Thù này hôm nay nàng nhớ kỹ, có một ngày, nàng tìm tiểu hài tử này đòi lại!
Thôi cốt hoa ngắt lấy lúc trước đã hư hết, cũng may nơi này tương đối nhiều, Dạ Dao Quang lại lần nữa đi lấy, lấy xong lập tức rời đi. Nếu không phải trên ngọn núi này khắp nơi đều là ma tu, nàng không thể dễ dàng vận khí thì nàng đã sớm rời đi rồi. Chờ nàng trở về tới là lúc tiểu hài tử kia đã cắn nuốt hoàn toàn yêu đan, hắn đang ung dung chờ nàng.
“Ngươi tốt nhất đừng trêu chọc ta, nếu không ta đem ngươi xử đẹp.” Dạ Dao Quang lạnh lùng cảnh cáo.
“Nếu ngươi không muốn thân phận tu chân của ngươi bại lộ, ngươi đưa theo ta cùng rời Phục Ma Phong.” Tiểu hài tử bộ dáng biểu tình uy hiếp Dạ Dao Quang.
“Hảo a, cùng lắm thì cùng chết.” Dạ Dao Quang đơn giản nói.
Nhìn Dạ Dao Quang hoàn toàn không giống như đang nói giỡn, sẵn sàng cái kết cùng chết. Cặp mắt lãnh trầm gắt gao nhìn chằm chằm Dạ Dao Quang, phảng phất như muốn chọc thủng hai lỗ trên người Dạ Dao Quang. Dạ Dao Quang không chút yếu thế nhìn lại hắn, mọi người đều có nhược điểm, gia hỏa này thật sự đem chính mình như trung tâm, cũng không biết là con cái nhà ai không có giáo dưỡng như vậy, dưỡng ra một tiểu hài tử chết tiệt.
Dạ Dao Quang cảm thấy hắn hẳn có quan hệ tới nội đấu trong Ma môn, cũng không biết đại thiếu gia Tu Tuyệt có dây mơ rễ má gì không, tuổi còn nhỏ nhưng công lực thâm hậu làm người khác run sợ không nói, còn có thói quen chỉ huy người khác, cao cao tại thượng, thật sự là làm nàng không còn gì để nói.
“Ngươi nói xem, ngươi như thế nào mới bằng lòng đưa ta rời khỏi nơi này.” Rốt cuộc, ngữ khí tiểu hài tử mềm xuống một ít, nhưng trong mắt vẫn là sự khinh thường rõ ràng, dường như ngồi chờ Dạ Dao Quang với tư thế sư tử chuẩn bị ngoạm mồi.
Dạ Dao Quang mắt trợn trắng, Ma tộc có thứ gì đáng giá để nàng để tâm chứ? Nếu không phải vì nàng vướng vào việc của Mộng Tầm cùng Ninh Anh, không thể vô ý đi sai một bước, nàng nhất định sẽ không chịu sự uy hiếp của tiểu hài tử này. Bất quá, muốn nàng dễ dàng thỏa hiệp mà đưa theo hắn đi, đó là tuyệt đối không có khả năng.
Tuy rằng Dạ Dao Quang không biết vì sao gia hỏa này muốn nương nàng che dấu hơi thở của mình, nếu Ngạc Trung đã nhìn qua gương mặt thật của hắn lại không có nhận ra, vậy chính là hắn không ở trong vòng truy nã của U Cung.
Dạ Dao Quang cũng chẳng muốn suy nghĩ sâu xa, hừ lạnh một tiếng: “Ngươi mới vừa rồi không phải gọi ta là phụ thân không ngượng mồm sao?”
Tiểu hài tử đồng tử dựng ngược, giận đến cả người ma khí trướng ra, mặt đất bắt đầu run rẩy.
Dạ Dao Quang cảm giác một cổ khí cương mãnh hướng tới nàng đánh úp tới, nàng lại một chút sợ hãi đều không có, vẫn như cũ vân đạm phong khinh: “Ngươi xác định ngươi muốn động thủ với ta?”
Đã ập vào trước mặt Dạ Dao Quang, đem những sợi tóc của nàng xốc bay lên, khí lực bỗng nhiên cứng lại. Tiểu hài tử kia mặt đen tới mức không thể đen hơn, hắn híp đôi mắt hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm Dạ Dao Quang: “Muốn làm phụ thân ta, vậy ngươi ít nhất phải là nam mới làm được!”
Hảo gia hỏa, thân phận của nàng cũng đã nhìn thấu.
Dạ Dao Quang nhướn mày: “Được, vậy đổi qua gọi mẫu thân đi.”
Không làm lão tử của ngươi, thề không bỏ qua!
“Ta sợ ngươi chịu không dậy nổi.” Tiểu hài tử lạnh lùng nói.
“Ngươi chưa nghe nói qua, ơn tái sinh không khác ân cha mẹ sao?” Dạ Dao Quang ghét bỏ nhìn tiểu hài tử một cái.
“Ngươi có ơn tái sinh với ta khi nào?” Tiểu hài tử phản bác.
