“Phản đồ đứng đầu.” Tang Cơ Hủ nói với Dạ Dao Quang, “Sau khi chúng ta trở thành Thánh Nữ, chính là đệ tử đích truyền của Tộc mẫu, bất luận ngày sau ai trở thành Tộc mẫu, những người còn lại đều là phụ tá đắc lực, cho nên xưa nay đệ tử đích truyền của Tộc mẫu đều có ba đến năm người.
Những người này sau đó không trở thành Tộc mẫu, bởi vì trải qua ngàn chọn vạn tuyển ra tới, địa vị trong tộc cũng không thấp, phần lớn đều là trưởng lão dưới Tộc mẫu hoặc trực tiếp trở thành Tộc mẫu hộ pháp.
Hộ pháp thân phận cực cao, phíatrên trưởng lẽo, cùng Thái trưởng lão lúc chưa ngã xuống sóng vai ngang nhau.
Nếu Tộc mẫu bế quan, liền tả hữu hộ pháp trong tộc nắm quyền chính.
Hộ pháp đều là Tộc mẫu chính mình chọn lựa, trừ phì thời kỳ làm Thánh Nữ có mối quan hệ sinh tử, nếu không Tộc mẫu kiêng kị đối thủ từng cạnh tranh với mình trở thành hộ pháp.
Sư thúc ta chính là hộ pháp của Tộc mẫu hiện tại, còn là muội muội thân sinh của Tộc mẫu.”
“Thân muội muội?” Dạ Dao Quang nhướng mày, thân muội muội mang theo tộc nhân phản bội tộc, đại đệ tử lại đánh cắp thánh vật, Dạ Dao Quang có điểm không dám tưởng tượng hiện tại Tộc mẫu Miêu tộc tức giận cỡ nào.
Không biết được Dạ Dao Quang đang nghĩ gì, Tang Cơ Hủ đối với Dạ Dao Quang nói: “Ta từng nghe nói sư thúc thời điểm trẻ tuổi có yêu một người trong thế tục, nhưng sau lại chịu khổ dứt bỏ, sư thúc quay về tộc.
Tộc mẫu cũng không bởi vì sư thúc là thân muội muội của mình mà nương tay, vẫn chiếu theo tộc quy xử phạt, sư thúc phải chịu hình vạn trùng cắn xé, dung nhan bị hủy.
Nhưng vài chục năm từ khi quay trở về sư thúc vẫn luôn trầm mặc ít nói, thẳng đến ba năm trước đây, ta đạt hạng nhất nhiệm vụ trở lại tộc, lúc hướng Tộc mẫu hồi báo, nghe được sư thúc cùng Tộc mẫu tranh cãi một trận, sư thúc tuyên bố đã chịu hết nổi sự tồn tại như bị nhốt trong trại, người không ra người, quỷ không ra quỷ, nàng phải rời khỏi trại, nếu Tộc mẫu ngăn trở, nàng liền phá tới nghiêng trời lệch đất.
Sau đó ta đi lịch lãm trở về, sư thúc đã dẫn theo ba trưởng lão rời khỏi tộc, còn giết hai trưởng lão khác.”
Dạ Dao Quang lâm vào trầm tư, sư thúc Tang Cơ Hủ trải qua hình phạt lớn như vậy cũng muốn trở lại tộc, nàng hẳn đã tuyệt vọng với thế tục, nhiều năm như vậy đều yên lặng không tiếng động, cũng không khuy ký bất cứ thứ gì của Miêu tộc, người như vậy đột nhiên rời khỏi Miêu tộc, Dạ Dao Quang cảm thấy không phải do những gì nàng ấy nói ra, chịu không nổi sự câu thúc của tộc.
Vài thập niên đều đã qua, nửa thanh xuân gần như xuống mồ, còn so đo những việc này? Đặc biệt nàng đã nhận hết sự tra tấn để đổi lại, chuyện này căn bản không đơn giản.
“Sư thúc ngươi có phải tu vi rất cao?” Dạ Dao Quang cảm thấy câu hỏi của nàng hơi ngu ngốc.
Tang Cơ Hủ lại rất thận trọng gật đầu: “Tu vi sư thúc ta trên Tộc mẫu, nghe nói Tộc mẫu tiền nhiệm yêu thương nhất sư thúc, chẳng qua thời điểm sư thúc rèn luyện để trở thành Thánh nữ lại vấp phải tình quan.
Từ sau khi sư thúc trở lại tộc, từ một tạp dịch dựa vào bản lĩnh của mình trở thành hộ pháp Tộc mẫu.”
Một người đã từng lưu luyến thế tục, cho dù tiếp nhận đại hình trở về, chỉ sợ những người trong tộc không dễ dàng tiếp nhận như vậy.
Trong tộc cũng không thiếu nhân tài, nàng có thể từ người bị xa lánh đi tới một vị trí có thể nói tối cao, năng lực của nàng không cần phải suy đoán nữa.
“Là người khó giải quyết.” Dạ Dao Quang ngưng mi, “Chúng ta trước cứu Khả Hãn đi.”
“Khả Hãn bị sư thúc ta động thủ….” Tang Cơ Hủ vẻ mặt ngượng nghịu nhìn Dạ Dao Quang, nàng hiện tại cũng bó tay không có biện pháp.
Lúc trước, thời điểm Tang Cơ Hủ toàn thịnh cũng không dám giao phong chính diện với sư thúc nàng, lần trước nàng bị truy kích cũng là phản đồ Tả Ký, mắt thấy liền nghĩ bắt được Tả Ký, lại không may khi Tả Ký tìm tới sư thúc nàng, mới làm một thân bị thương nặng.
Nếu không phải Minh Nặc có địa vị cao, sư thúc không muốn đối địch với triều