Nguyên lai là Thiên Cơ chân quân tu luyện một loại công pháp, cùng loại với thuật phân thân, sơ bộ cũng có chút thành tựu, lần này đi tương trợ Dạ Dao Quang, liền tính toán thủ một lần, lại không nghĩ đến phát sinh này, phân thân kia yêu cầu lượng khí Ngũ hành cực đại mới có thể đủ duy trì, Thiên Cơ chân quân khi tróc bệnh ma đã tiêu hao rất nhiều khí Ngũ hành, phân thân không duy trì được lập tức vỡ nát.
Phân thân cũng là một cỗ thần thức của Thiên Cơ chân quân, cỗ lực lượng Dạ Dao Quang nghĩ là đánh úp kia chính là phần thần thức bay ngược trở lại về bên trong nguyên thần của Thiên Cơ.
Thế nhưng là môt sự nhầm lẫn hơi buồn cười, làm Dạ Dao Quang cùng đám người Trường Kiến thở dài nhẹ nhõm, không phải ngoại địch liền tốt rồi, nếu thật sự là ngoại địch, vây hắn cũng cường đại đến mức khó lòng phòng bị.
Dạ Dao Quang vội vàng lấy từ trong giới tử ra một bình ngọc đưa cho Thiên Cơ: “Sư thúc, người dùng cái này chữa thương đi.”
Vật có thể chữa thương cho người đỉnh Độ Kiếp kỳ tuyệt đối không phải phàm vật, trên thực tế thứ Dạ Dao Quang đưa đích thực không phải vật bình thường, mà là kim liên tử do Tiểu liên dựng dục ra.
Viên kim liên tử này là viên đã thành thục, đặt trong Tiểu liên rất dễ dẫn dụ yêu quái, Dạ Dao Quang khi đó mang thai cũng lớn, không muốn bận tâm quá nhiều nên đã đem lấy xuống rồi dùng bình băng ngọc bảo quản.
Trường Kiến nhìn Thiên Cơ rồi ánh mắt đảo tới bình ngọc đựng kim liên tử, tròng mắt trợn lớn: “Sự muội, muội còn không?”
“Ngươi nghĩ Kim liên tử là củ cải sao?” Trường Duyên hung hăng trợn mắt với Trường Kiến.
“Còn có một viên chưa thành thục…..” Dạ Dao Quang xấu hổ nói.
Tiểu Liên sau khi được đặt nuôi dưỡng trong Ngũ hành chi thổ cùng Ngũ hành chi thủy lại sinh nhiều kim liên tử, nhưng những viên kim liên tử này có rất ít kim quang, dưỡng lâu như vậy cũng không khá hơn một chút.
Nửa năm này Tiểu liên cũng không thay đổi mấy, Dạ Dao Quang cũng có chút không biết lấy gì dưỡng cho nó.
Bỗng nhiên tròng mắt một chuyển: “Sư huynh, muội thiếu âm dương cá, huynh tìm giúp muội một đôi âm dương cá, muội đặt bên trong dưỡng, kim liên tử của huynh rất nhanh liền có.”
“Thật sự cho ta kim liên tử?” Trường Kiến một bộ thèm thuồng.
“Đưa.” Dạ Dao Quang thực sảng khoái.
“Ta đây liền tìm cho muội âm dương cá!” Nói xong, Trường Kiến hấp tấp chạy.
Thiên Cơ chân quân cũng không cự tuyệt kim liên tử của Dạ Dao quang, cầm lấy trị thương.
Dạ Dao Quang cũng đã mệt mỏi mấy ngày này, hơn nữa trong lúc đối phó với bệnh ma lại bị thương, còn một đường chạy như điên trong lòng lo lắng cho Thiên Cơ chân quân, lúc này cũng cực kỳ mệt, cho nên liền ở lại Duyên Sinh Quan nghỉ ngơi.
Sau khi tắm rửa, nàng ngồi trong phòng để Ôn Đình Trạm băng bó tay bị thương.
“A Trạm, bệnh ma chạy thoát rồi.” Dạ Dao Quang trong lòng liền giống như thêm một cây gai.
“Ừ.” Ôn Đình Trạm nhẹ nhàng lên tiếng.
“A Trạm, chàng không vui.” Dạ Dao Quang lúc này mới phản ứng lại.
Cẳn thận băng bó tay cho Dạ Dao Quang xong, nâng niu đôi tay nàng, Ôn Đình Trạm mới ngẩng đầu: “Ta không phải không vui, chỉ là ta đau lòng, lại để nàng bị thương.”
“Ai nha, muội cũng không phải búp bê sứ, đứa trẻ con cũng phải ngã vài lần mới có thể lớn lên rắn chắc mà.” Quơ quơ bàn tay bị băng bó trước mặt Ôn Đình Trạm, Dạ Dao Quang cười tươi với hắn, “Chàng đừng lo lắng cho muội, bất quá muội mới vừa làm chuyện xấu.”
“Chuyện gì xấu?” Ôn Đình Trạm dựa vào Dạ Dao Quang ngồi xuống.
“Thời điểm muội chạy ra từ bên trong vương trướng, bệnh khí bám trên người nhị ca Khắc Tùng.” Nếu không có gia hỏa này quấy rối, nàng chưa chắc không thể bắt được bệnh ma.
Ôn Đình Trạm ngẩn ra, chợt cười ra tiếng: “Đây không phải chuyện xấu, là chuyện tốt.”
“Chuyện tốt?”
“Nàng không phải lo lắng bệnh ma chạy thoát hay sao?” Ôn Đình Trạm nói với Dạ Dao Quang, “Chúng ta chờ nhị ca Khắc Tùng phát bệnh, bó bị sư thúc mạnh mẽ tróc ra, lại bị nàng làm tiêu hao phân nửa tu vi, trong thời gian ngắn hẳn không có cách nào sinh mầm tai hoạc.
Chúng ta trước khi nó dưỡng sức xong, đem luyện chế ra vật có thể khắc chế nó, chờ tới thời điểm