Câu chuyện thứ nhất
Một ngày nọ, sau khi kết hôn được hai năm, Lục Nhiên nằm trong vòng tay của chồng mình, nhẹ giọng hỏi anh: "Chồng à, chúng ta có nên có một đứa con không?"
Tiêu Mặc vuốt tóc cô, như đang suy nghĩ kỹ càng, nói: "Chúng ta vừa cưới không bao lâu, cần có thời gian của hai người nhiều hơn. Chuyện sinh con, đợi một thời gian nữa, được không em?"
Lục Nhiên chặn bàn tay đang sờ soạng lung tung trên người mình của anh, nói: "Vậy thì anh đừng có sờ mó lung tung nữa."
Tiêu Mặc ghì chặt cô dưới thân, thấp người gặm lấy vành tai đỏ ửng của cô, nói: "Chuyện sinh con không vội, nhưng anh là đang vội nói chuyện vợ chồng với em."
Nói rồi không cho cô cơ hội cãi lời, nhanh chóng dùng môi mình lấp môi cô, dây dưa triền miên.
-----
Câu chuyện thứ hai
Vào mùa hè năm thứ tư sau khi kết hôn, bé con đầu tiên của nhà họ Tiêu ra đời. Là một bé trai kháu khỉnh, được đặt tên là Tiêu Lục Xuyên.
Lục Nhiên hỏi anh: "Chồng à, sao anh lại đặt tên con như vậy?"
Tiêu Mặc hôn lên trán cô, nói: "Lấy họ của chúng ta ghép lại, chính là hai chữ Tiêu Lục. Lúc trước chẳng phải em nói với anh rằng, phải xuyên qua vạn năm ánh sáng mới gặp được anh sao? Con của chúng ta, dùng một chữ