?"
Nhan An An bất mãn," Cái gì đàn ông khác, tôi vẫn luôn coi Thẩm Tinh Vũ như em trai mà đối xử"
Tư Hành quét mắt liếc cô một cái,"An An từ khi nào,