Quái Phi Thiên Hạ

Từ Đầu Đến Cuối Sự Tình


trước sau



Có đúng hay không vậy, sợ cái gì y như rằng trúng cái đó!
“Không, là phần hạ du của Tây Hồ.” Giả Uẩn Khoa đại khái đoán được thân phận Dạ Dao Quang, vì thế lễ phép trả lời.
“Thế còn tốt,” Dạ Dao Quang tâm thần bớt lo lắng.
“Giả đại nhân không ngại nọi lại từ đầu khi ngàu như thế nào phát hiện có người trốn thuế muối chứ.” Ôn Đình Trạm đối với Giả Uẩn Khoa có chút buồn bực nói, đem kéo về đề tài ban đầu.
“Chuyện này nói ra thì rất dài, phải nói từ tam đại thương muối Hàng Châu, mà thứ nhất là Đồng gia nói lên…..” Khi Giả Uẩn Khoa tự thuật lại, Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm mới tính là hiểu rõ chuyện từ đầu đến cuối.
Hàng Châu có tam đại thương muối, ngoại trừ Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm tìm Thôi Thống, tham gia vào chuyện này còn có Đồng gia cùng Tạ gia, bọn họ trở thành Hàng Châu tam đại thương muối, nhưng muốn so với thương muối ở Dương Châu thì quả đúng chỉ như đệ tử với sư phụ, phải biết rằng muối vận sử Lưỡng Hoài cũng ở Dương Châu.

Tại Dương Châu, thương muối lớn nhất không ai hơn được Bồ gia.
Mà Giả Uẩn Khoa mật cáo muối thương cấu kết, khất nợ thuế muối tới mấy trăm vạn lượng này chính là Bồ Gia.


Gia chủ Bồ Gia - Bồ Đa Kỳ là một người chỉ biết ăn nhậu chơi bời, thường xuyên mang bộ dáng phong hoa tuyết nguyệt, người cùng hắn rất hợp nhau ở điểm này là muối chính* Du Vọng.

Hai người đều mê rượu háo sắc, Bồ Đa Kỳ lại gãi đúng chỗ ngứa, cho nên Du Vọng cũng liền mở cửa sau cho hắn, nhưng việc trốn thuế muối này muối vận sử không nói ra, một mình Du Vọng cũng làm không thành.
*Muối chính: giống như các bộ ngành hành chính nước mình hiện tại.

Muối chính là chức vụ quản lý riêng lĩnh vực muối.
Dưới sự mai mối của Du Vọng, Bồ Đa Kỳ tìm ra được đam mê của muối vận sử.

Muối vận sử đặc biết thích sưu tầm họa tác, Bồ Đa Kỳ không tiếc tìm mang tặng tới danh họa cổ kim.

Thường xuyên qua lại, Bồ Đa Kỳ ngắn ngủn hai năm liền có thể trốn thuế tới mấy trăm vạn lượng.
Thẳng đến tháng ba năm nay, thương hội của thương muối Lương Hoài, thương muối Hàng Châu – Đồng Kính cũng tới tham dự, nhưng nũ nhi nghịch ngợm của hắn lại giả thành hạ nhân trộm đi theo, tới Dương Châu Đồng Kính mới phát hiện, đuổi trở về lại sợ trên đường có sơ xuất, cho nên để nàng đi cùng, lại không nghĩ rằng đây lại là mầm tai họa.
Nữ nhi Đồng Kính có hoa dung nguyệt mạo, bị Bồ Đa Kỳ để ý.

Tất cả đều là thương hộ, cho dù nhà Bồ gia gia nghiệp lớn, Đồng Kính cũng không có khả năng đem nữ nhi của mình gả cho một người còn lớn tuổi hơn cả bản thân.

Đồng Kính cự tuyệt đã chọc giận tới Bồ Đa Kỳ, Bồ Đa Kỳ liền nổi lên tà tâm, trước mặt Du Vọng cố tình thổi phồng mỹ mạo nữ nhi Đồng Kính, câu cho Du Vọng ngo ngoe rục rịch.

Chuyện này cũng chưa tính là gì, Bồ Đa Kỳ còn nghe được trong nhà Đồng Kính có một bức họa đời Đường vô cùng trân quý, lại đem chuyện này thêm mắm thêm muối cho muối vận sử.

Không ai biết hắn đã nói như thế nào, nhưng sau khi trở về từ Dương Châu, tư cách thương muối của Đồng Kính bị hủy bỏ.

Không chỉ như vậy, những sản nghiệp khác của Đồng Kính cũng bị đả kích vô cùng nghiêm trọng, mới đầu còn có một vài bằng hữu tới giúp đỡ, nhưng người nào tới người đó gặp xui xẻo, dần dần cũng không ai giám duỗi tay tới gần.

Đồng Kính liền đem chuyện này nói cho Giả Uẩn Khoa, nhưng không có bằng chứng Giả Uẩn Khoa cũng không thể can dự chuyện ở Dương Châu, mà đối phương đã nảy sinh ý muôn chèn ép Đồng gia, cũng bỏ hết vốn liêng để quang minh chính đại, Giả Uẩn Khoa có tâm nhưng vô lực.

Nhưng chuyện này rốt cuộc khiến cho Giả Uẩn Khoa chú ý, hắn bắt đầu lén ám tra Bồ Đa Kỳ.
Trong lúc này, Bồ Đa Kỳ lại muốn làm chuyện xấu, không bao lâu người Đồng gia vi phạm pháp lệnh, chính là cùng người khác ẩu đả, làm trọng thương, thị tộc Đồng gia cũng không còn cách nào, chỉ có thể quỳ gối trước Đồng Kính nhờ hắn giải quyết.

