Ngày hôm sau, Lục Nhiên mơ màng tỉnh dậy từ trên giường. Người bên cạnh vẫn còn ngủ rất say, lúc ngủ cũng không quên ôm lấy cô như ôm gối ôm. Lục Nhiên đưa tay sờ sờ mi mắt của anh, lông mi anh rất dài, sống mũi lại cao. Lục Nhiên cảm thấy, khi ở trước mặt cô, Tiêu Mặc luôn cười rất ấm áp, muốn cô vui vẻ. Khi anh không cười, gương mặt có nét lạnh lùng khiến người khác không dám đến gần.
Tiêu Mặc mở mắt, nắm lấy bàn tay đang sờ sờ sống mũi của mình. Anh đặt một nụ hôn lên trán cô, thấp giọng hỏi: "Em nhân lúc anh ngủ muốn làm gì?"
Lục Nhiên cười: "Em bị sắc đẹp của Tiêu tổng mê hoặc, nhất thời không kiềm chế được."
Như nhớ tới điều gì, Lục Nhiên ngồi bật dậy trên giường, với tay lấy điện thoại, 5 cuộc gọi nhỡ từ Dương Mạnh.
Lục Nhiên hoảng hốt: "Thôi chết, em sắp trễ giờ bay rồi. Tại anh hết, tối qua em bị sắc đẹp của anh làm cho mất hết lí trí, ngủ dậy còn quên luôn chuyện phải đi ghi hình hôm nay. Nhanh nhanh, nhanh đưa em ra sân bay."
Tiêu Mặc thấy cô vừa lao đi thay đồ miệng vừa lẩm bẩm rất đáng yêu, nhịn không được phì cười.
Hai người rất nhanh chóng đến sân bay, Dương Mạnh đã chờ sẵn ở đó.
Lục Nhiên vội vàng muốn xuống xe thì bị người bên cạnh níu lại, đặt lên môi cô một nụ hôn: "Nhớ gọi điện cho anh. Nhớ phải nghĩ về anh, nghe không?"
Lục Nhiên đẩy anh ra, cười nói: "Nghe nghe, nghe anh hết. Em sắp trễ rồi, đi nhé. Anh lái xe về cẩn thận."
Dương Mạnh thấy cô đến thì ánh mắt khẽ lướt qua chiếc Audi bên cạnh, giọng trách cứ: "Em đó, gọi mấy cuộc đều không bắt máy, làm anh lo chết đi được. Vừa yêu đương vào là chuyện gì cũng quên sạch sành sanh."
Lục Nhiên cười nhí nhỏm nói: "Không phải em đã đến rồi sao, Dương đại nhân xin bớt giận. Lại nói, em quả thật là bị nhan sắc của chồng em mê hoặc rồi, cả ngày chỉ muốn ở bên anh ấy."
Dương Mạnh cốc đầu cô, hai người nhanh chóng lên đường bay đến thành phố B để quay chương trình "Sống chậm lại".
Chương trình này lấy bối cảnh tại nhà riêng của MC Chu Lục Sơn và vợ của ông là Lê Nguyệt Trâm ở thành phố B. Nhà của hai người nằm ở vùng ngoại ô thành phố B, xung quanh là cây cối xanh um, có biển, có núi, cảnh sắc có thể ví với chốn bồng lai tiên cảnh.
MC Chu Lục Sơn được mệnh danh là "MC quốc dân" của làng giải trí nhờ vào lối dẫn dắt chương trình chuyên nghiệp, tạo dựng bầu không khí thoải mái cho khách mời. Ông còn có sự tận tâm với nghề, luôn hết lòng dẫn dắt hậu bối và quan tâm đến sự phát triển thanh sạch của giới giải trí.
Vợ của ông - Lê Nguyệt Trâm từng là ảnh hậu nổi tiếng một thời, sau khi kết hôn thì lui dần về làm hậu phương vững chắc cho chồng.
Lục Nhiên nhận chương trình này bởi vì Chu Lục Sơn đã mở lời với cô. Ông nói lục Nhiên tuy trẻ tuổi, nhưng có cái nhìn sâu rộng về giới giải trí, lại đảm đang việc nhà, biết cách làm người khác cảm thấy thoải mái khi ở quanh cô.
"Sống chậm lại" lấy nội dung vợ chồng MC Chu Lục Sơn là chủ nhà trọ, Lục Nhiên là nhân viên giúp việc ở đó. Khách mời sẽ là những nghệ sĩ khác nhau của giới giải trí. Chương trình cho bọn họ không gian để cùng tận hưởng cảm giác sống thư thái ở vùng ngoại ô, không khói bụi thành phố. Cũng cho họ cơ hội để giao lưu và chia sẻ về những sự việc trong giới giải trí, đem lại cảm nhận chân thực nhất cho người xem.
Lúc Lục Nhiên xách hành lí đi vào cổng, vợ chồng Chu Lục Sơ đã ở đó đợi cô, cả ba người vừa đi vào nhà vừa trò chuyện rất vui vẻ.
Đây là lần đầu tiên Lục Nhiên gặp Lê Nguyệt Trâm.
Lục Nhiên đưa túi quà mình đã chuẩn bị sẵn cho Lê Nguyệt Trâm, cười khách khí nói: "Lần đầu gặp chị, em có chút quà nhỏ, là đặc sản của thành phố A."
Lê Nguyệt Trâm dịu dàng nhìn cô, nói: "Em quả thật giống với lời anh nhà chị nói, anh ấy cứ khen em mãi, bảo là chưa thấy cô nhóc nào vừa hiểu chuyện vừa giỏi giang như em."
Chu Lục Sơn nghe vậy thì xấu hổ. Dù gì lúc bọn họ quay show "Khám phá và thư thách", toàn trêu chọc nhau như anh em trong nhà. Chẳng mấy khi nói mấy lời tình cảm sướt mướt cả.
Lê Nguyệt Trâm lại nói: "Hôm nay là ngày đầu kinh doanh, ngoài mấy người chúng ta thì sẽ không có thêm khách mời khác nữa. Để chị dẫn em đi tham quan quanh nhà, sau đó chúng ta ra ngoài ăn tối nhé? Xem như để chào đón nhân viên mới của nhà trọ?!"
Lục Nhiên gật gật đầu.
Sau khi ăn tối là thời gian uống trà tâm sự mỏng. Lục Nhiên rất nhanh trở nên thân thiết với Lê Nguyệt Trâm, đến độ Chu Lục Sơn cũng trêu chọc hai người: "Ai không biết còn tưởng em và Nhiên Nhiên là mẹ con lâu ngày không gặp đấy!"
Lê Nguyệt Trâm cười: "Lâu rồi em mới gặp được bạn tâm giao mà! Một cô gái tốt như vậy, sao bây giờ anh mới giới thiệu cho em. Nhiên Nhiên, chị nói này, chị có một đứa cháu họ, vừa đi du học ở bên Mỹ về, em có muốn gặp mặt xem mắt thử không? Có khi chúng ta còn có thể trở thành người một nhà thật!"
Lục Nhiên nghe vậy thì giật cả mình, sao ai cũng muốn mai mối cho cô hết vậy? Cô dù gì cũng được tính là người đã có chồng. Tiêu Mặc mà biết thì anh sẽ giận không ăn cơm đến mấy ngày mất?
Lục Nhiên lắc đầu nguầy nguậy: "Không...không