Nhan An An vỗ vỗ cậu ta, “Được rồi, tôi không nhỏ mọi như vậy, có điều tôi không thích bị người khác lừa gạt”
Tả Nhiên phảng phất như được sống lại, sức sống tràn đầy: “Vậy chị dâu còn tức giận với đại ca sao?”
Tư Hành, Hàn Triết còn có Tả Nhiên ba người từ nhỏ lớn lên với nhau, tuy rằng không có quan hệ huyết thống, sớm đã xem nhau là anh em tốt.
Tư Hành lớn tuổi nhất, năng lực mạnh nhất, khi còn nhỏ Tả Nhiên liền lẽo đẽo đi theo phía sau anh kêu một tiếng đại ca,hai tiếng đại ca, hiện tại cũng như vậy
Tuy rằng mỗi lần Tư Hành đều không nghĩ phản ứng quá nhiều với mình.
Nhan An An buông trong tay đồ vật, liếc mắt nhìn cậu, “Tôi tức giận với anh ấy làm gì?
Lại không phải anh ấy lừa tôi.
”
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi……”
Tả Nhiên đương nhiên sợ chị dâu nhỏ tức giận hắn, nếu là dám phá hủy hạnh phúc của đại ca, cậu mới có thể cảm thấy tự trách.
Hai người đang chuyện lúc sau, đứng ở cửa Lâm Khả đột nhiên nói.
Nhan An An: “Không xem, lại không phải đại minh tinh.
”
Lâm Khả chậc hai tiếng
Tả Nhiên đột nhiên nhảy ra tới hỏi: “Phụ nữ gì cơ?”
Lâm Khả chỉ cho anh xem, “Đó người phụ nữ đứng bên cạnh giáo sư Tư kia nha, trong trường ai cũng biết cô giáo sư đấy thích giáo sư Tư, có điều từ trước đến nay giáo sư Tư một chút cũng không để ý”
Lâm Khả phun trào nói: “Trước kia bởi vì, có nữ sinh chạy đến chỗ giáo sư Tư thổ lộ, kết quả bị Triệu Hinh Nhiên biết, sau đó cố ý cảnh cáo vị nữ sinh đấy, nói vị nữ sinh ấy một điểm cũng không xứng với giáo sư Tư, anh nói xem có ghê tởm hay không.
”
Tả Nhiên phụ họa nói: “Đó là rất ghê tởm.
”
Nói, anh liền chạy đến bên cạnh Nhan An An
“Chị dâu nhỏ, mau cùng tôi cùng đi nhìn xem, bạch liên hoa trông như thế nào.
”
Nhan An An đẩy đẩy, “Không đi.
”
“Tôi nói không đi……”
Tả Nhiên phảng phất toàn không có nghe thấy lời cô nói, lôi kéo cô liền
hướng phía trước đi, sau đó đi theo bọn họ đi đến quán mì ngồi xuống.
Bị mạnh mẽ kéo đi vào Nhan An An cùng Tư Hành vừa văn chạm mặt, đột nhiên trên khuôn mặt trắng nõn xuất hiện tia ngại ngùng đỏ mặt.
Lúc này đây cô cùng Tư Hành không có mặt đối mặt ngồi, bởi vì đối diện Tư Hành là cái
người phụ nữ Triệu Hinh Nhiên kia.
Tả Nhiên lôi kéo cô liền ở bọn họ cách vách vị trí ngồi xuống, Nhan An An vừa lúc
cùng Tư Hành đồng thời ngồi xuống cùng một bàn.
Sau đó Tả Nhiên còn đặc biệt hỏi một câu: “Cùng nhau ngồi không ngại chứ?”
Tư Hành lãnh đạm nói: “Không ngại.
”
Triệu Hinh Nhiên tự nhiên là có phần để ý, nhưng là Tư Hành đã nói như vậy, cô đương nhiên biết ngượng không nói cái gì nữa.
Bởi vì nhiều thêm Tả Nhiên cùng Nhan An An làm hai cái bóng đèn, Triệu Hinh Nhiên vài lần muốn mở miệng đều bị Tả Nhiên đánh gãy.
Ví dụ như!
Triệu Hinh Nhiên: “Giáo sư Tư, tôi