“Có nàng ở đây, ta chỉ vì nàng mà mê muội.” Ôn Đình Trạm kéo tay Dạ Dao Quang xuống, đặt lên nụ hôn vào lòng bàn tay của nàng.
Dạ Dao Quang bị hắn làm cho ngứa ngáy lập tức nhảy tránh ra, vỗ hai cái lên vai hắn: “Không đứng đắn.” Dừng một chút liền nói sang chuyện khác, “Theo như chàng nói, Hoàng Kiên ngược lại thật sự là một người thông minh tuyệt đỉnh.”
“Rất thông minh.” Ôn Đình Trạm ý vị thâm trường gật đầu.
Nguyên nhân là vì Hoàng Kiên thông minh, cho nên hắn mới làm ra hành động như vậy.
Đối phó với Ôn Đình Trạm, chỉ có thể dùng cách chính diện áp đảo mà đánh bại.
Một khi Dạ Dao Quang thật sự gặp bất trắc ở Nhật Nguyệt sơn, hắn sẽ phát điên, sự điên cuồng của hắn thế gian này không ai có thể chịu được.
Dạ Dao Quang mất đi rồi, hắn tại đây không còn vướng bận nào khác, cũng không có nhược điểm cản tay, cho dù là hoàng mệnh đối với hắn mà nói cũng chỉ là lời nói suông.
Hắn muốn hủy Hoàng Kiên, bất kể phải hủy cả Thanh Hải, đều ai có thể ngăn cản được.
Hoàng Kiên biết rõ, chuyện này cùng hắn có liên lụy không thể che giấu, Dạ Dao Quang một khi gặp nạn, chắc chắn hắn cầu tới Mặc Khinh Vũ, nhưng Mặc Khinh Vũ cũng không có khả năng ở trước cửa Duyên Sinh quan ra tay với hắn, trọng yếu nhất là Mặc Khinh Vũ cũng không muốn chết.
Vào năm bố cục trận pháp hoa đào ở nhà bọn họ, Dạ Dao Quang nhường hắn chịu đạo lôi kiếp kia, nhường hắn cát thần thêm thân, thành người thiên mệnh, phàm là tu luyện giả cũng không dám ra tay với hắn.
Nói vậy Mặc Khinh Vũ đã nói với Hoàng Kiên rất rõ ràng điều này, cho nên Hoàng Kiên không nắm chắc đối phó được hắn, chỉ có thể làm chuyện ngược lại.
Chẳng những cho hắn một cái thiên đại nhân tình, hơn nữa còn đem tất cả những dự liệu trước đó của mình vứt sạch một mảnh.
Nếu hắn sở liệu không tệ, chỉ sợ Hoàng Kiên có ơn đối với phu thê bọn họ, hắn đã vờ lơ đãng tiết lộ cho không ít người hiểu biết.
Dưới tình huống như vậy, Ôn Đình Trạm nếu vô cớ xuất binh đối phó Hoàng Kiên, vậy biến thành tiểu nhân lấy oán trả ơn.
Ngày sau, Ôn Đình Trạm bất luận như thế nào cũng không thể sử dụng ám chiêu với Hoàng Kiên, chỉ có thể quang minh chính đại mà đến.
Hơn nữa một ngày không tìm ra chứng cứ chắc chắn định tội Hoàng Kiên, Ôn Đình Trạm liền thêm một ngày khó đối phó.
Hoàng Kiên ra động tĩnh lần này chẳng những là buôn bán có lời thanh danh của chính mình, hơn nữa còn kiếm được một vị trí tuyệt đối có lợi.
So với những thứ hắn bỏ ra cho canh bạc lần này, đem Dạ Dao Quang đẩy vào nguy hiểm, chưa hẳn có thể đưa Dạ Dao Quang vào chỗ chết, đồng thời còn tránh được bị trả thù, bước lùi này rất cao minh.
“Chẳng những thông minh, còn không biết xấu hổ.” Dạ Dao Quang sau khi biết dụng ý của Hoàng Kiên căm giận nói sau đó nàng chợt trừng mắt nhìn hắn, “A Trạm, nếu hắn cùng Mặc Khinh Vũ cấu kết qua, Mặc tộc đã diệt, Mặc Khinh Vũ lại một lòng một dạ tu luyện tà công, phải nếu như không phải chàng biết tin tìm Trường Diên sư huynh viện trợ muội...”
“Cho nên?” Ôn Đình Trạm cười mà không nói nhìn Dạ Dao Quang.
Dạ Dao Quang nhất thời mày liễu dựng đứng: “Cho nên, Hoàng Kiên đồ vô sỉ này, hai bên đều muốn lấy lòng, sau khi nói cho chàng biết ta gặp nạn lại đem thương mã đi tới nhận tội với Mặc Khinh Vũ!* (Ý nói HK đẩy ông quản gia làm bia đỡ) Mặc Khinh Vũ vội vã đối phó chúng ta, không có rảnh tính sổ với hắn, kể từ đó, bất luận chúng ta cùng Mặc Khinh Vũ ai thắng ai thua, hắn đều là Lã Vọng buông cần đắc lợi!”
Bọn họ thắng, dù biết hành vi Hoàng Kiên vô sỉ thì thế nào? Có chứng cớ sao? Chính như lời nói của Ôn Đình Trạm, Hoàng Kiên chỉ sợ muốn dùng khuôn mặt ảo não cùng áy náy đem chuyện này tiết lộ cho không ít người, hắn từng trợ giúp Dạ Dao Quang, đây là chuyện thực, giờ phút này Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm không cảm kích ngược lại chỉ trích, thanh danh không chừng nhận trứng thối.
Cho nên, phần tình nghĩa này Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm là bị nghẹn khuất, không muốn cũng phải cảm kích.
Nếu như Mặc Khinh Vũ giết được Dạ Dao Quang, đại cừu được báo.
Mặc Khinh Vũ chưa hẳn sẽ so đo sơ sẩy nhất thời của hắn.
Hắn kịp thời thông tri cho Mặc Khinh Vũ, không để Dạ Dao Quang chạy trốn, đây coi như đã lấy công chuộc tội.
Đến lúc đó liền tính Ôn Đình