Thanh Cốt một lần nữa trở lại điện thứ nhất, trở thành Tần Quảng Vương trong mười điện Diên Vương, liền bận rộn công tác.
Bởi vì ở âm tào địa phủ làm việc, cho nên Thanh Cốt buổi tối mới có thể công tác, ban ngày nghỉ ngơi.
Cứ như vậy, hắn cùng A Lương phải tách ra.
A Lương buổi tối làm việc ở quán ăn đêm khuya của Tạ Nhất, buổi sáng nghỉ ngơi, buổi chiều đi nhập hàng, hoặc là dọn dẹp quán ăn linh tinh, cũng rất bận rộn.
Bởi vậy hai người buổi tối ai bận việc nấy, buổi sáng nghỉ ngơi, trên cơ bản thời gian trao đổi liền ít đi.
Hơn nữa gần cuối năm, quán ăn đêm khuya rất bận rộn, mà thập điện cũng bởi vì cuối năm tổng kiểm kê cũng bận rộn đến bù đầu.
Thanh Cốt một thân quan bào màu đen ngồi ngay ngắn ở vị trí phán quan dùng Nghiệt Kính xử lý một đám oan hồn ma quỷ.
Liền có người chạy tới.
Thế nhưng là Đầu Trâu cùng Mặt Ngựa.
Mỗi một Diêm Vương đều có thủ hạ đắc lực của mình.
Tỷ như Diêm La Vương Bao Chửng thủ hạ chính là Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường.
Mà Thanh Cốt thủ hạ chính là Đầu Trâu và Mặt Ngựa.
Một thời gian dài Đầu Trâu và Mặt Ngựa không đi theo Thanh Cốt, nhưng bọn họ trước đó là thủ hạ của hắn.
Hiện giờ Thanh Cốt khôi phục nguyên chức tất nhiên bọn họ cũng đi theo Thanh Cốt.
Hai người chạy nhanh tới, sau đó đem mũ trùm đầu lấy xuống, thở hổn hển.
Dân gian đều lưu truyền rằng Đầu Trâu Mặt Ngựa là hung thần ác sát, một có đầu giống con trâu, một có mặt giống con ngựa.
Trẻ con thấy bọn họ đều sẽ bị dọa khóc.
Người lớn thấy được bọn họ tuyệt đối không dám làm chuyện xấu.
Kỳ thật Đầu Trâu và Mặt Ngựa đều là trai đẹp, cũng không phải hung thần ác sát.
Đầu Trâu thân hình cao lớn đúng chuẩn, không có việc gì thích cười nhếch mép.
Mặt Ngựa dáng cao gầy, có khuôn mặt như mấy diễn viên thần tượng.
Bởi vì hai người đều đẹp, không thể khiến ai kinh sợ, cho nên Tần Quảng Vương dứt khoát để cho bọn họ giả thành bộ dạng hung ác đáng sợ.
Cứ như vậy, Đầu Trâu Mặt Ngựa liền thành Quỷ Soái đáng sợ.
Đầu Trâu chạy vào, nói:
"Đại nhân ơi! Không hay, không hay rồi!"
Thanh Cốt đang mệt, nói:
"Lại làm sao vậy?"
Đầu Trâu vội vàng thở phì phò, nói không ra lời.
Thanh Cốt bất đắc dĩ phất phất tay.
Mặt Ngựa bên cạnh đã ổn một chút liền nói:
"Đại nhân, là thế này, chúng tôi mới vừa rồi từ dương gian trở về, thấy được Thiên Lang Tinh Quân.
Thiên Lang Tinh Quân kỳ thật chính là Tỉnh Túc Thiên Lang A Lương.
A Lương đã từng là thần chiến tranh, người khác đều thực sợ hãi hắn.
Dù sao hắn đến nơi nào đều sẽ đưa tới chiến tranh nơi đó.
Bất quá sau này A Lương quen biết Thanh Cốt, lúc ấy Thanh Cốt là Tần Quảng Vương.
Thanh Cốt không có ghét bỏ A Lương, ngược lại cùng hắn trở thành bạn tốt.
A Lương với Thanh Cốt nảy sinh tình cảm, cũng gây thành đại họa.
