Cửa hàng trưởng chính là người phụ nữ trưởng thành, cho nên đối với sự đùa giỡn của Tả Nhiên, ngẫu nhiên chỉ đáp lại vài câu, bảo trì sự lễ phép cơ bản.
Nếu Tả Nhiên biết cái gì gọi là thức thời sẽ không tiếp tục ở đấy mà đùa giỡn nữa.
Thế nhưng Tả Nhiên cố tình chính là không thấy vẫn ở đó tiếp tục nói lung tung.
Hàn Triết không thể nhìn thêm được nữa, cho nên anh nhanh chóng kéo Tả Nhiên đến chỗ ngồi, lạnh lùng nói: “Cậu không cần mặt mũi cũng được nhưng người khác cần, ngồi xuống.”
Tả Nhiên không cao hứng, “Chỗ nào mất mặt, tôi đây chính là tình thú nha.”
Dứt lời, anh liền nhận được ánh mắt lạnh của cửa hàng trưởng.
Cửa hàng chiêu đãi bọn họ kêu bọn họ ngồi xuống, sau đó tự mình giúp bọn họ gọi cơm.
Trước khi đi, còn nhìn Tư Hành ôn nhu cười nói: “Vị tiên sinh này, có thể xin phương thức liên hệ của anh không?”
Tư Hành mặt không có biểu tình nói: “Không được ngại quá.”
Tả Nhiên còn muốn bổ sung một câu: “Mỹ nữ, soái ca độc thân như tôi không muốn, lại muốn người đã kết hôn khẩu vị mặn nha.”
Cửa hàng trưởng bị anh nói cho nghẹn lời, liền trực tiếp quay đầu đi.
Hàn Triết mắng anh: “Cậu không thể đoàng hoàng một chút sao? Một hai phải nói ra mấy lời đó khiến người khác không thoải mái.”
Tả Nhiên tỏ vẻ không sao cả nhún nhún vai, “Nếu ai cũng giống như hai người đều đứng đắn, cuộc sống còn có chút thú vị nào sao.
Có điều cậu nói xem, mới vừa rồi cô ta còn đối với tôi lạnh lùng như vậy, vì cái gì một khối băng như đại ca lại có thể cười đến ôn nhu.
Cái này quả thực là không công bằng.”
Tả Nhiên thở dài một tiếng, Hàn Triết lười mà phản ứng lại anh.
Thời điểm đồ ăn được dọn lên, cái mỹ nhân cửa hàng trưởng kia từ x liếc mắt mà nhìn bọn họ một cái, Tả Nhiên không biết xấu hổ nhìn cô mà cười một cái, kết quả người liền xoay đi mất.
Trên mặt Hàn Triết ánh mắt càng thêm ghét bỏ.
Khi ăn cơm, Tả Nhiên đột nhiên nói: “Đúng rồi, em có một tin tức tốt và một tin tức không tốt hai người muốn nghe cái nào.”
Hàn Triết nói: “Bớt nói nhảm, vào chính sự.”
“Có thể hay không tạo một chút cảm giác thần bí, làm hảo huynh đệ tôi nhắc nhở cậu, nếu cậu vậy lãnh đạm như vậy, chẳng khác gì một người máy, về sau bạn gái cũng không có cho coi.”
Hàn Triết: “Phải không? Cậu nhiều bạn gái như vậy, cũng chưa thấy mang ai về nhà ra mắt, không phải vẫn lông bông đó thôi.”
Tả Nhiên nổi ý cãi cọ: “Uy, thật không ngờ cậu cũng có thể nói như vậy.”
Tư Hành thấy hai bọn họ chuẩn bị nháo đến mức ồn ào, mới mở miệng nói: “Cái tin tức gì?”
Tả Nhiên trừng mắt nhìn Hàn Triết một cái liền bị Hàn Triết liếc lại, lúng ta lúng túng thu hồi tầm mắt của chính mình.
“Chuyện Uyển Thanh sao chép tác phẩm không tìm được chứng cứ, có điều em tìm được người đăng tin tức trên diễn đàn nói chị dâu nhỏ sao chép.”
Hàn Triết cùng Tư Hành đều cả kinh đồng thanh nói: “Ai?”
Căn bản Tư Hành tính toán đợi cho chuyện sao chép kết thúc, sau đó sẽ tìm người tung tin, không nghĩ tới Tả Nhiên nhàn rỗi đến mức không có chuyện gì làm lại tìm được.
Tả Nhiên đắc ý nói: “Hai người thử đoán một chút? Em đảm bảo hai người chắc chắn không đoán được.”
Cuối cùng, anh phất phất tay, “Nhìn một chút, đợi hai người phối hợp với em còn không bằng để em nói thẳng.
Người đăng trên diễn đàn là Triệu Hinh Nhiên, chính là vị phó giáo sư ở trường đại học T.
Lúc trước khôn phải cô ta vẫn luôn thích anh sao, đoán chừng theo đuổi không được, vì yêu sinh hận, cho nên mới cố ý trả thù chị dâu nhỏ.”
Trong nháy mắt sắc mặt Tư Hành liền âm trầm, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều bị bao phủ một hơi lạnh, nhìn vào ánh mắt anh thì sẽ tự động mà phát run.
Tả Nhiên hỏi anh: “Đại ca, người này anh tính toán xử lý như thế nào?”
Tư Hành trầm mặc một hồi lâu, Tả Nhiên cùng Hàn Triết đều lo lắng mà nhìn anh, sợ anh xúc động mà làm ra chuyện gì đó.
Sau một lúc lâu, Tư