Sau đó, âm thanh bên tai ngừng lại.
Cách một cánh cửa nhà xác, thậm chí Trần Mặc còn có thể cảm giác được bây giờ có vật gì đó đang đứng ở ngoài cửa, lặng lẽ nhìn chăm chú vào mình.
Sau đó, giống như hai bên đang rơi vào một lại giằng co quỷ dị nào đó.
Không biết đã trôi qua bao lâu, đột nhiên Trần Mặc phát hiện, một luồng sương mù màu xám chậm rãi tràn vào nhà xác từ dưới khe cửa.
Ngay giây phút này, một cánh tay đưa ra từ phía sau đột ngột che miệng anh, kéo anh vào trong bóng tối.
Mà sương mù màu xám tràn vào dưới khe cửa kia cuồn cuộn ở cửa trong chốc lát, hình như cũng không phát hiện ra cái gì, cuối cùng lại chậm rãi lui ra ngoài, cánh cửa vang lên âm thanh cộp cộp lần nữa.
Mà lần này cũng là càng lúc càng xa.
Cùng lúc đó, cái tay che miệng Trần Mặc cuối cùng cũng chậm rãi rời đi.
Trong bóng tối sau lưng hiện ra một khuôn mặt.
“Lão Trương… là ông à?”Trong lòng Trần Mặc vẫn còn sợ hãi hít một hơi: “Cảm ơn.
”“Khà khà, làm sao cậu biết là tôi.
” Phía sau vang lên giọng nói quen thuộc.
“Thấy phòng trực không có ai đã nghĩ có thể là ông trốn vào đây.
”“Không kịp nhắc cậu, nhưng mà coi như tên nhóc cậu thông minh.
”Trần Mặc không tiếp lời đến cùng, ngược lại đổi trọng tâm câu chuyện: “Thứ vừa mới nãy là vật gì?”“Không biết.
” Trong bóng tối cũng thấy lão Trương lắc đầu: “Ác linh, lệ quỷ, nói chung là hóa thân của sức mạnh linh dị trong chuyện có thể gi3t chết chúng ta trong nháy mắt.
”“Làm sao ông biết trốn vào nhà xác thì có thể tránh nó truy sát?”“Chỉ là một suy đoán thôi, lệ quỷ theo dõi rồi giết người, có lẽ là vì nó cảm nhận được sức sống của chúng ta.
Trong nhà xác toàn là thi thể nên tràn ngập tử khí, thời điểm linh dị đến công kích thì tôi đã nghĩ tới có thể dùng tử khí để che đậy sinh khí của người sống, tránh được lệ quỷ theo dõi.
”Trần Mặc suy nghĩ giây lát, có thể đúng là đạo lý này, may mắn là mình mơ hồ nghĩ đến điều này cho nên không lựa chọn vào phòng trực sáng sủa mà là trốn vào nhà xác âm trầm.
Mà hiển nhiên lão Trương đã sớm ý thức được điều này hơn mình.
Tuy nói như vậy, nhưng hai người vẫn đợi hơn mười phút nữa, cho đến khi xác nhận bên ngoài hoàn toàn khôi phục yên lặng, mới cẩn thận rời khỏi chỗ ẩn thân.
Lão Trương lau mồ hôi trán: “Nghe tiếng bước chân không? Chỉ sợ lệ quỷ đuổi giết chúng ta chính là thi thể chạy ra khỏi nhà xác vào đêm qua, hơn nữa xem ra chuyện xưa đã đưa ra manh mối trung tâm, nếu không thì chúng sẽ không gióng trống khua chiêng mà để quỷ hồn trực tiếp hiện thân giết người như vậy.
”Trần Mặc gật đầu, sau đó anh đã nói chuyện có thể y tá Dương Tiểu Ngọc chính là người tham dự chuyện xưa và manh