Hôm nay Thẩm Tinh Vũ hẹn cô ăn cơm, không đến 6 giờ, Thẩm Tinh Vũ liền tới đây tìm cô.
Nhan An An đành phải đem công việc còn lại cho Lâm Khả, Lâm Khả liên ra hiệu "ok" với cô, rằng hai người yên tâm mà đi ăn.
Thẩm Tinh Vũ dù sao vẫn còn là sinh viên, vẫn chưa có xe, Nhan An An vì chiếu cố anh, vốn là nghĩ cùng anh đi xe công cộng cũng không sao.
Nhưng Thẩm Tinh Vũ thuê xe, cô cũng đành đi theo ngồi lên.
Hai người đến nhà hàng lớn nhất ở thành phố T, Thẩm Tinh Vũ dẫn cô đến tầng cao nhất.
Tầng cao nhất là phòng ăn ở ngoài trời, xung quay là dàn hoa, trên đầu là đèn pha lê bao phủ, bốn phía lúc sáng lúc tối, cực hòa hợp với âm nhạc du dương bên tai....
Nhan An An nhìn Thẩm Tinh Vũ liếc mắt một cái, lại liên tưởng đến tối hôm qua Tư Hành nói lung tung, trong lòng đại khái đoán được chút gì đó, nhưng cô không muốn nghĩ nhiều.
Thẩm Tinh Vũ đem menu cho cô, "Chị An An, chị xem mình muốn ăn gì?"
Nhan An AN không cần xem menu, cũng đều biết, nơi này đồ ăn có bao nhiêu quý giá.
" Tinh Vũ, chúng ta tùy tiện xuống dưới lầu ăn vài món là được rồi, không cần cố ý đến nơi này"
Thẩm Tinh Vũ cười nhạt một tiếng, tiện đà nhẹ giọng giải thích: "Nơi này có thể nhìn thấy cảnh đẹp thành phố T về đêm, chị An An không phải trước kia chị nói thích ngắm cảnh đêm sao?"
Nhan An An dừng một chút, kia vẫn là thời điểm cao trung có nói, có chút hơi quá.
Khi đó cô cảm thấy thành phố đẹp nhất là về đêm, ban ngày ồn ào cùng âm ĩ, tất cả vẻ yên tĩnh là tốt đẹp nhất.
Cô trâm mặc một hồi, Thẩm Tinh Vũ cười cười giảm bớt xấu hổ.
" Chị An An, chị không cần lo lắng chuyện em không có tiền, em học bổng không ít, ngày thường đi theo lão sư phụ giúp, về sau lại ngày càng tốt"
Thẩm Tinh Vũ nói thành khẩn, trong ánh mắt còn mang theo một tia mong đợi cũng kỳ vọng, cô không nỡ cự tuyệt, cầm lấy menu bắt đầu nghiêm túc chọn món.
Ở phía sau Nhan An An, Tả Nhiên tập trung tinh thân mà nhìn chằm chằm một màn này, sau đó cố ý ra dấu cho Hàn Triết tạo dáng chụp ảnh, thực tế là chụp Hàn Triết ở phía sau Nhan An An cùng Thẩm Tinh Vũ.
Hàn Triết hỏi anh: "Cậu làm gì?"
Tả Nhiên: "Chị dâu nhỏ cùng đàn ông khác tới nơi này ăn cơm, tôi không được báo cáo tình huống sao?"
Hàn Triết: "Cậu như vậy có vẻ là không tốt lắm? Nếu như bị bọn họ phát hiện..."
Tả Nhiên: "Được chụp rồi nói tiếp"
Dù sao anh là phái hành động, thói quen là động thủ trước, hậu quả gì đó, anh đây không quan tâm.
Tư Hành vừa mới từ công ty tan làm, liền thấy được ảnh Tả Nhiên chụp.
Tả Nhiên: "Còn có thể ở chỗ nào?, chỗ quen đó"
Tư Hành: "Chờ tôi"
Tả Nhiên: "Được"
Tả Nhiên trả lời xong, tiếp tục nhìn chằm chằm hai người phía trước, thỉnh thoảng cùng Hàn Triết phân tích một chút.
"Tôi cùng cậu nói, cậu nhóc kia khẳng định là thích chị dâu nhỏ"
"Cậu xem, cậu ta mỗi lần thấy ánh mắt chị dâu đều tránh né, chưa bao giờ nhìn thẳng vào mắt chị dâu.
Nhưng cậu ta lại nhịn không được mà nhìn trộm"
"Có điều tên này vẫn rất thân sĩ, tôi đã thấy nhiều người như vậy đến đây ăn cơm, giống như cậu ta cực săn sóc phụ nữ"
"Chậc, cậu nhóc này còn chuẩn bị cả lễ vật? Này thật quá mức"
"Đại ca như thế nào lại còn chưa tới? Đồ ăn cũng sắp xong rồi, tôi phải kêu đầu bếp làm chậm lại một chút"
Vì thế, Hàn Triết trơ mắt nhìn Tả Nhiên gọi một cuộc điện thoại, thật sự kêu làm chậm lại.
......
Thời điểm Tư Hành đi đến, khuôn mặt lạnh tanh, ánh mắt triệt để lạnh đến thấu xương, trên ngươi mang theo một cỗ khí lạnh.
Vừa thấy Tư Hành đến, người phục cụ lập tức tiến đến nghênh đón.
"Tư tiên sinh, ngài đã tới, ông chủ ở bên kia chờ ngài" Người phục vụ giơ tay chỉ chỉ về hướng Tả Nhiên.
Tư Hành nhàn nhạt mà " Ừ" một tiếng, không nhẹ không nặng, vừa lúc cố ý dùng lại nhìn Nhan An An cùng Thẩm Tinh Vũ..
Thẩm Tinh Vũ đứng dậy, chào đón một tiếng, "Giáo sư Tư, thây cũng đến tới nay ăn cơm?"
Nói thật, Tư Hành cung Thẩm Tinh Vũ lúc trước không có thân thiết, hai người cơ hồ cũng không có gì để nói chuyện, chỉ biết người này rất lợi hại.
Nếu là trước kia Tinh Vũ sẽ không chào hỏi, nhưng lần này, bởi vì Tư Hành ở bên