Qua sự phân tích của Ôn Đình Trạm, Dạ Dao Quang cũng không thể không thừa nhận nàng lo buồn vô cớ, quả nhiên đôi mắt của nàng trong việc chính trị trên quan trường không thể sáng, khó suy tính sâu xa được một lần, kết quả dễ dẫn đến sai lầm.
Dạ Dao Quang liền mặc kệ việc này ở Hàng Châu thế nào, nàng một lòng ngóng trông Càn Dương trở về.Chính là đợi một ngày một đêm, Càn Dương vẫn chưa quay lại, Dạ Dao Quang có chút lo lắng: “A Trạm, chàng nói Tu Tuyệt nổi lên ý xấu, có thể gây bất lợi cho Tiểu Dương không?”
“Sẽ không.” Ôn Đình Trạm thực dứt khoát quyết đoán nói cho Dạ Dao Quang.
“Sao?” Ánh mắt Dạ Dao Quang ngắm nhìn âm dương cá tự do bơi lội trong chậu hoa thu hồi lại, nhìn về phía Ôn Đình Trạm, “Chàng dựa vào đâu chắc chắn như vậy?”
“Tu Tuyệt nếu thật sự mượn tay chúng ta làm kế điệu hổ ly sơn, hắn tất nhiên cần chúng ta thay hắn cuốn lấy người Ma môn.”
“Đúng thế, hắn đả thương Tiểu Dương, không, hắn hẳn là châm ngòi ly gián, đem hành tung của Tiểu Dương tiết lộ cho vị chấp pháp trưởng lão Ma môn kia, nếu Tiểu Dương có bị thương thì cũng do vị chấp pháp trưởng lão kia ra tay.
Muội biết rõ đây là kế của hắn, cũng để tính sổ với người Ma môn.” Dạ Dao Quang theo hướng phân tích của Ôn Đình Trạm nói, thấy Tuyên Khai Dương ngẩng đầu liền vuốt đầu nhỏ của cậu, “Lại nhìn xem một chút, đối với con có chỗ có lợi.”
Nguyên bản, tròng mắt nhìn theo cá bơi lội chính là điều tiết thị lực, biện pháp bảo hộ cho đôi mắt.
Âm dương cá một đen một trong đối với thị giác càng thích hợp cho sự vận động của mắt.
Mắt có thể hấp thu linh khí trên vảy cá, muốn rèn ra một đôi pháp nhãn tuyệt đối không có vấn đề, chẳng qua đây là một quá trình khá dài dòng, Dạ Dao Quang không phải người kiên nhẫn, liền đem Tuyên Khai Dương chộp tới, nhân tiện rèn luyện một chút kiên nhẫn.
“Hài nhi đã biết.” Tuyên Khai Dương ngoan ngoãn gật đầu, liền tiếp tục cúi đầu, tròng mắt theo âm dương cá bơi lội mà chuyển động.
“Chuyện gì cũng có thể giải quyết.” Ôn Đình Trạm cao thâm khó đoán cười với Dạ Dao Quang, chậm rãi đi đến bên cạnh hai mẹ con, “Hắn muốn làm chủ nhân Ma Cung, dùng thủ đoạn có thể được, nhưng nếu làm thương tới tánh mạng của nàng hoặc tới đệ tử đích truyền của nàng, Dao Dao, nàng đã quên còn có Ninh Anh.”
“Ninh Anh……” Dạ Dao Quang trầm tư một lát mới bừng tỉnh đại ngộ.
Nàng là một người tu luyện lại có quan hệ với Ninh Anh, chuyện này vốn rất mâu thuẫn.
Tu Tuyệt tất nhiên sẽ tò mò nàng cùng Ninh Anh có quan hệ gì, nhưng Tu Tuyệt nhất định hỏi thăm không ra.
Đây là cố kỵ của Tu Tuyệt, Ninh Anh tuy rằng bị trói buộc, trừ phi Tu Tuyệt có bản lĩnh đem thần hồn Ninh Anh tru diệt, nếu không hắn cũng không dám đưa đại họa tới chỗ Dạ Dao Quang, hắn không sợ Ninh Anh tới tìm hắn tính sổ?
“Khó trách chàng khí định thần nhàn như vậy.” Hôm qua nghĩ tới Tu Tuyệt muốn tính kế bọn họ lại hoàn toàn không chút hoang mang, vội vã kéo nàng trở về, cũng chỉ nghĩ rằng không muốn nàng tự mình đuổi theo thông báo cho Mạch Khâm, đến bây giờ dường như sau khi đem chuyện này nói cho Mạch Khâm lúc sau cũng hoàn toàn không bỏ trong lòng, nguyên lai là có định liệu trước.
Tu Tuyệt không dám đắc tội quá mức với nàng, lần này nhiều nhất là lợi dụng tên tuổi của nàng dẫn chấp pháp trưởng lão ra ngoài, sau đó chính mình giả dạng lẩn vào trong, nhất định trước khi chấp pháp trưởng lão tạo thành nguy cơ đối với nàng sẽ giải quyết xong chuyện của hắn, sau đó đến lập công chuộc tội, đem chấp pháp trưởng lão xử lý.
Sợ bóng sợ gió một hồi không bằng có quan hệ, đến lúc đó Tu Tuyệt thành chủ nhân Ma Cung, Ninh Anh như thế nào cũng giữ cho hắn vài phần thể diện, vả lại Ninh Anh còn nhiều chuyện cần Tu Tuyệt đi làm, tự nhiên sẽ không truy cứu.
“Yên tâm đi, Dao Dao.” Ôn Đình Trạm ôm lấy bả vai Dạ Dao Quang, “Tu Tuyệt chẳng những sẽ không bại lộ hành tung của Tiểu Dương, còn nghĩ cách bám trụ bước chân người Ma Cung tìm tới, hắn cũng không dám mang tính mạng của nàng ra làm trò đùa.”
Rốt cuộc trên người Dạ Dao Quang có ma cốt