Hôm đó, Lục Nhiên đến địa điểm thử vai của bộ phim "Toả sáng" để gặp Lê Nguyệt Trâm và biên kịch của bộ phim.
Tác phẩm đầu tay của Lê Nguyệt Trâm là một trong những bộ phim đầu tiên lấy đề tài nữ cường nhân. Nữ chính được khắc hoạ là một người phụ nữ bản lĩnh trên thương trường, nhưng luôn phải tranh đấu lựa chọn giữa tình yêu và sự nghiệp. Từ lúc bắt đầu tuyên truyền ý tưởng bộ phim, đã có không ít nhà đầu tư muốn mạnh tay bỏ vốn.
Mặc dù Lê Nguyệt Trâm đã chọn Lục Nhiên diễn vai nữ chính, nhưng quyết định này vẫn chưa được công bố rộng rãi. Vì đây là bộ phim được đầu tư lớn, khiến cho một số nữ diễn viên đều âm thầm tranh cướp, một số khác thì đến thử vai cho các vai diễn còn lại.
Lục Nhiên rãi bước trên cầu thang bộ, thật không may, lại đụng phải người mà cô chẳng muốn gặp một tí nào - Diệp Ngọc Lan.
Diệp Ngọc Lan ánh mắt sắc bén, trong giọng nói nghe ra được vẻ cười nhạo: "Ồ, đây chẳng phải là đàn em Lục Nhiên của tôi sao? Cô cũng đến thử vai à?"
Lục Nhiên nhíu mày, người này, không có ý tốt.
Lục Nhiên nói: "Không được sao?"
Diệp Ngọc Lan khoanh tay: "Một nữ diễn viên hạng hai như cô, cậy mình đạt được mấy vai diễn nữ phụ xuất sắc nhất mà dám vênh mặt lên với tôi? Còn không phải chỉ là một tiểu thư dỏm của Lục gia thôi sao? Hừ, giữa Lục gia và Tiêu gia có hôn ước thì sao chứ? Lục Khả Vân? Người Tiêu Mặc thích cũng chỉ có một mình tôi thôi."
Lục Nhiên nhịn cười, lần này nữ chính Lục Khả Vân của chúng ta nằm không cũng dính đạn. Không biết có bao nhiêu nữ nhân trong thành phố A này ghen tỵ với vị trí hôn thê của Tiêu Mặc đây?
Lục Nhiên không có ý dấu diếm, cười nói: "Diệp tiền bối, hình như chị hiểu lầm rồi, vợ chưa cưới của Tiêu Mặc trong lời chị nói, là tôi, Lục Nhiên."
Diệp Ngọc Lan trợn mắt, cười lớn tiếng: "Cô? Ha, lời này nói ra có ai tin chứ? Chỉ dựa vào sắc đẹp đó của cô mà dám mơ tưởng đến chuyện bước chân vào Tiêu gia sao?"
Lục Nhiên nhún vai, người ta khen mình đẹp, mình cũng không nên cự cãi làm gì.
Thấy Lục Nhiên không tiếp lời mà định bỏ đi, Diệp Ngọc Lan cầm tay cô kéo lại. Lục Nhiên không có ý muốn đôi co với cô ta, chỉ muốn tránh người này càng xa càng tốt. Nhất thời không chú ý, Lục Nhiên đã bị một lực kéo từ phía sau làm cho ngã nhào, lăn xuống mấy bậc thềm, bất tỉnh nhân sự.
------
Tập đoàn Tiêu Thị.
Tiêu Mặc ngồi trong phòng họp, im lặng nghe báo cáo tổng kết từ một vị giám đốc phòng kinh doanh.
Bỗng cửa phòng họp đột ngột mở ra, Trần Vĩ hốt hoảng chạy vào nói: "Boss, tôi vừa nhận được điện thoại của quản lý Dương, Lục tiểu thư bị ngã bất tỉnh phải nhập viện rồi."
Tiêu Mặc ngay lập tức từ trên ghế đứng bật dậy, nhanh chân rời phòng họp, lên xe đến bệnh viện thành phố A.
