Quái Phi Thiên Hạ

Chương 1006


trước sau

“Một mũi tên lân này của chàng là trúng bốn đích a.” Dạ Dao Quang không khỏi than khẽ.

Ôn Đình Trạm thích nhất dùng độc chiêu, chuyện này hết thảy đều là hắn tự biên tự diễn, nhưng cuối cùng những người bị vào vòng đều á khẩu không trả lời được, không thể phản bác cũng như tìm đường sống.

Nguyên Dịch để lên được ám sát, phải sử dụng quân cờ cứu sống Vạn chiêu nghi, nhân tiện cảnh cáo Ôn Đình Trạm một chút. Thế nhưng Ôn Đình Trạm liền lợi dụng lần ám sát này, sống chết đem tội danh bị vu oan gán lên mình. Đương nhiên để thực hiện được kế sách này còn nhờ có Nguyên Đình thành toàn, nếu không có Nguyên Đình quả thật muốn giết Ôn Đình Trạm, chỉ sợ cũng chẳng tìm được cớ tốt như vậy. Hai vụ việc hợp ở cùng nhau, Ôn Đình Trạm liền gom giải quyết cùng một lúc.

Mà lúc này đây, Nguyên Dịch sơ sẩy không phòng bị, hoàn toàn là rơi vào bẫy của Ôn Đình Trạm, bởi vì Ôn Đình Trạm liên tục đi tra Nhiếp gia. Nguyên Dịch cùng Nhiếp gia lại vô cùng sạch sẽ, ngoại trừ việc lợi dụng Nhiếp gia một lần duy nhất là kính dâng một viên hồi hồn đan còn lại quan hệ gì cũng đều không có. Cho nên Nguyên Dịch ngộ nhận là Ôn Đình Trạm sẽ xuống tay với Nhiếp gia, lửa lần này thế nào cũng đều đốt không đến trên người hắn.

Nhưng Ôn Đình Trạm chỉ cần lợi dụng viên hồi hồn đan này, làm Nguyên Dịch chính là tự dùng tảng đá đập vào chân mình. Cho nên, hắn ngoài mặt mê hoặc Nguyên Dịch, đi thăm dò sát thủ Nhiếp gia. Nhìn bề ngoài thì thế nào cũng giống như mọi phiền toái đều do Nhiếp gia gánh chịu..

Ở sau lưng thì hắn an bài cho người tìm hiểu ở các hiệu thuốc trong vùng, hỏi thăm đặc điểm hồi hồn đan mà Ninh phi ăn vào, đan dược dùng để cứu mạng Ninh phi. Bất quá nếu nhờ hiệu thuốc xác nhận là đan dược có thể cứu mạng? Tự nhiên là không thể.

Sau khi nghe được rõ ràng, Ôn Đình Trạm đem đặc điểm đan dược nói cho Mạch Khâm. Với năng lực của Mạch Khâm, còn có thể không đoán ra đến cùng là đan dược gì sao? Còn có thể phỏng chế không ra một loại giống y đúc? Cho nên, vì để cho Mạch Khâm luyện chế đan dược, hơn nữa đem thành phẩm lấy ra, Ôn Đình Trạm để Nhạc Thư Ý kéo dài thời gian với Nguyên Đình một tháng.

Thẳng đến khi kế hoạch của hắn được chuẩn bị kỹ càng, buổi thi họa mục đích chính là làm Nguyên Đình rơi vào bẫy. Nhạc Thư Ý đưa ra ý để Nguyên Đình dẫn Dạ Dao Quang đi, kỳ thực chính là ngồi chờ người của Nguyên quốc, vì không để cho kế hoạch ám sát bị bại lộ, động cơ là giết Ôn Đình Trạm diệt khẩu.

Chỉ sợ Nguyên Dịch không thể tưởng được, Nhiếp gia hắn không để vào mắt, thế nhưng lại xuất hiện người của Nguyên quốc sư, từ trên người này còn tìm ra một viên hồi hồn đan giống như đúc.