Vì Thanh Cốt mà A Lương phát động chiến tranh, sau đó Thanh Cốt cùng A Lương đều bị phạt.
Hiện tại Thanh Cốt đã khôi phục nguyên chức, bất quá A Lương đến nay cũng không có trở lại là Thiên Lang Tinh Quân, chỉ là một người bình thường mà thôi.
Đầu Trâu nói:
"Đúng vậy, chúng tôi nhìn thấy Thiên Lang Tinh Quân...!cùng...!cùng...."
Thanh Cốt có chút nghi hoặc, nói:
"Nhìn thấy A Lương làm sao? Cùng cái gì?"
Đầu Trâu nhìn thoáng qua Mặt Ngựa.
Mặt Ngựa thực bình tĩnh nói:
"Cùng một phụ nữ."
Thanh Cốt trong lông mày nhảy dựng, bất quá làm bộ không ghen, nói:
"Có thể là khách hàng của quán ăn đêm khuya?"
Đầu Trâu vội vàng nói:
"Không không không, không phải khách hàng của quán ăn đêm khuya."
Đầu Trâu cùng Mặt Ngựa đã rất nhiều lần nhìn thấy A Lương và một người phụ đi cùng nhau.
Tuy rằng bọn họ không phải thực hiểu biết chuyện dương gian, nhiệm vụ bọn họ đến dương gian chính là câu hồn người chết.
Nhưng bọn họ cũng cảm thấy A Lương cùng người phụ nữ kia khá mờ ám.
Bởi vì ngày mùa đông, cô ta mặc váy đặc biệt ngắn, mang vớ đen hơi mỏng, vẻ mặt ân cần cùng A Lương nói chuyện.
Thanh Cốt vừa nghe, lúc này không phải lông mày nhảy, mà là gân xanh nhảy, nói:
"A Lương không phải loại người đó."
Đầu Trâu lại nói:
"Đại nhân, rất chính xác đó! Chúng tôi đều thấy được.
Bạch đại ca cùng Triển đại ca cũng thấy.
Chúng tôi hôm nay cùng nhau đi công tác thấy Thiên Lang Tinh Quân cùng người phụ nữ kia đi vào một tòa nhà, còn lên lầu, hai giờ sau mới đi xuống dưới."
Thanh Cốt vừa nghe, máu ghen sắp từ cổ họng tràn ra.
Quả thực tức chết hắn.
Thanh Cốt hôm nay kết thúc công việc sớm, đi đến quán ăn đêm khuya.
Quả nhiên A Lương đang ở nơi đó, rất bận rộn, thoạt nhìn không có gì dị thường.
A Lương nhìn thấy Thanh Cốt còn thật vui vẻ, cười chào đón.
"Hôm nay em tan tầm sớm vậy?"
Thanh Cốt quan sát A Lương.
Không có gì không ổn!
Bất quá cái mũi của Thanh Cốt thực nhạy, phát hiện trên người A Lương có mùi nước hoa.
Bởi vì không phải mùi hương thoang thoảng, mà là mùi rất nồng, cho nên lưu hương rất dài.
A Lương lại là người không câu nệ tiểu tiết, cho nên cũng không có phát hiện chính mình bị bám hương nước hoa.
A Lương cũng không phát hiện Thanh Cốt không thích hợp.
Chờ quán ăn đêm khuya đóng cửa, A Lương liền mang theo Thanh Cốt về nhà, chuẩn bị nghỉ ngơi, dù sao đã sắp 5 giờ sáng.
Hai người vào nhà, Thanh Cốt đột nhiên giở trò.
Hắn từ phía sau lưng ôm lấy A Lương, còn nhón chân hôn A Lương.
A Lương có chút kinh ngạc, vội vàng xoay người lại cũng ôm lấy Thanh Cốt.
Hai người đều bận rộn, thật lâu không thân mật.
A Lương hô hấp liền thô nặng lên.
Bất quá sau một lúc vuốt ve hôn hít, A Lương đột nhiên dừng lại, còn cười nói:
"Anh đi chuẩn bị nước ấm cho em tắm, bên ngoài quá lạnh, lòng bàn tay của em thật lạnh."
Thanh Cốt:
"......"
Tình huống gì thế này?! Vì sao phanh gấp?!
Thanh Cốt đã phục nguyên chức, bản thân chính là một đại quỷ, lòng bàn tay không lạnh mới có vấn đề nha.
Dù ngâm nước nóng cũng sẽ không ấm áp lên.
A Lương gấp đi chuẩn bị nước nóng cho Thanh Cốt.
Thanh Cốt tắm rồi, ướt át đi ra, cũng cố ý quyến rũ A Lương.
Kết quả không có hiệu quả, A Lương chỉ là nói hắn mau ngủ, sau đó hai người liền đắp chăn bông ngủ.
Liên tiếp hai ngày, đều là tiết tấu này.
Thanh Cốt thập phần phiền não.
Đầu Trâu liền nói:
"Nhất định là Thiên Lang Tinh Quân ra ngoài......!Ai ui!"
"Ngoại tình" hai chữ này còn chưa nói xong, Đầu Trâu đã bị Mặt Ngựa đấm mạnh vào ngực một cái.
Đầu Trâu không biết sao lại thế này, còn nhìn Mặt Ngựa nói:
"Ui da, làm gì đánh tôi?"
Mặt ngựa trợn mắt, không để ý tới hắn, đối với Thanh Cốt nói:
"Đại nhân không cần nghĩ nhiều, chắc là Thiên Lang Tinh Quân có việc gì khó nói thôi."
Đầu Trâu lại là ngay thẳng nói:
"Khẳng định là bên ngoài có tình yêu mới, cho nên về nhà lực bất tòng tâm......!Ai ui! Sao lại đánh tôi!"
Mặt Ngựa trừng Đầu Trâu một cái.
Thanh Cốt nghe, trên trán gân xanh nhảy nhảy.
Mấy ngày nay A Lương đều không có chạm vào Thanh Cốt.
Thanh Cốt cũng không biết A Lương là cảm thấy Thanh Cốt quá gầy, hơn nữa nghe nói công việc bề bộn, cho nên muốn hắn nghỉ ngơi.
Thời gian này không có chạm vào Thanh Cốt, hoàn toàn là xuất phát từ ôn nhu săn sóc.
Chuỗi ngọc trên mũ miện của Thanh Cốt nhẹ nhàng đong đưa.
Hắn nghĩ nghĩ, nói:
"Đi, đem Mạnh Bà tới đây cho bổn tọa."
Đầu Trâu Mặt Ngựa chạy nhanh đi ra ngoài tìm Mạnh Bà.
Mạnh Bà tới thực mau.
Thanh Cốt mặc quan bào màu đen của Diêm Vương, mà Mạnh Bà mặc rất thời trang.
Áo khoác mùa đông MiuMiu, giày da cổ cao Chanel, túi xách Hermes, khăn lụa Dior buộc trên quai túi xách, ốp lưng điện thoại Gucci.
Mạnh Bà đi vào, Thanh Cốt liền nói:
"Bổn tọa muốn một ít nước nói thật."
Mạnh Bà kinh ngạc nói:
"Nước nói thật? Là ác quỷ đáng chết nào không nói thật? Cả Nghiệt Kính cũng chiếu không ra sao?"
Thanh Cốt phất tay nói:
"Không phải, không phải, dùng việc riêng.
Nghiệt Kính không có tiện dùng."
Mạnh Bà vừa nghe, ngay sau đó nở nụ cười, hướng về phía Thanh Cốt lộ vẻ mặt gian xảo nói:
"Tôi đã biết."
Thanh Cốt cũng không biết Mạnh Bà biết cái gì, tóm lại biểu tình thực khủng bố.
Mạnh Bà thần thần bí bí đem một cái chai đưa cho Thanh Cốt, nói:
"Tăng chất lượng không tăng giá.
Nước nói thật phiên bản mới nhất, căn bản không cần uống, chỉ phun và hít là xong.
Dùng giống nước hoa.
Hơn nữa nổi bật với mùi hương Gucci ВLoom!"
Thanh Cốt nói:
"Tiến bộ như vậy sao?"
Mạnh Bà nói:
"Đương nhiên, tôi có danh hiệu là nhà khoa học phát minh sáng chế giỏi nhất ở âm tào địa phủ, cũng không phải là nói chơi!"
Thanh Cốt nheo mắt, nói:
"Được rồi, lui xuống đi."
Mạnh Bà nói:
"Đại nhân muốn qua cầu rút ván à."
Thanh Cốt mỉm cười nói:
"Vậy kiểm kê sổ sách hàng tồn kho cuối năm xong chưa?"
Mạnh Bà vừa nghe cái này liền đau đầu, liền nhanh đi rồi.
Thanh Cốt cầm chai "nước nói thật", cười cười, chuẩn bị tan ca sớm đi tìm A Lương.
Mạnh Bà từ điện thứ nhất đi ra, liền gặp Đầu Trâu Mặt Ngựa, cùng hai người chào hỏi, trực tiếp đi về phía trước.
Đi vài bước, Mạnh Bà sờ sờ túi áo khoác.
"Ôi!"
Mạnh Bà từ trong túi móc ra một chai nước hoa, kinh ngạc nói:
"Quỷ thần ơi, đây mới là chai nước hoa nói thật hương Gucci Вloom.
Vừa rồi mình đưa nhầm phải không?"
Thanh Cốt cầm nước nói thật, vô cùng vui vẻ tới quán ăn đêm khuya.
Hôm nay quán ăn đêm khuya kết thúc công việc rất sớm, 2 giờ sáng đã dọn quán.
Lý do rất đơn giản, món ăn đã bán hết, nguyên liệu cũng không còn......
A Lương thấy được Thanh Cốt cũng thật vui, hai người liền trở về nhà.
Thanh Cốt thừa dịp A Lương tắm rửa đem nước nói thật phun vào khe cửa.
Thanh Cốt còn ngừng hô hấp khi phun.
A Lương ở bên trong tức khắc hắt xì, nói:
"Sao có mùi tiêu nồng như vậy chứ?"
Mùi tiêu?
Thanh Cốt có chút kinh ngạc.
Nước hoa Gucci Вloom làm gì có mùi tiêu, không phải hương hoa tươi mát sao?
Thanh Cốt có chút kỳ quái, liền hít một chút.
Thật đúng là mùi tiêu!
Thanh Cốt lập tức cũng hắt xì, thầm nói.
Mình như thế nào mà tìm Mạnh Bà không đáng tin cậy chứ, phỏng chừng lại phát minh lung tung!
Thanh Cốt bất đắc dĩ mở cửa sổ cho thông gió.
Hiển nhiên nước này không phải nước nói thật, cũng không biết có tác dụng gì.
Thanh Cốt cùng A Lương đều hít vào, cũng không có biểu hiện gì kỳ quái, giống như chính là một trò đùa.
A Lương cũng không làm gì, hai người đơn thuần đắp chăn bông nói chuyện phiếm một chút rồi ngủ.
Bất quá ngày hôm sau Thanh Cốt cảm giác chính mình rất mệt, ngủ quên.
Khi tỉnh lại, hắn tức khắc cả kinh, thiếu chút nữa đã quên hôm nay có cuộc họp.
Vừa nhìn đồng hồ trên tường đã hơn 3 giờ chiều, cuộc họp 5 giờ chiều bắt đầu, hắn phải chạy nhanh mới được.
Thanh Cốt lao xuống giường, không kịp rửa mặt, bắt lấy quần áo chạy trở về âm tào địa phủ rửa mặt sau.
Thanh Cốt chạy ra đi không bao lâu, A Lương cũng tỉnh.
Hắn mở mắt, còn có chút mê mang.
Kết quả lúc này, trong phòng đột nhiên phát ra một tiếng vang nhỏ, ngay sau đó là khói đen tràn ngập.
Có hai người từ bên trong đám khói đi ra, một có đầu con trâu, một mang khuôn mặt ngựa, diện mạo rất dọa người.
A Lương khiếp sợ.
Đầu Trâu Mặt Ngựa lại là nói:
"Đại nhân, trong chốc lát thập điện mở cuộc họp, ngài sao còn ở dương gian? Mau trở về đi thôi."
A Lương vẻ mặt mê mang nhìn bọn họ, tựa hồ không phản ứng kịp.
