Dạ Dao Quang dẫn theo Chương Trí Khâu đi nhìn tiểu cương thi.
Kim Tử mỗi ngày đều ở cạnh thứ này, nó cảm thấy nó cũng sắp bị biến thành một con cương thi rồi, rốt cuộc sư phụ vô lương tâm cũng tới tìm nó, Kim Tử bỗng chốc nhiệt tình nhào tới Dạ Dao Quang, Dạ Dao Quang lưu loát nghiêng người, Chương Trí Khâu phía sau nàng phản ứng cũng không chậm, cũng nhanh chóng lắc mình.
Vì thế Kim Tử hoa lệ dán lên người tiểu đạo đồng, làm tiểu đạo đồng nhà người ta sợ tới mức cả người cứng đờ.
Dạ Dao Quang tiến lên một bước, túm đuôi Kim Tử kéo nó xuống dưới: “Đã để đạo trưởng chê cười, trong nhà có mấy đồ hư hỏng.”
“Thần hầu!” Chương Trí Khâu nhìn Kim Tử, ánh mắt cuồng nhiệt, thiếu chút nữa còn sáng hơn cả đôi mắt vàng của Kim Tử.
Kim Tử lập tức bò tới phìa sau lưng Dạ Dao Quang, vươn ra cái đầu: “Ngươi muốn làm gì, muốn đánh tiểu gia ta sao?”
“Đã sớm nghe nói thần hầu hiểu âm dương, thông thái ngữ, nhưng chưa từng được nhìn thấy tận mắt.” Chương Trí Khâu tấm tắc nhìn của lạ.
“Sư phụ, hắn là người xấu.” Kim Tử ủy khuất nói với Dạ Dao Quang.
Người này nhìn nó với ánh mắt như nhìn thấy đồ tốt, sư phụ lại bình tĩnh nhàn nhã, hoàn toàn không có một chút phẫn hận.
Nếu đổi lại có một người nhìn chằm chằm sư công như vậy, chỉ sợ sư phụ đã sớm xù lông, thật là đãi ngộ khác biệt, đãi ngộ khác biệt mà!
Chương Trí Khâu lúc này mới có chút mất tự nhiên lấy lại tinh thần, hướng Dạ Dao Quang xin lỗi nói: “Ôn phu nhân thứ lỗi, ta chỉ có chút kích động khi gặp thần hầu mà thôi.
Lúc trước đã nhắc tới trong bụng thi vương có cơ thể sống, ta cùng trưởng lão trong tộc thật không biết nên xuống tay thế nào, nếu có thể nhờ thần hầu tương trợ, liền có thể giải quyết dễ dàng….”
“Cho nên, ngươi muốn mượn Kim Tử.” Dạ Dao Quang nhướng mày hỏi.
“Nếu Ôn phu nhân cho phép, ta liền mặt dày đi mượn.” Chương Trí Khâu ngượng ngùng nói, lại vội vàng bổ sung, “Nếu phu nhân không tin tưởng ta, ta cũng không ép buộc.”
“Cứ xem khối cương thi này trước đi.” Dạ Dao Quang không cự tuyệt cũng không đáp ứng, nàng xoay người đẩy cửa phòng ra chỉ để khe hở vừa một người đi vào.
Cương thi không thể gặp ánh sáng, tuy rằng phòng này Dạ Dao Quang đã lập trận pháp nhưng nàng vẫn rất cẩn thận.
Đứa nhỏ này đã đủ đáng thương, Dạ Dao Quang không muốn nó lại chịu thêm thương tổn.
Chương Trí Khâu cũng thức thời không nhiều lời, đi theo Dạ Dao Quang tiến vào trong phòng.Tiểu cương thi được Dạ Dao Quang đặt bên trong một cái quan tài, nhưng quan tài không đóng nắp, cửa sổ trước sau đều dùng miếng vải đen che lên, Dạ Dao Quang dùng một viên dạ minh châu chiếu sáng từ xa.
“Ôn phu nhân là một người thiện tâm.” Nhìn một phòng dụng tâm bố trí, Chương Trí Khâu tán thưởng.
Dạ Dao Quang nhẹ nhàng mỉm cười: “Việc làm trong khả năng cho phép thôi.
Đạo trưởng nhìn xem, thần hồn cương thi này nếu có thể phóng xuất rồi đem nó siêu độ là tốt nhất.”
Chương Trí Khâu ánh mắt hướng quan tài, nhìn tiểu cương thi bị dán phù triện lẳng lặng nằm bên trong, tay hắn bỗng nhiên nâng lên.
Dạ Dao Quang chỉ cảm thấy tay hắn dẫn động một cỗ lực lượng, cỗ lực lượng này cùng khí Ngũ hành không giống nhau, nhưng lại rất dày nặng.
Lực lượng kia theo tay Chương Trí Khâu dao động một chút.
Chương Trí Khâu thu tay: “Ôn phu nhân yên tâm, thần hồn khối cương thi này cũng không mạnh, muốn từ bên trong phong ấn tróc ra cũng không khó.” Nói xong, Chương Trí Khâu duỗi ngón tay tính tính, “Hôm nay cũng không có canh giờ tốt.
Hôm sau, hôm sau ta sẽ đem thần hồn nó thả ra.”
“Vậy làm phiền đạo trưởng.
Đạo trưởng nếu không có chuyện khác, không chê thì ở tạm trong phủ chúng ta một hai ngày.” Dạ Dao Quang đề nghị.
“Quấy rầy phu nhân mấy ngày.” Chương Trí Khâu thuận thế đáp ứng.
Dạ Dao Quang đưa bọn họ vào sân viện, phân phó Ấu Ly sắp xếp phòng ở, ở trong tiểu viện dùng trà, mới mở miệng hỏi: “Đạo trưởng muốn nhờ Kim Tử hỗ trợ thế nào?”.
Truyện Cung Đấu
Chương Trí Khâu ban đầu không tính toán nói quá nhiều, hắn cũng có thể lý giải băn khoăn của Dạ Dao Quang, rốt cuộc hắn cùng Dạ Dao Quang chưa từng quen biết, hơn nữa nguyên nhân quen biết còn có chút