Trên xe, Tiêu Mặc đanh giọng hỏi: "Rốt cuộc huyện là thế nào?"
Trần Vĩ đưa một chiếc máy tính bảng ra trước mặt Tiêu Mặc, nói: "Có người nhìn thấy là do cô Diệp Ngọc Lan đẩy ngã. Phía bên cô Diệp đã cho đăng bài thanh minh, nói là Lục tiểu thư tranh giành vai diễn của cô ấy, lại buông lời bất kính với tiền bối. Xô xát cũng là do Lục tiểu thư bắt đầu trước, cô Diệp bất cẩn không cố ý đã đẩy ngã Lục tiểu thư. Chuyện này cô ta xử lý rất nhanh chóng, thuê cả thuỷ quân để chèo lái dư luận. Trên mạng bây giờ đều là tin bất lợi với Lục tiểu thư."
Tiêu Mặc đọc lướt mấy bài báo, lông mày nhíu chặt, bàn tay nắm chặt lộ rõ từng đường gân. Anh gằn giọng nói: "Đúng là không biết đủ."
----
Lục Nhiên mơ màng tỉnh dậy từ giường bệnh, chỉ thấy Tiêu Mặc đang ngồi bên cạnh, nắm chặt tay cô.
Tiêu Mặc đỡ cô ngồi dậy, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, nói: "Thật xin lỗi, là anh không tốt. Anh không nên để người như cô ta đến gần em, làm tổn thương em. Chuyện này, anh sẽ giải quyết ổn thoả."
Lục Nhiên cười nép vào lòng anh, đưa tay ôm lấy anh: "Được rồi. Anh đừng tức giận nữa, cũng đừng tự trách bản thân."
Lục Nhiên hiểu rõ, với cá tính của Tiêu Mặc, nếu cô không nói những lời này, anh chắc chắn sẽ không ngừng tự trách.
Tiêu Mặc nói: "Lục Nhiên, chúng ta công khai đi. Anh muốn để cho mọi người biết, vị hôn thê của anh, vợ sắp cưới của anh, người con gái duy nhất mà anh yêu chỉ có một mình em. Anh không muốn để bất kì ai có cơ hội làm hại em, tiếp cận em. Lục Nhiên, được không em?"
Lục Nhiên buông Tiêu Mặc ra, sau đó nhẹ hôn lên khoé môi anh, mỉm cười dịu dàng: "Được, đều nghe anh hết."
Tiêu Mặc vui vẻ ôm chặt Lục Nhiên vào lòng.
------
Ngày hôm sau, Lê Nguyệt Trâm lấy danh nghĩa đạo diễn đoàn phim "Toả sáng", trực tiếp đăng bài thanh minh cho Lục Nhiên ở trên mạng xã hội.
#Lê Nguyệt Trâm: Bộ phim "Toả sáng" là tác phẩm đầu tay vẫn còn đang quay của tôi. Nói dong dài một chút, tôi đã từng phân vân không biết có nên trở thành một đạo diễn hay không. Tôi từng là một diễn viên, nhưng đã rút khỏi giới giải trí khá lâu. Lúc trước quay một chương trình thực tế với Lục Nhiên. Cô gái nhỏ này, không chỉ hiểu chuyện, mà chính cô ấy đã tiếp thêm dũng khí cho tôi để theo đuổi đam mê của mình. Cũng nhờ cô ấy mà tôi nảy ra ý tưởng quay bộ phim này. Chúng tôi đã cùng nhau gặp hình tượng đời thật của nhân vật nữ chính - một người bạn thân thời đại học của tôi, tên là Trầm Lam. Từ đầu, nữ chính trong lòng tôi đã được quyết định là Lục Nhiên. Lúc casting vai diễn, chúng tôi cũng đã nói sẽ chỉ chọn diễn viên cho những vai diễn phụ. Cô Diệp Ngọc Lan đã ứng cử thử vai nhân vật nữ thứ ba. Những tin tức trên mạng về việc Lục Nhiên tranh giành vai diễn của cô Diệp là chuyện hoàn toàn sai sự thật. Không chỉ ảnh hưởng đến cá nhân Lục Nhiên, mà còn làm mất uy tín của đoàn