Đầu Trâu Mặt Ngựa thực sốt ruột, hiện tại đã hơn 3 giờ chiều, 5 giờ chiều bắt đầu họp, ít nhất 4 giờ 30 phải trình diện.
Lần này cuộc họp rất lớn, còn có rất nhiều "khách nước ngoài" tham gia.
Nói cách khác không có nhiều thời gian chuẩn bị, mà lúc này sếp của bọn họ còn lười giường.
Đầu Trâu cùng Mặt Ngựa nói chuyện với "Thanh Cốt", nhưng mà "Thanh Cốt" căn bản không có phản ứng.
A Lương nhìn hai người quái dị đột nhiên xuất hiện ở trong nhà, trong lòng rất nghi hoặc.
Đầu Trâu Mặt Ngựa nhìn đại nhân phát ngốc, dứt khoát mỗi người một bên, trực tiếp kẹp đại nhân lên.
"Phụt!"
Cả ba biến mất ở trong phòng.
A Lương bị bắt cóc.
Hắn bị một người đầu trâu cùng một người mặt ngựa đem đến một nơi hoang tàn vắng vẻ âm trầm.
Cổng chào có tấm bảng viết "âm tào địa phủ", thoạt nhìn không phải chỗ tốt lành.
Không đợi A Lương hiểu chuyện gì xảy ra, Đầu Trâu Mặt Ngựa đã đem hắn vào âm tào địa phủ.
Đẩy mạnh A Lương vào phòng, Đầu Trâu Mặt Ngựa nói:
"Đại nhân khẳng định lại muốn chạy trốn họp hành.
Lần này cuộc họp rất quan trọng, tuyệt đối không thể trốn.
Đại nhân nhanh thay quan phục."
"Rầm!"
Cửa phòng đóng, A Lương nhìn nhìn bốn phía.
Thấy có gương, hắn đi qua, vừa thấy, tức khắc da đầu tê dại.
Bởi vì ảnh trong gương kia căn bản không phải hắn.
Trong gương rõ ràng là Thanh Cốt!
Thanh Cốt bắt lấy quần áo lao ra ngoài, vừa chạy vừa mặc quần áo.
Kết quả hắn phát hiện quần áo....!nhỏ, căn bản mặc không vừa.
Thanh Cốt đem quần áo ra nhìn nhìn.
Đúng là quần áo của mình, không sai nha, sao mặc không vừa?
Lúc có một chiếc xe màu đen bóng lưỡng chạy qua, Thanh Cốt lơ đễnh nhìn thoáng qua xe hơi, tức khắc ngây người.
Mình sao có khuôn mặt A Lương? Nhưng không chỉ là mặt, dáng người cũng đổi.
Chính là biến thành A Lương! Đã trao đổi thân thể rồi!
Trong nháy mắt Thanh Cốt suy nghĩ đến một thứ.
Khẳng định là nước hoa mùi hạt tiêu của Mạnh Bà!
Thanh Cốt chạy nhanh về nhà.
Kết quả phát hiện A Lương không thấy đâu, di động đặt ở trên bàn, cũng không biết đi nơi nào, cũng không có mặc áo khoác.
Thanh Cốt vừa định đi tìm A Lương, chuông điện thoại vang lên.
Thanh Cốt nhìn thấy màn hình hiển thị là "Lưu tiểu thư".
Lưu tiểu thư?
Một hồi chuông cảnh báo vang lên trong đầu Thanh Cốt.
Hắn nhớ trước đó Đầu Trâu Mặt Ngựa nói A Lương cùng một người phụ nữ đi vào một tòa nhà, hai giờ đồng hồ mới ra.
Lưu tiểu thư này thực khả nghi.
Thanh Cốt nghĩ nghĩ, dứt khoát ấn nghe.
Thực mau giọng Lưu tiểu thư liền vang lên.
"Anh Lương Tỉnh? Tôi đã tới rồi, anh còn chưa có tới sao?"
Thanh Cốt vừa nghe, nghĩ.
Hẹn hò sao? Đến nơi nào?
Thanh Cốt cười gượng nói:
"Ngại quá....!Tôi ngày hôm qua uống nhiều."
Lưu tiểu thư lại nói:
"Không sao, không sao, tôi ở bên này chờ anh."
Thanh Cốt tròng