Để giải quyết việc này sạch sẽ, Đồng Kính có nối khổ cũng không biết nói cùng ai, cuối cùng nũ nhi hắn không gả cho Bồ Đa Kỳ mà gả làm thiếp Du Vọng.
Đồng gia lúc này mới thoát vận rủi, nhưng không đến hai tháng, Dương Châu liền truyền đến tin tức chi nữ như hương như ngọc của

Đồng Kính đã chết, chuyện này với Đồng Kính là đả kích trí mạng.
“Đồng cô nương là chết như thế nào?” Thấy Giả Uẩn Khoa dừng một lúc lâu không nói, Dạ Dao Quang trong lòng nghi hoặc, liền xuất khẩu hỏi.
Giả Uẩn Khoa nhìn Dạ Dao Quang muốn nói lại thôi, thật sự không biết mở miệng như thế nào, chỉ có thể hàm hồ một câu: “Là bất kham chịu nhục mà chết.”
Trên thực tế, nữ nhi Đồng Kính là bị Bồ Đa Kỳ hạ dược, hắn cùng Du Vọng cùng chung một nữ tử, sự tình này cũng không phải bí mật, nhưng ngày thường chơi đều là thanh lâu nữ tử, cũng không có người khác can thiệp, ai cũng không nghĩ tới bọn họ dùng thủ đoạn dơ bẩn này áp dụng lên người nữ nhi Đồng Kính.

Mặc dù Dạ Dao Quang mặc nam trang nhưng Giả Uẩn Khoa là người thông minh, hắn đã đoán được thân phận của Dạ Dao Quang, tự nhiên không thể làm trò trước mặt nàng mà nói sự thật.
Dạ Dao Quang cũng không có truy vấn, Giả Uẩn Khoa tiếp tục nói: “Đồng Kính điều tra rõ nguyên nhân nữ nhi chết……”
Tất nhiên là bùng phát tức giận không thế át, hắn muốn lấy lại công đạo cho nữ nhi nhưng toàn bộ Đồng gia đều ngăn cản.

Sự tình mấy tháng trước rõ ràng trước mắt, bọn họ đều sợ hãi.

Đồng Kính bị chọc tức nghẹn nằm giường nửa tháng, mới kéo thân thể bệnh tật tới gặp Giả Uẩn Khoa, đem việc Bồ Đa Kỳ cùng Du Vọng cấu kết, cùng nhau hối lộ muối vanaj sử nói hết cho Giả Uẩn Khoa, Giả Uẩn Khoa cũng vừa lúc âm thầm điều tra được một ít.
Nhưng so với những thông tin Đồng Kính đưa tới thật sự thêm kinh bạo.


Giả Uẩn Khoa tra ra thuế muối có một lỗ thủng lớn, dựa vào những chứng cứ hắn nắm được, trong đó tiền bạc hối lộ lên tới hơn một ngàn vạn lượng, nhưng muối vận sử Lưỡng Hoài - Lư Trung ngoại trừ lưu giữ một ít danh họa, bên ngoài hoàn toàn không có dấu hiệu xa hoa lãng phí, mà Giả Uẩn Khoa cũng tra được bút tiền bạc này khả năng cao không vào tay Lư Trung.

Bởi vì liên lụy quá sâu, hắn với tay không tới, cũng không thể duỗi tới xa hơn, chỉ có thể dâng báo bệ hạ.
“Khoan đã, vì sao bên ngoài có lời đồn đãi thương muối Hàng Châu cấu kết muối chính, mà không phải thương muối Dương Châu?” Dạ Dao Quang nghe thấy không đúng lắm, nàng nhớ rõ rành mạch, Ôn Đình Trạm nói với nàng chính là thương muối Hàng Châu.
“Ngay từ đầu Giả mỗ cũng không biết vì sao, hiện tại Giả mỗ xem như đã rõ ràng.” Giả Uẩn Khoa cười tự giễu, “Bệ hạ phái khâm sai đến, liền có người để lộ tin tức, đem Dương Châu truyền thành Hàng Châu, ý đồ ở trong tối chỉ Giả mỗ cáo mật.”
“Nhưng khâm sai tra cũng là ngươi a?”
“Đây là bảo hộ của bệ hạ dành cho Giả đại nhân.” Ôn Đình Trạm giải thích với Dạ Dao Quang.

“Tin tức đã trên đường, lại phái khâm sai tới Dương Châu cũng không thể tra ra cái gì, thuận thế bệ hạ mới sai khâm sai tới tra Giả đại nhân ở Hàng Châu, liền chứng minh Giả đại nhân làm quan thanh liêm, tránh cho Giả đại nhân bị vu oan.”
Dạ Dao Quang như bừng tỉnh đại ngộ, đây chẳng qua muốn đường đường chính chính chứng minh Giả Uẩn Khoa làm quan không có vấn đề, cũng có ý cảnh cáo những người đang muốn hãm hại hắn.

Sau đó khâm sai xuống sân khấu, những người này cho rằng nhân khẩu khí này, Hưng Hoa đế tiếp tục xuất ngựa kích sát, phái tiếp Đơn Cửu Từ tới.
Trước hết là bởi vì Đơn Cửu Từ năng lực xuất chúng, thứ hai Đơn Cửu Từ vô quan vô chức, hàng năm đều chỉ đi lại bên ngoài, hắn tới đâu cũng không làm những người khác ngờ vực, cho nên Đơn Cửu Từ quả nhiên không phụ sự gửi gắm của Hưng Hoa Đế.

Nhưng trên đường đi không biết vì sao bị bại lộ, lúc này mới bị đuổi giết tới Hàng Châu..



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện