Một tay đem chậu hoa nhét vào trong lòng Ôn Đình Trạm vội đuổi theo, Dạ Dao Quang không chút do dự nhảy xuống nước, cũng may bởi vì trời đang mưa, trên bờ hồ cũng không có người, mà thời điểm Dạ Dao Quang nhảy xuống nàng dùng khí Ngũ hành bao bọc, ngay cả bọt nước cũng không phát ra, khí Ngũ hành rẽ nước, không tạo ra thanh âm nào khác cho nên cũng không kéo lại sự chú ý.
Dạ Dao Quang tiến vào đáy hồ, liền đứng xa xa nhìn hai con cá một đen một trắng đang chơi đùa.
Hai con cá này cũng không lớn, khả năng chỉ to như bàn tay Dạ Dao Quang, nhưng phàm nhân không thể nhìn thấy.
Dạ Dao Quang nhìn cả người chúng quanh quẩn một tầng linh khí, vẩy trên người phát ánh sáng như ngọc.
Con đen có đôi mắt trắng, con trắng lại có dôi mắt đen, đúng là trời sinh một đôi.
Nhìn chúng nó tự do tự tại ngao du như vậy, xung quanh quanh quẩn vô số các loài cá khác, nhìn bộ dáng vui sướng của bọn chúng, Dạ Dao Quang nguyên bản muốn lặng yên không tiếng động tới gần phải dừng lại.
Chúng sinh trưởng và lớn lên ở chỗ này thực vui vẻ, nàng chỉ là muốn làm Tiểu Liên nhanh chóng trưởng thành, dậy lên tư tâm muốn cưỡng chế đem bọn chúng mang đi, tựa hồ quá mức ích kỷ.
Tuy rằng chúng cùng Tiểu Liên ở cạnh nhau, tốc độ tu luyện sẽ càng mau, coi như cũng có chỗ tốt, nhưng đây chưa chắc là điều chúng nó muốn.
Suy xét một lát, Dạ Dao Quang lại nhảy lên khỏi mặt hồ, giật lại chậu sen từ trong tay Ôn Đình Trạm, ôm chậu hoa lại nhảy vào trong nước., nàng muốn cho chúng có quyền lợi tự lựa chọn.
Nếu chúng nguyện ý cùng Tiểu Liên tu luyện, Dạ Dao Quang liền mang chúng đi, nhưng nếu bọn chúng không muốn, Dạ Dao Quang sẽ từ bỏ.
truyện teen hay
Tiểu Liên vừa xuống nước cũng không ngại thể hiện, lập tức tản ra từng trận u hương, lập tức hấp dẫn âm dương cá.
Phảng phất như bọn buôn người lừa trẻ con, Tiểu Liên chẳng những phát ra mùi hương mang theo linh khí của bản thân, nó còn dùng hạt sen phiếm chút kim quang phất động mùi thơm theo làn nước.
Dụ hoặc như vậy, âm dương cá non nớt không rành thế sự thực đáng thương như vậy chui vào trong chậu hoa, không ngừng bơi qua lại quanh rễ cây của Tiểu Liên, xu hướng muốn an gia ở bên trong.
Thấy vậy, Dạ Dao Quang không khỏi đồng tình nhìn hai con cá: “Nếu đây là con đường chính các ngươi lựa chọn, ta sẽ đưa các ngươi đi.”
Kỳ thật Dạ Dao Quang không tránh được còn chút tư tâm, cho nên khi nàng gõ gõ đáy chậu, hai con cá âm dương vẫn không để ý vui vẻ chơi đùa bên trong.
Khí Ngũ hành chi thủy cùng ngũ hành chi thổ hòa với nhau tạo thành bùn, thêm hai con cá này vào liền trở thành linh vật.
Dạ Dao Quang mang tâm tình sung sướng ôm chậu quả hướng bơi lên trên.
Lúc nàng vừa muốn nhảy ra khỏi mặt nước, đột nhiên có một vật vô thanh vô tức cuốn lấy mắt cá chân nàng.
Tâm Dạ Dao Quang bỗng chốc trầm xuống, thế nhưng có vật không làm nàng cảm giác được có thể tới gần nàng, thậm chú có thể xuyên thấu khí Ngũ hành mà cuốn vào chân.
Dạ Dao Quang cúi đầu nhìn, thế nhưng là một cỗ hắc khí, đáy hồ có yêu!
Dạ Dao Quang nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới, hai bàn tay vận khí đánh một kích dưới chậu hoa, chậu hoa liền bay vọt từ dưới nước lên.
Nhìn đồ vật bay ra từ mặt hồ, Ôn Đình Trạm thả mình nhảy tới bắt lấy, giữa không trung vặn mình một cái lại nhảy trở lại thuyền.
Cúi đầu nhìn xuống mặt nước, mặt nước vẫn lãng đãng những vòng nước nhỏ dưới cơn mưa phùn, không có bất kỳ gợn sóng nào khác, cũng hoàn toàn không nhìn thấy Dạ Dao Quang, mày kiếm của hắn nhíu lại.
Mà Dạ Dao Quang sau khi đánh bay chậu hoa ra khỏi mặt hồ, thứ cuốn lấy mắt cá chân nàng liền dùng lực lôi kéo, nhưng nàng làm sao có thể để mặc nó kéo đi.
Dạ Dao Quang lập tức xoay người, thân thể ở trong nước quay tròn 365 độ, vòng eo mềm mại cong ra một biên độ không thể tưởng, Thiên lân trong tay vung lên, kình khí nháy mắt chặt đứt yêu khí đang cuốn lấy mắt cá chân kia.
Thế nhưng, Dạ Dao Quang vừa mới thoát thân, thứ kia từ