“Không có ta, ngươi làm sao lấy được yêu đan?” Dạ Dao Quang hỏi lại, thấy tiểu hài tử há mồm muốn nói, Dạ Dao Quang không cho hắn cơ hội, “Được, liền tính ngươi có thể lấy, ngươi toát ra lượng khí ma tu lớn như vậy, những người vừa rồi chắc bởi vì chuyện này mà đến? Đến lúc đó ngươi có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay bọn họ sao? Lại giả thiết ngươi có thể chạy đi, ngươi có thể chạy ra khỏi Phục Ma Phong sao? Trốn không thoát, ngươi chính là tự đào lỗ chôn mình, nếu như ngươi còn có giá trị lợi dụng, thì
chắc cũng là sống không bằng chết. Ta đưa ngươi thoát ly khổ ải, chẳng lẽ không phải ân tái sinh sao?”
Tiểu hài tử hé miệng, thế nhưng tìm không được nửa câu phản bác, khuôn mặt nhỏ tức khắc đen như than.
Dạ Dao Quang trong lòng vui vẻ, chính là muốn làm nhục cái đồ trẻ ranh mắt cao hơn đầu như ngươi đó!
“Không gọi cũng được, ta hiện tại liền đi, ngươi cứ việc đem thân phận của ta nói ra ngoài, ta có được ma cốt hộ thể của ma tu đến Độ Kiếp kỳ tới Phục Ma Phong, ta chẳng lẽ không thể rời khỏi đây sao?” Dạ Dao Quang hừ lạnh, “Chẳng qua không phải việc vạn bất đắc dĩ ta không muốn dùng ra, nói thật cho ngươi biết, một khi thân phận ta bị vạch trần, giữa chúng ta, người chết chắc chắn là ngươi!”
Dứt lời, Dạ Dao Quang không thèm liếc mắt lại một cái. Nếu không phải vì nàng không muốn một việc nhỏ như vậy đã kinh động tới Thiên Cơ sư thúc, nàng còn sợ không ra được Phục Ma Phong này sao? Vị ma chủ U Cung kia phái nhiều người truy tìm như vậy, khỏi nói cũng biết Tu Tuyệt lợi hại thế nào, tất nhiên ngay cả đã bị trọng thương, nàng cũng không tin hắn đủ sức giao phong với Thiên Cơ sư thúc?
“Ngươi đứng lại!” Nhìn Dạ Dao Quang đi xa, tiểu hài tử quát lớn một tiếng, liền chạy tới trước mặt Dạ Dao Quang, mồm miệng hàm hồ phun ra một chữ, “Mẹ……”
“Ngươi nói cái gì? Ta nghe không rõ.” Dạ Dao Quang thật đúng là không có nghe rõ.
Tiểu hài tử nắm chặt tay kẽo kẹt rung động, nhưng rốt cuộc vẫn nhịn xuống một hơi: “Mẹ!”
“Ai da, nhi tử ngoan. Đi thôi, nương đưa ngươi về nhà.” Dạ Dao Quang thuận miệng thốt ra.
Chỉ buột miệng lại làm tiểu ma đầu tức khắc ngẩn ra, Dạ Dao Quang cũng không chú ý nhiều tới hắn, nói xong nàng liền cất bước. Chờ đến khi Dạ Dao Quang đi được một quãng, tiểu ma đầu mới đuổi theo, sau đó thực sự như một đứa trẻ túm lấy tay áo Dạ Dao Quang.
“Ngươi như thế, quá chậm!” Nói xong túm chặt lấy Dạ Dao Quang, một cái liền bay vọt đến chân núi. Chân núi hiện tại cùng lúc Dạ Dao Quang mới tới không giống nhau, từng hàng trận địa ma tu sẵn sàng đón quân địch thủ, phảng phất đề phòng không cho một con ruồi bọ thoát ra.
Người dẫn đầu Dạ Dao Quang không biết, nói đến cũng quái lại, trận giao chiến này cũng đã qua hai ngày, tối hôm trước Dạ Dao Quang tới hết thảy còn rất bình thường, như thế nào bình mình hôm sau đã nghiêm ngặt như vậy?
Bất quá, người Ma tộc người, Dạ Dao Quang cũng lười hỏi thăm cặn kẽ.
“Tôn giả, ngài vào Phục Ma Phong lúc nào?” Nhìn thấy Dạ Dao Quang cùng tiểu ma đầu đi tới, người dẫn đầu một thân áo giáp tiến lên, ngữ khí khiêm tôn hành lễ với Dạ Dao Quang.
“Đêm tối hôm trước.” Dạ Dao Quang lập tức bày ra vẻ cao lãnh trả lời.
Tiểu ma đầu đang dựa sát vào nàng không khỏi khinh thường: Quả nhiên, nữ nhân lúc nào cũng ra vẻ.
“Tôn giả vì sao mà đến.” Người nọ lại hỏi.
“Vì cái này.” Dạ Dao Quang xòe Thôi cốt hoa đang nắm trong tay.
Thấy vậy, người nọ lại nói: “Xin tôn giả thứ tội, tiểu tướng cần xác minh lý do tôn giả tới đây mới có thể để tôn giả rời đi.”
“A, bản tôn không thể rời khỏi chỗ này sao?” Dạ Dao Quang tức khắc cười lạnh. “Như thế nào, ma chủ đại nhân là muốn tìm một Độ Kiếp kỳ không quan tâm chanh chấp tới để hắn luyện tập sao?”
Lời nói Dạ Dao Quang làm những người đối diện trên trán đều nhỏ giọt mồ hôi lạnh, nghĩ đến tình thế hiện tại của U Cung, không thể không cung kính tránh ra: “Là tiểu tướng mạo phạm, mời tôn giả.”