“Anh nhìn xem, bộ dáng này có thể đi chứ?”
Tư Hành cũng vừa mặc xong quần áo, quay đầu lại nhìn cô một cái, tuy rằng trên người không có chỗ nào lộ ra, nhưng không thể không nói dáng người của An An quá tốt, chỉ cần đổi phong cách một chút, lại có thể khiến người khác khó mà dời ánh mắt.
Nhưng cũng chỉ có thể như vậy.
Anh gật gật đầu, nhẹ giọng nói: “Có thể.
”
Nhan An An nhìn người đàn ông trước mặt một bộ dáng cao lãnh lại cấm dục, đột nhiên hứng thú trêu chọc, nhảy đến đến trước mặt anh, nhếch miệng cười nói: “Em giúp anh.
”
Tư Hành đang chuẩn bị thắt cà vạt, Nhan An An nhanh chóng lấy cà vạt từ tay anh.
Cô còn cô ý dán lại gần với Tư Hành, thỉnh thoảng cô còn phải nhón chân, đôi tay mềm mại ở cổ anh cọ qua cọ lại.
Tư Hành bắt lấy tay cô, thanh âm vài phần có khắc chế mà nói: “Để tự anh làm.
”
Thoáng nhìn vào ánh mắt có chút thâm thúy, Nhan An An quyết định buổi sáng tinh mơ vẫn là không nên chính mình tự tìm lấy phiền phức,vì thế cô liền ngoan ngoãn đứng im ở một bên, chờ anh chuẩn bị cho thật tốt.
Tư Hành thuần thục mà thắt cà vạt, năm ngón tay thon dài sạch sẽ, mỗi một hành động đều lộ một hơi thở trầm ổn.
Sau khi hai người chuẩn bị xong, trước khi xuống lầu Tư hành vẫn không nhịn xuống mà ôm hôn cô một phen.
Nhan An An oán trách nói: “Lần đầu dùng loại son môi tốt như vậy, liền bị anh ăn hết rồi.
”
Tư Hành theo cô: “Ừm, tốt.
”
Nhan An An nhìn đến gương mặt đẹp trai kia nhưng lại không có cách nào, yên lặng ngồi xuống tô son lại một lần nữa.
Dưới lầu.
Trợ lý Đinh đang ở phòng khách chờ, nhìn thấy hai người bọn họ bước xuống, thân người liền đứng thẳng.
Tư Hành giới thiệu nói: “Đây là Đinh Duyệt, em không hiểu vấn đề gì cứ hỏi cô ấy là được.
”
Giáo sư Tư cảm thấy những lời này có điểm giống như những công thức cứng ngắc, lại bồi thêm một câu: “Có chỗ nào không rõ, cũng có thể gọi điện thoại cho anh.
”
Tư Hành nhìn hai cô gái rời đi, lúc này mới chính mình lái xe rời đi theo hướng ngược lại.
Nhan Tiềm ngày hôm qua kêu trợ lý công bố vị trí của Nhan An An, vì vậy hôm nay cô trực tiếp lên tiếp quản tập đoàn Nhan Thị với vị trí tổng tài.
Vì thế buổi sáng hôm nay Nhan An An mang theo Đinh Duyệt xuất hiện ở công ty, mọi người ở công ty đã xếp thành hai hàng dài song song nhau trước đại sảnh nghênh đón cô.
Nhan An An bình tĩnh mà xuất hiện ở trước mặt mọi người, nếu là bình thường có Tư Hành bên cạnh cô sẽ nói vài ba câu, nhưng hôm nay cô giữ im lặng tuyệt đối không còn bộ dáng tiểu bạch thỏ nữa.
Thẳng đến khi đi qua hết mọi người, đến khi vào văn phòng tổng tài Nhan An An mới phát giác hai bàn tay mình đã rịn ra một tầng mồ hôi lạnh.
Trước kia cô tự tại, không nghĩ tới một ngày lại có thể quy quy củ củ mà ngồi trong một văn phòng.
Xem ra cảm giác này cùng với cảm giác ngồi tù không có sai biệt lắm.
Ngoài cửa đột nhiên có người gõ cửa, Nhan An An lập tức ngồi ngay ngắn, ình tĩnh mà mở miệng nói: “Mời vào.
”
Người đến là Đinh Duyệt.
Đinh Duyệt đi vào, sau đó cẩn thận khép cánh cửa lại, trên tày còn cầm một chồng tài liệu về các cuộc họp.
“Phu nhân, một tháng sẽ có một cuộc họp mở ra, đây chính là nội dung của cuộc họp phu nhân xem qua trước một chút.
”
“Nội dung của cuộc họp nhiều như vậy sao?” Nhan An An nghi hoặc nói.
Đinh Duyệt giải thích nói: “Không phải, mặt trên chính là những nội dung chủ yếu.
Còn phía dưới chính là những người khác muốn nói về doanh thu của tháng trước.
Tôi sợ phu nhân lát nữa sẽ bị mấy người đó làm khó xử, cho nên cố ý chuẩn bị một phần nữa.
”
Nhan An An tiếp nhận tư liệu, không hiểu chỗ