“A Trạm!” Dạ Dao Quang nhịn không được nhào vào trong lòng ngực hắn, ôm chặt lấy hắn, giọng nói nàng vì động dung mà có chút khẩn trương, “Ta cả đời này, thật sự thứ gì cũng có thể mất đi, ngay cả chính bản thân mình, chỉ cần có chàng, có chàng là được.”
Ôn Đình Trạm nhẹ nhàng ôm nàng, hắn đặt nụ hôn nhẹ như gió xuân, liễu bay đặt lên trán nàng.
Phu thê hai người dụng tâm chuẩn bị quà lễ xong, tâm tình Dạ Dao Quang xưa nay chưa từng tốt hơn, có chút chờ mong sớm đi gặp nhi tử, bọn họ nguyên tính toán đợi sau khi Ôn Đình Trạm nghỉ phép sẽ đi gặp nhi tử, cùng cậu đón sinh nhật.
“Vô Âm, muội cũng rất muốn giúp tỷ chiếu cố Quỳnh Nhi cùng Lâm Nhi.” Dạ Dao Quang không thể không xin lỗi Qua Vô Âm nói, “Nhưng muội cùng A Trạm cũng phải đi một chuyến tới Thổ Phiên, bất quá tỷ cũng không cần lo lắng, muội sẽ đưa hay đứa tới Duyên Sinh Quan, mấy sư huynh ở đó cũng tịch mịch đã lâu, vừa lúc Kỳ can hi cũg năm tuổi, cùng tương đương tuổi hai tỷ muội, cũng có bạn chơi cùng.”
“Có gây thêm phiền toái cho chân quân không?” Qua Vô Âm có chút chần chờ, tính tình hai nữ nhi nhà mình nàng còn có thể không biết? Cho dù qua nhà người khác sẽ thu liễm chút, đưa tới chỗ Dạ Dao Quang, một là tin tưởng Dạ Dao Quang có thể quản, hai là Dạ Dao Quang kiên nhẫn lại thích trẻ con.
“Không sao, Duyên Sinh Quan chính là thiếu hoan thanh tiếu ngữ của hài tử.” Dạ Dao Quang cười nói, “Ta xem hai đứa nhỏ cùng Khai Dương cũng là chơi khá tốt, đến lúc đó cũng có thể coi chừng chút.
Kế hoạch ban đầu của Dạ Dao Quang là để Tuyên Khai Dương năm nay ăn tết ở Tuyên gia, may mắn cũng chưa đi báo tin.
Sau khi thương nghị xong, mấy người Dạ Dao Quang liền chờ Dạ Dao Quang cùng Tang Cơ Hủ chế yêu cổ.
Hai người cũng không làm Dạ Dao Quang chờ lâu lắm, dùng 5 ngày đã có thể luyện chế.
“Ta nguyên bản tính toàn luyện chế yêu cổ, rất nhiều thứ đều chuẩn bị đủ, yêu vật Vô Âm tỷ tỷ đưa tới cũng cực tốt, bất luận là yêu hồn hay yêu huyết đều hoàn hảo, luyện chế lên tự nhiên làm ít công to.” Tang Cơ Hủ đem hai cái chuông bạc đưa cho phu thê Qua Vô Âm, “Yêu cổ được đặt trong lục lạc, cổ này cách bảy ngày cần cấp ít nhất một giọt máu để tồn tại, luôn mang theo trên người sẽ có yêu khí toàn thân, nhưng Vô Âm tỷ tỷ vẫn cần để ý, Vạn Yêu Cốc có Cửu Vĩ Hồ ngàn năm, đôi mắt nó có thể nhìn thấu bản thể yêu vật, nên nếu gặp nó tận lực tránh chút, nếu không…….”
“Cửu Vĩ Hồ ngàn năm?” Dạ Dao Quang cả kinh, “Nó không phải là yêu hoàng chứ?”
“Đúng thế.” Tang Cơ Hủ thận trọng gật đầu với Dạ Dao Quang, “Takhi ở trong trại liền nghe thấy Tộc mẫu nhắc qua, năm đó bà vào nhầm Vạn Yêu Cốc, gặp qua Cửu Vĩ Hồ kia, nó không dễ dàng xuất hiện nhưng một khi ra tới, vạn yêu bái phục.
Tu vi này…… tỷ tỷ có thể đi Duyên Sinh Quan hỏi Thiên Cơ chân quân một câu.”
“Sư thúc cùng Cửu Vĩ Hồ đã giao thủ?” Dạ Dao Quang tò mò.
“Ta nghe Tộc mẫu nói qua, Thiên Cơ chân quân cùng Yêu hoàng có chút sâu xa.” Tang Cơ Hủ mỉm cười nói.
Dạ Dao Quang tức khắc tâm bát quái: “Cửu Vĩ Hồ này là công hay mẫu*?” (*đực hay cái)
Dạ Dao Quang cảm thấy khả năng là mẫu rất lớn, nháy mắt trong lòng bắt đầu suy diễn.
Nhìn đôi mắt thê tử mình như phát sáng, Ôn Đình Trạm làm sao có thể không biết trong lòng nàng lại suy nghĩ cái gì, không khỏi cười lắc đầu, chuyển đề tài: “Nếu yêu cổ đã luyện thành, Vân tông chủ cùng phu nhân vẫn nên đi sớm về sớm.”
“Được, chúng ta sẽ lưu ý, làm phiền Tang cô nương cùng Tả Ký trưởng lão.” Vân Phi Ly chắp tay với hai người.
“Chuyện nhỏ không tốn sức, Vân tông chủ không cần khách khí.” Tang Cơ Hủ khiêm tốn cười.
“Chờ sau khi phu thê chúng ta trở về, lại thỉnh nhị