Trong y quán,
- Ca Ca, sao thế? Sao thế?
Thiên Nhi thấy ca ca trở với áo quần rách rưới không chịu nổi, trên thân còn có vết máu.
Thiên Nhi nước mắt sắp chảy hỏi.
Hướng Thiên cười cười định xoa đầu muội muội mình nhưng thấy tay mình toàn máu đen, hắn vội rụt tay lại cười nói.
- Ca không sao? Nhìn nè, toàn vết trầy da, chả có vấn đề gì lớn.
Thiên Nhi không cần lo lắng.
Ca đi tắm thay áo quần đã.
Hướng Thiên sau khi kết liễu hai con Ác Quỷ, hắn cũng không dây dưa ở đó mà liền trở lại y quán.
Vừa vào, tất cả mọi người nhìn hắn như thấy quỷ.
Khi Hướng Thiên rời đi không lâu, từ phương hướng hắn rời đi truyền đến tiếng nổ, tiếng rít gào của Ác quỷ, tiếng khóc của trẻ nhỏ cực kỳ chói tai, tiếng chiến đấu.
Trong y quán mọi người ôm thành một đoàn mà sợ hãi.
Đến mấy tên Những Kẻ Gác Đêm cũng chân tay bủn rủn.
Năng lượng và quỷ khí kèm theo tiếng nổ cũng đủ thấy chiến đấu kịch liệt đến mức nào.
Nếu bọn hắn ở gần đó sẽ bị áp lực từ cuộc chiến ép cho học máu chứ đừng nói là tham dự vào.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Hướng Thiên kiểm tra thân thể một lần.
Hắn cẩn thận quan sát thì phát hiện các vết thương đã có dấu hiệu lành lại.
- Phật Môn ma pháp thật sự là kỳ diệu.
Càng tu luyện, thân thể càng như sắt thép, vết thương lại có thể nhanh chóng lành lại.
Thật sự kỳ diệu.
Hắn khoát vào một bộ đồ màu xám rồi ra xem tình hình thư quán.
Khi thấy hắn, mọi người ánh mắt trở nên tôn kinh hơn.
Hướng Thiên chỉ lắc đầu, không để ý.
Hắn đến xem vết thương cho đám người Lão Đoàn cùng Những Kẻ Gác Đêm, vết thương không có chuyển biến xấu, rất tốt.
- Thiên Nhi, mệt không?
Hướng Thiên thương yêu hỏi muội muội nhỏ của mình.
- Không, muội không mệt.
- Uh, vậy tí nữa trời sáng, muội không cần làm gì cả.
Phải đi ngủ nghe chưa?
Thiên Thiên gật gật đầu, dựa người vào tay hắn, Hướng Thiên thấy thế thì lắc đầu, biết được muội muội mình rất mệt nên cũng không động, để muội muội dựa vào.
Bên ngoài, trời tờ mờ sáng, một loạt tiếng bước chân dồn dập vang lên.
Hướng Thiên nhướng mày, cảm nhận một chút rồi sau đó không để ý đến.
Người đến là một nhóm mười người, dẫn đầu là hai Kẻ Hành Quyết, phía sau là Những Kẻ Gác Đêm.
Bọn họ vừa đến y quán thì thấy hai Kẻ Gác Đêm đứng gác, hai người Kẻ Hành Quyết lên tiếng trao đổi gì đó.
Hai kẻ này không vào y quá mà hướng trong thôn đi nhanh.
Mấy Kẻ Gác Đêm Còn lại thì vào y quán, trong đó còn có một Ma Y Sư.
Người này khá trẻ tuổi, khoảng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, mặc một chiếc áo khoác đỏ đậm rất bắt mắt, trên áo in rõ Y Các dấu hiệu.
Vừa đi vào, thấy trong y quán có rất nhiều người.
Bọn họ liền xua đuổi thôn dân vào một góc.
Giọng nói gắt gỏng, còn có sô đẩy người, phải biết trong y quán chủ yếu là người già, phụ nữ và trẻ con.
Hướng Thiên thấy mấy tên này vào y quán mà không chút chào hỏi.
Còn tự tiếng đi chuyển đồ đạt rồi, xua đuổi người trong thôn thì nhíu mày.
Sau một lúc, tên trẻ tuổi Mà Y Sư lên tiếng quát.
- Là ai trị liệu cho những người này?
Hướng Thiên nghe tiếng quát thì nhíu mày.
Thiên Nhi đang dựa vào hắn lim dim ngủ thì giật mình tỉnh lại.
Trên mặt nàng hiện lên sợ hãi túm chặt vai Hướng Thiên.
Hướng Thiên chưa lên tiếng thì một loạt ánh mắt trong y quán nhìn về phía hắn.
Tên trẻ tuổi Ma Y Sư thấy thế liền nhíu mày, sau đó tức giận, vừa đi đến gần Hướng Thiên và Thiên Nhi vừa quát lớn.
- Ta được biết, y quán này là một lão già họ Nhạc mở.
Ngươi là ai, không có Y Các cho phép, ngươi lại dám tự tiện…
- Bốp
Một cái tát trời giáng đánh thẳng vào mặt tên trẻ tuổi Ma Y Sư.
Người xuất thủ là Hướng Thiên, trong lòng hắn có chút giận giữ nên xuất thủ rất mạnh tay.
Tên trẻ tuổi Ma Y Sư bị một cái tát này đánh bay thẳng ra cửa.
Hướng Thiên nãy giờ đã nhịn mấy tên này, vào nhà hắn không chào hỏi.
Tự tiện xua đuổi thôn dân, làm đây như nhà mình, còn lớn tiếng quát mắng, làm Thiên Nhi giật mình.
Các ngươi nghỉ lão tử ăn chay sao.
Mọi người trong y