“Tiểu Oản, tội gì, không đáng giá.” Tưởng Nghị Mân vẫn cứ khuyên bảo, “Ta tất nhiên sẽ nhờ cha mẹ tìm cho nàng một người thiệt tình đối đãi.”
Không thể không nói Tưởng Nghị Mân là một người cẩn thận, hắn lập tức phát hiện Thu Tiểu Oản vô cùng cảm kích hắn, vả lại hắn cũng từ Mị biết được những chuyện Thu Tiểu Oản đã trải qua, hắn không đành lòng nhìn cô nương đáng thương như thế, nửa đời sau lại vì hắn thủ tiết cả đời.
Nàng mới có bao nhiêu tuổi, nhân sinh nàng còn dài biết bao.
Nhưng nếu không thủ tiết vì hắn, nàng thế nào lưu lại Tưởng gia, Thu gia đối với nàng mà nói như một hố lửa, hắn muốn cha mẹ coi như thỏa mãn di nguyện của hắn, sắp xếp thật tốt cho nàng, nhưng lại không nghĩ tới cô nương này lại là người kiên định như thế.
“Tằng kinh thương hải nan vi thủy.” Thu Tiểu Oản nhìn Tưởng Nghị Mân, hai hàng nước mắt liền chảy xuống, “Nếu hôm nay Tiểu Oản chưa từng tới, chưa từng nhìn thấy tam gia, Tiểu Oản có lẽ sẽ mặt dày nhận hảo tâm từ tam gia.”
* Tằng kinh thương hải nan vi thủy: câu danh ngôn Trung Quốc về tình yêu, đã có một tình yêu đẹp thì không muốn yêu thêm lần nữa.
Ánh mắt Tưởng Nghị Mân nháy mắt phóng tới khuôn mặt Thu Tiểu Oản, hắn cho dù hiện tại là quỷ hồn vô tâm, giờ khắc này nghe được câu nói của Thu Tiểu Oản cũng bị chấn động, trong lúc nhất thời cũng không biết mở miệng thế nào.
Tưởng Nghị Mân dù sao cũng là quỷ hồn, ánh mắt kia một khi chuyên chú liền trở nên âm lãnh, nhưng Thu Tiểu Oản lại không né tránh, trực tiếp đón nhận, cùng đôi mắt quỷ đen nhánh tĩnh mịch nhìn thẳng nhau.
Dạ Dao Quang nhìn thấy trong mắt Tiểu Oản, là dũng khí khi yêu,
“Ôn phu nhân, ta có thể cầu ngài một chuyện không.” Tưởng Nghị Mân đột nhiên nói với Dạ Dao Quang.
“Ngươi nói đi.”
“Ta muốn cùng Tiểu Oản bái đường.”
Lời Tưởng Nghị Mân vừa dứt, cả phòng liền tĩnh lặng, Thu Tiểu Oản gắt gao cắn môi, không cho chính mình khóc thành tiếng.
Hắn là người tốt như vậy, vì sao ông trời lại tàn nhẫn như thế.
Hắn muốn cùng nàng bái đường, muốn tận mắt kính nàng ly trà phu thê, là vì muốn cho nàng một danh phận danh chính ngôn thuận.
Biết nàng cố chấp không muốn tái giá rời khỏi Tưởng gia, lại lo lắng nàng ở Tưởng gia chịu đãi ngộ bất công, nếu mới rồi chỉ là cảm động, như vậy giờ khắc này tâm Thu Tiểu Oản hoàn toàn bị bắt giữ, từ đây không còn người nào có thể quan trọng hơn Tưởng Nghị Mân.
Thu Tiểu Oản suy nghĩ cẩn thận, Dạ Dao Quang nghĩ thế nào cũng không ra, nàng rất bội phục Tưởng Nghị Mân, cũng nguyện ý giúp vui cho người khác: “Được, ta thành toàn cho ngươi, ta tạm thời thu ngươi trong Âm châu, ta để cho Tưởng gia hai ngày chuẩn bị, ban đêm hôm sau, ta sẽ đáp ứng ngươi.”
“Đa tạ Ôn phu nhân.” Tưởng Nghị Mân thực lòng biết ơn.
Thu Tiểu Oản cơ hồ đồng thời quỳ gối trước mặt Dạ Dao Quang, cung cung kính kính cúi đầu.
Dạ Dao Quang không tránh, nhận nhất bái của Thu Tiểu Oản, đem Tưởng Nghị Mân thu vào Âm châu: “Tưởng phu nhân, Tưởng lão gia, tâm nguyện của lệnh lang, hai người hẳn đã biết.”
“Biết, biết, ta đây liền đi phân phó, nhất định làm vô cùng náo nhiệt.” Tưởng Xương Hưng vội vàng lau nước mắt.
Tưởng phu nhân cũng một bên lau nước mắt một bên nói: “Ta muốn đích thân đi tuyển lễ phục.”
“Tưởng lão gia, tình huống của lệnh lang đặc thù, khách khứa không nên quá bừa bãi.” Dạ Dao Quang nhìn đáy mắt đôi phu thê, rốt cuộc có ánh sáng lóe lên, cũng không thể không nhắc nhở.
“Ôn phu nhân yên tâm, chúng ta biết đúng mực.” Tưởng Xương Hưng liên tục bảo đảm.
Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm lúc này mới trở về phòng chính mình, trước lúc ngủ không khỏi cảm thán: “Thế gian này tình duyên thật đúng là không thể nói rõ.”
Nguyên bản hai người chưa từng gặp mặt, một người đã chết, thế nhưng một người một quỷ cứ nhất kiến chung tình như vậy.
Ôn Đình Trạm không nói gì mà lẳng lặng ôm Dạ Dao Quang.
Một đường đi cùng Dạ Dao Quang đã trải qua rất nhiều chuyện, hắn thật sự cảm thấy chính mình may mắn, ở thời điểm đẹp nhất gặp gỡ Dạ Dao Quang.
Giữa bọn họ không có trời xui đất khiến, không có cao đường cản trở, không phân biệt dòng dõi, cũng không giống như Tưởng Nghị Mân cùng Thu Tiểu Oản, yêu nhau nhưng không thể ở bên nhau, đây là hạnh phúc bao lâu mới có thể thành?
Vì thế, hắn chắc chắn càng thêm quý trọng, càng nhiều cảm kích trời xanh.
Tưởng phủ cứ như vậy