Nếu như là người Nguyên quốc sư rời cung ám sát, người Nhiếp gia dâng lên hồn đan, lại từ trên người Nguyên quốc sư đang ẩn núp ở Nhiếp gia lục soát ra, bọn họ không phải là một người thì ai tin? Chỉ có duy nhất một lý do giải thích
chính đáng, Nhiếp gia cùng người Nguyên quốc sư đạt thành hiệp nghị, mới có thể đưa ra một người dẫn dụ Dạ Dao Quang đi, một người khác đi giết Ôn Đình Trạm.

Xảo quyệt nhất vẫn là Ôn Đình Trạm cùng Nhạc Thư Ý để Nguyên Đình lấy Càn Dương làm con mồi, dẫn Dạ Dao Quang tới nơi Càn Dương đang ở tại Nam viên, còn an bài hai nhân chứng là Chử Phi Dĩnh cùng Đơn Ngưng Oản. Nói vậy, những lời hắn cùng Nguyên Đình đối thoại hai nha đầu kia đều nghe được, điểm này là có thể là chứng cứ có sức thuyết phục.

Hiện bây giờ, Nhiếp gia tẩy thế nào cũng không sạch, người Nguyên quốc sư biến thành chuột bạch, liền ngay cả Ninh phi hy sinh hài tử cùng ca ca ruột thịt của mình chỉ sợ cũng đã khiến cho bệ hạ ngờ vực. Bất quá những gì nàng ta hy sinh thật lớn, không có chứng cứ trực tiếp phía trước, bệ hạ sẽ không định tội nàng. Có thể nàng hai lần có quan hệ cùng người Nguyên quốc sư, khó tránh khỏi sẽ lưu lại bóng ma trong lòng bệ hạ.

Ngay cả Nguyên Dịch cũng bị bệ hạ bức bách không thể không quyết liệt với người Nguyên quốc sư, bốn đích này của hắn đều được bắn chuẩn xác!

“Ta nhớ được tu vi của phu nhân, đó là Đại Thừa kỳ, nếu là ở địa bàn của nàng thì đừng mơ tưởng thắng được nàng.” Cuối cùng, Ôn Đình Trạm cười nói, “Cho nên, ta mới dám để Nguyên Đình đem nàng dẫn về phủ trạch.”

Nghe xong sự việc từ đầu đến cuối, Dạ Dao Quang nghiêng đầu nhìn Ôn Đình Trạm.

Thấy phu nhân nhà mình nhìn lại bằng ánh mắt quái dị, Ôn Đình Trạm có chút bồn chồn hỏi: “Sao vậy? Dao Dao.”

“Muội rất muốn tách đầu của chàng ra xem bên trong có cấu tạo giống như những người khác hay không.” Tâm Dạ Dao Quang đã bị Ôn Đình Trạm kích thích đến chết lặng.

Người kia luôn là một lần lại một lần làm nàng thán phục mưu trí của hắn.

“Dao Dao đánh giá ta như thế sao.” Ôn Đình Trạm cũng theo Dạ Dao Quang nói.

“Cảm tạ lão thiên gia, không có để muội gặp gỡ một địch nhân biến thái như chàng.” Dạ Dao Quang hai tay tạo thành chữ thập đối với lão Thiên Sát cúi đầu.

Nghĩ tới Nguyên Dịch cùng người Nguyên quốc sư bây giờ bộ dáng nghẹn khuất, Dạ Dao Quang liền cảm thấy nếu đổi lại là nàng, nàng thà rằng đi tìm cái chết, cũng không muốn bị Ôn Đình Trạm đùa chết. Đương nhiên, đây là nàng với chỉ số IQ như người bình thường thì sẽ nghĩ như vậy, nhưng Nguyên Dịch chỉ số IQ cao hơn người bình thường người, chỉ sợ sẽ càng không phục, ý chí chiến đấu càng sục sôi.

“Phu nhân không phải hẳn là cảm tạ lão thiên gia, để nàng gặp một phu quân như ta sao?” Ôn Đình Trạm có chút vô tội hỏi lại.

- -----

Rose: Hôm nay tạm nửa chương, mai mình bù nha

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện